Dịch: A Bờ Biên tập: A Lá Đường Tam nói: "Tăng cường năng lực cho Gia Cát Thần Nỗ, bởi vì nỏ và tiễn trang bị khác nhau, uy lực cũng bất đồng. Uy lực lớn nhất có thể uy hiếp đến phòng ngự toàn lực của một gã hồn sư sáu mươi cấp. Uy lực bình thường nhất, muốn so sánh với khi chưa nâng cấp thì mạnh hơn một cấp bậc, đủ để khiến cho bốn mươi lăm cấp hồn sư phải ân hận, chia ra làm 12 loại nỏ tiễn phân biệt là: Xuyên Cốt Tiễn, Phá Giáp Tiễn, Lôi Hoả Tiễn, Liệt Nhận Tiễn, Trấn MaT, Phách Vương Tiễn, Minh Âm tiễn, Đoạn Long Tiễn, Diệt Dục Tiễn (trúng cái này thì …),Long Tu Tiễn, Vẫn Diệt Tiễn cùng với Thất Sát Tiễn. Trong đó lợi hại nhất vẫn là Vẫn Diệt Tiễn và Thất Sát Tiễn.Chỉ bất quá công nghệ chế tạo cần phải cực kỳ tỉ mỉ cùng với nguyên liệu vô cùng khó kiếm, cho nên giá thành rất đắt đỏ. Vừa nói, Đường Tam vừa cầm Gia Cát Thần Nỗ, nhanh chóng đặt tay lên trên cơ quan, "Tiền bối mời xem". Vừa nói Đường Tam tức thì giơ tay bắn. Nương theo tiếng leng keng của cơ quan, mười sáu đạo tàn ảnh trong nháy mắt chui vào mặt đất. Bạch Hạc thậm chí còn không thấy rõ chúng được phóng ra như thế nào. Mặt đất rắn như hoa cương đã có hơn 16 lỗ nhỏ. Bạch Hạc không nhịn được hỏi: "Thứ này phạm vi sát thương là bao nhiêu?" Đường Tam nói: "Đảm bảo trong vòng 50 thước giữ được lực sát thương lớn nhất, khoảng cách càng tăng lên thì uy lực giảm dần đi." Thở sâu, ánh mắt Bạch Hạc không che giấu được vẻ kích động, "Hảo, thứ này ta mua. Bao nhiêu tiền? Ta muốn 200 chiếc" Đường Tam mỉm cười: "Không đắt đâu, một trăm năm mươi kim hồn tệ một chiếc." Bạch Hạc suy nghĩ một chút nói: "Có thể giảm giá một chút hay không?" Mặc dù với tính cách của hắn là không muốn mặc cả trả giá, nhưng 150 kim hồn tệ đối với cả Mẫn Chi Nhất Tộc mà nói, đích thị là một con số không nhỏ. Bạch Hạc chưa bao giờ cho phép đệ tử tộc nhân đi tới Võ Hồn Điện lĩnh lấy bổ cấp trợ giúp. Mẫn Chi Nhất Tộc được xem là một trong những tông môn nghèo khó nhất hồn sư giới. Đường Tam suy nghĩ một chút, nói:" Nếu ngài cùng Thái Thản tiền bối là bằng hữu, ta sẽ cho ngài một cái giá ưu đãi. Một trăm hai mươi kim hồn tệ một chiếc. Không thể ít hơn." Bạch Hạc như thể trút đi được gánh nặng nói: "Hảo! Ta mua." Vừa nói, từ chính trên cổ tay mình, thủ trạc hồn đạo khí hơi thoáng hiện, trân trọng lấy ra một túi kim hồn tệ. "Chỗ này là một trăm kim hồn tệ, còn lại hai mươi, chờ Phá Chi Nhất Tộc tới, ta sẽ đưa nốt. " Đường Tam không tiếp lấy, có chút khó nói: "Tiền bối, ngài tựa hồ bị nhầm rồi. Ta nói là một trăm hai mươi kim hồn tệ một chiếc. Nếu ngài muốn mua 200 chiếc Gia Cát Thần Nỗ, như vậy giá phải là hai ngàn bốn trăm kim hồn tệ. " "Ngươi nói cái gì?" Bạch Hạc đột ngột đứng thẳng lên. Khuôn mặt có chút đỏ lên. Vốn hắn luôn vì tông tộc nghèo khó mà thống khổ, lúc này nghe con số Đường Tam nói ra, nội tâm vốn cao ngạo nhất thời biến thành phẫn nộ. "Ngươi đùa giỡn ta chắc?" Áp lực sắc bén nhất thời từ trong cơ thể phun ra. Mặc dù phương hướng tu luyện của hắn là tốc độ, nhưng nói như thế nào cũng là một gã cường giả Hồn Đấu La cấp bậc. Thiếu nữ đi theo Bạch Hạc đang ngồi bên cạnh hắn cũng động thân, nhìn chằm chằm vào Đường Tam nói: "Sao không đi ăn cướp đi?" (câu này ta hay nói ^.