Dịch giả: DuyNguyen84 (A Du) và 1234bbbb (A Bờ)
Biên dịch: Đấu La Đại Lục ( A Đại)
"Chịu không nổi, ta thật sự chịu không nổi. Hai tên khốn này thật sự rất đáng khinh a…" Mã Hồng Tuấn ngoài miệng tuy nói vậy, nhưng cũng không dám đứng lên vạch mặt hai tên đại ca kia của hắn, bản tiểu sử ghi chép các thành tích bất lương của hắn thật sự là nhiều hơn hẳn khi so với hai tên kia.
Bất quá hai kẻ đương sự trực tiếp là Chu Trúc Thanh và Trữ Vinh Vinh sắc mặt lúc này đã hòa hoãn xuống rất nhiều. Trữ Vinh Vinh vẻ mặt ôn nhu dịu dàng nhìn về phía Áo Tư Tạp của nàng, nhịn không được lấy tay chạm nhẹ vào vết sẹo dài trên mặt của hắn. Tuy rằng nàng cũng biết hai tên Áo Tư Tạp và Đái Mộc Bạch đang nói đây cũng chỉ là đang bào chữa, lấp liếm, giải vây cho nhau, nhưng Áo Tư Tạp rời đi năm năm kia cũng đã làm nàng đau khổ rất nhiều, nhất là khi nàng nhìn thấy vết sẹo kia trên mặt Áo Tư Tạp, tâm tình liền trở nên vô cùng ôn nhu, mềm mại.
Chu Trúc Thanh bên kia tâm tình cũng không khác nàng bao nhiêu, thấp giọng hỏi: "Ngươi, ngươi… thật sự giống như Tiểu Áo nói sao, nếu chúng ta không thể thông qua khảo nghiệm của gia tộc, ngươi liền…"
Đái Mộc Bạch thở dài một tiếng, nói: "Lúc trước khi nàng đến Sử Lai Khắc học viện, ta lập tức hiểu được mục đích của nàng, nàng đến chính là muốn đốc thúc ta. Kỳ thật, ta làm sao lại có thể làm liên lụy đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-dai-luc/862950/chuong-410.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.