Dịch giả: A Lót
Phía trước Long Uyên Đĩnh thủy tinh cầu này có một thạch điêu màu trắng.Tại thời điểm Long Uyên Đĩnh nổi trên mặt nước, thạch điêu có màu trắng, một khi lặn xuống dưới nước, lập tức sẽ biến thành màu lam, theo thời gian sẽ bắt đầu biến hồng.Lúc hoàn toàn biến thành màu hồng thì liền tứuc là không khí đã không đủ để hô hấp, phải trồi lên mặt nước để thở.Hít thở không khí ẩm ướt trên mặt biển, Trữ Vinh Vinh cảm thán nói: "Long Uyên Đĩnh này đừng nói là một vạn kim hồn tệ, xem như mười vạn kim hồn tệ cũng đáng mua.Trừ bỏ không có năng lực công kích phòng ngự gì ra, nó cơ hồ là hoàn mỹ.Sớm biết rằng nó hữu dụng như vậy, chúng ta tội gì phải thuê thuyền ra biển cơ chứ?" Đường Tam mỉm cười, nói: "Vậy cũng phải có hải đồ mới được.Hải đồ lúc đó chúng ta có được chính là do Tử Trân Châu hải tặc đoàn sau nhiều năm qua lại trên biển rộng mà vẽ lại.Chúng ta lúc đầu ra biển cũng không có thứ tốt này đâu."
Đái Mộc Bạch nói: "Tiểu Tam, tốc độ của Long Uyên Đĩnh này cực kỳ kinh người, chúng ta có thể bằng vào nó trực tiếp tới Hải Thần đảo không?
"Đường Tam lắc đầu: "Sợ rằng không được.Long Uyên Đĩnh dù có nhanh hơn nữa, cũng vẫn là thuyền.Có ra sao cũng là không thể cùng sinh vật biển so sánh, huống chi có nhiều Ma Hồn Đại Bạch Sa như vậy.Một khi bị vây hãm, chúng ta lại lặn vào biển rộng, thì ngay cả cơ hội chạy trốn cũng mất đi."
Đái Mộc Bạch nhíu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-dai-luc/862934/chuong-394.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.