^) Đường Tam lạnh nhạt cười, tựa như không có cảm giác được uy áp Hồn Đấu La phóng thích ra từ trên người Bạch Hạc. Bạch Hạc gây cho hắn uy áp so với Ngưu Cao còn nhỏ hơn nhiều. "Tiền bối bớt giận. Việc buôn bán của Đường Môn bọn ta, tuyệt đối công bằng. Một trăm hai mươi kim hồn tệ một chiếc là một cái giả chỉ thấp chứ không có cao. Ta bán cho Thất Bảo Lưu Ly Tông thì giá là gần một trăm tám mươi kim hồn tệ một chiếc. Giá bán cho ngài đã là hết sức ưu đãi. Ngài chớ quên, Gia Cát Thần Nỗ của ta đây mỗi một chiếc đều từ thiết tinh mà tạo thành. Với cái giá của ngài đưa ra, chẳng lẽ mỗi một chiếc lại không đáng giá nổi một kim hồn tệ ư? Chỉ tính riêng thiết tinh giá cả đã không chỉ có từng đó. Càng huống chi, công nghệ cùng với kỹ thuật trong đó, ta dám nói là độc nhất vô nhị trên Đấu La Đại Lục. Tiền bối, trước khi ngài nổi nóng, tốt hơn là làm phải phân biệt rõ ràng." Vừa nói Đường Tam nhấc chân khỏi mặt đất, khẽ giậm chân một cái. Nhàn nhạt bạch quang từ trên người hắn trở nên rõ ràng hơn, rồi ngay lập tức lại ẩn đi. Bạch Hạc rõ ràng cảm giác được áp lực do chính mình phóng xuất ra bị mạnh mẽ ép đào lên, mà trên mặt đất, mười sáu đạo bóng đen lúc trước bị bắn bị Đường Tam thu vào trong tay, chậm rãi đem 16 căn nỏ tiễn nọ bình tĩnh một lần nữa lắp trở lại vào cơ quan bên trong. Thái Thản nói chuyện: "Bạch Hạc. Về điểm này ta có thể thay hắn chứng minh. Gia Cát Thần Nỗ bán cho ngươi 120 kim hồn tệ 1 chiếc tuyệt đối không đắt (nguyên văn la "quý"). Theo ta được biết, Thất Bảo Lưu Ly Tông chính là khách lâu dài của Đường Môn. Giá cả này cho ngươi đã là rất thấp rồi. Ý của ta chính là nếu ngươi nguyện ý có thể mua trước một chiếc để phòng thân." Bạch Hạc chán nản ngồi trở lại vị trí mình. "Thứ này đích thị là đồ tốt. Nhưng chỉ một cái thì có tác dụng gì?" Giống như lời Cao Ngưu nói vậy, nan đề nhức nhối nhất vây khốn Mẫn Chi Nhất Tộc chính là lực công kích. Nếu bọn họ có đủ lực công kích cường đại, cứ cho là chuyên môn đi liệp sát hồn thú thì cũng đủ để sinh tồn. Gia Cát Thần Nỗ xuất hiện không thể nghi ngờ khiến cho Bạch Hạc mắt sáng ngời. Nhưng cái giá này đối với hắn mà nói, cũng thật sự là quá khó khăn để tiếp nhận. Đường Tam mỉm cười nói:"Bạch Hạc tiền bối, buôn bán không nói đến nhân tình. Chúng ta hôm nay mới quen, Gia Cát Thần Nỗ này đưa tặng ngài coi như lễ gặp mặt đi." Vừa nói hắn đem Gia Cát Thần Nỗ một lần nữa đưa trở lại truớc mặt Bạch Hạc. Bạch Hạc sửng sốt một chút. "Ngươi muốn tặng cho ta? Vô công bất thụ lộc. Ta không thể nhận." Trong lòng hắn, một trăm hai mươi kim hồn tệ một chiếc như vậy không phải là số lượng nhỏ. Tiếp nhận sự trợ giúp của đơn chúc tứ tông tộc (bốn tộc, mỗi tộc chuyên về một thuộc tính) là một chuyện, tiếp nhận quà của người khác tặng là một chuyện. Nếu như hắn không kiêu ngạo như vậy, Mẫn Chi Nhất Tộc cũng không trở nên thụt lùi từng bước như ngày hôm nay. Đưòng Tam nói: "Vậy không bằng như vậy tốt lắm. Vị tiểu thư này hắn là cháu gái tiền bối phải không. Vãn bối đối với tốc độ cũng thập phần cảm thấy hứng thú. Không bằng vãn bối cùng vị tiểu thư này tỉ thí tốc độ, nếu như vãn bối thắng, 120 kim hồn tệ trong tay tiền bối về vãn bối. Nếu như vãn bối thua, chiếc Gia Cát Thần Nỗ này coi như làm vật đổ ước giao cho tiền bối đi. Như vậy được không?" Vừa nghe thấy lời này, Bạch Hạc tâm nhất thời động. Tốc độ là tiền vốn lớn nhất của bọn hắn, mặc dù vừa rồi Đường Tam toát ra khí tức không kém, nhưng hắn không tin về mặt tốc độ cháu gái có thể thất bại trước hắn. Hơn nữa, hắn lại nghĩ đến, Đường Tam vốn định đem thứ này cho hắn, bất quá chỉ là tìm cái lý do mà thôi. Bạch Hạc mặc dù rất quan tâm đến thể diện, nhưng Gia Cát Thần Nỗ đối với hắn lực hấp dẫn thật sự rất lớn, không khỏi vô ý thức hướng về phía cháu mình nhìn lại. Thiếu nữ xinh đẹp nọ trực tiếp nhảy từ trên ghế nhảy dựng lên, cơ hồ chỉ là chợt loé thân mình, thì đứng ở ngay giữa đại sảnh, "Hảo, ta và ngươi cùng so tài với nhau. " Đường Tam đem Gia Cát Thần Nỗ đặt ở một bên, chậm rãi đi tới trước mặt thiếu nữ. Lúc này, mặt đối mặt nhìn nhau, hắn không khỏi trong long thầm khen một tiếng, thiếu nữ này quả nhiên xinh đẹp. Nhất là vóc người cân đối. Bất quá, hắn cũng chỉ là thưởng thức mà thôi, ở trong long hắn, ngoại trừ Tiểu Vũ ra, sớm đã không còn chỗ chứa cho người thứ hai nào nữa rồi. Thiếu nữ cao ngạo ngẩng đầu lên, nhìn Đường Tam so với chính mình còn cao hơn nửa cái đầu. "Ngươi muốn so tài như thế nào?" Đường Tam mỉm cười nói: "Ngưỡng mộ tốc độ kinh người của Mẫn Chi Nhất Tộc đã lâu, lấy linh hoạt làm gốc. Chúng ta ở bên trong phòng khách này, chỉ cần ngươi có thể chạm được bất cứ một chỗ nào trên người ta trong thời gian một nén hương, thì tính ngươi thắng. Ngược lại, ta thắng." Thiếu nữ không chút do dự nói:" Hảo, như vậy điểm hương đi." (chả lẽ dịch là thắp hương >.<) Bên trong Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ của Đương Tam cái gì cũng đều có. Tiện tay sờ vào, lấy ra một cây hương ném về hướng Mã Hồng Tuấn. Mã Hồng Tuấn nắm lấy trong tay, ngón tay bắn ra, đầu hương tức thì được đốt. "Đường Môn Đường Tam thỉnh giáo." Đương Tam ưu nhã làm ra một động tác chào thủ thế, cả người tức khắc liền thay đổi, tinh thần tập trung hơn. Thiếu nữ xem thường mà bĩu môi, nàng cũng không cho rằng tốc độ Đường Tam có thể cùng mình so sánh được, "Mẫn Chi Nhất Tộc Bạch Trầm Hương. Ta bắt đầu được chưa?" "Xin mời. " Đường Tam vừa dứt lời Bạch Trầm Hương đã động. Cho dù bằng vào nhãn lực của Đường Tam cũng chỉ chứng kiến tàn ảnh trước người chợt loé, Bạch Trầm Hương đã đi tới trước mặt. Bất quá, hắn sớm đã có chuẩn bị, ngay khi đang nói ra chữ "Xin mời" đồng thời cũng động, hướng bên trái lướt ngang một thước. Tốc độ Bạch Trầm Hương rất nhanh, nhưng đúng là bởi vì bởi tốc độ nhanh, xung lực tự nhiên cũng mạnh, tức khắc vọt sượt qua người Đường Tam, còn thiếu một ly nhưng không có đụng tới hắn. Lúc này, trong ánh mắt màu lam của Đường Tam đã bắn ra tia sáng tử kim lộng lẫy. Sống lưng của hắn cũng toát lạnh một hồi. Mẫn Chi Nhất Tộc tốc độ so với hắn tưởng tượng còn muốn đáng sợ hơn một chút. Không dám khinh thường, trực tiếp dùng ra Tử Cực Ma Đồng, tinh thần lực hoàn toàn khai mở. Bạch Trầm Hương lao tới, thân thể nhẹ nhàng nhảy lên, mũi chân điểm nhẹ trên cây cột trong phòng khách, tốc độ quay ngược lại so với lúc trước còn nhanh hơn. Xông tới rồi quay ngược trở lại, bất quá chỉ trong nháy mắt công phu. Đương Tam lúc này đã cực kỳ cẩn thận, Tử Cực Ma Đồng tập trung vào thân thể Bạch Trầm Hương, chân đạp Quỷ Ảnh Mê Tung, ngay lập tức thân thể trở nên hư ảo. Quỷ Ảnh Mê Tung cũng không phải là loại bộ pháp có tốc độ nhanh nhất, nhưng tuyệt đối là linh hoạt huyền ảo nhất. Bạch Trầm Hương tốc độ mặc dù nhanh. Nhưng động tác Đường Tam luôn nằm ngoài ý liệu của nàng, khiến nàng lại tiếp tục vồ vào khoảng không. Bạch Trầm Hương tự nhiên không cam tâm. Triển khai thân hình, toàn lực truy đuổi Đường Tam. Đường Tam đơn giản không nhìn tới nàng, bằng vào tinh thần lực tập trung, phối hợp với bước chân trong phạm vi hoạt động nhỏ hẹp Quỷ Ảnh Mê Tung. Hắn nhận ra, Mẫn Chi Nhất Tộc nếu như có thể phối trên ám khí Đường Môn, như vậy, thì cùng lúc trước so với Đương Môn đệ tử kiếp trước hết sức giống nhau. Hôm nay sở dĩ như thế ứng đối, là hắn cùng Thái Thản và Ngưu Cao đã sớm thương lượng kỹ càng. Trong đó vấn đề mấu chốt là ở chỗ, hắn có thể không cảm phục đối phương. Tốc độc là chỗ Mẫn Chi Nhất Tộc am hiểu, tựa như về mặt phòng ngự Đường Tam đánh tan phòng tuyến tâm lý phòng ngự của Ngưu Cao, nếu như trên phương diện tốc độ có thể thắng được Mẫn Chi Nhất Tộc. Như vậy, hết thảy thì đều sẽ trở nên dễ dàng hơn nhiều. Lựa chọn tiến hành tỉ thí bên trong phòng tiếp khách, Đường Tam coi như cũng hao tổn tâm huyết. Trước mắt Bạch Trầm Hương không khó đối phó, khó khăn nhất vẫn là Mẫn Chi Nhất Tộc tộc trưởng Bạch Hạc. Đường Tam biết, cho dù hơn nữa, chính mình có cốt hồn đùi phải Lam Ngân Hoàng, trên đường thẳng tốc độ cũng không thể cùng Bạch Hạc so sánh. Cho nên hắn chọn linh hoạt. Tốc độ trên một đường thẳng, không ai có thể so với Mẫn Chi Nhất Tộc hồn sư về sự nhanh. Nhưng tốc độ trên đường thẳng dù nhanh, thân thể dù linh hoạt, nhưng lại không có kế hoạch kỹ càng. Đường Tam muốn chính mình bằng Quỷ Ảnh Mê Tung chinh phục đối phương. Lúc mới bắt đầu, Bạch Hạc sắc mặt thoải mái, nhưng sau mấy lần Bạch Trầm Hương truy đuổi Đường Tam liên tiếp, sắc mặt của hắn đã dần dần trầm xuống. Cứ cho rằng lúc này Bạch Trầm Hương còn không có sử dụng võ hồn, nhưng trên thực tế, tốc độ đã sớm bão hoà, đối với mỗi một hồn sư trong Mẫn Chi Nhất Tộc, cho dù không có võ hồn phụ trợ bọn họ tốc độ cũng là cực nhanh. Hương bị đốt so với bình thường có phần nhanh, điểm này đương nhiên là do Phượng Hoàng Hoả Diễm của Mã Hồng Tuấn có tác dụng, chỉ có điều hiện tại không có người nào chú ý đến hắn. Cho dù hương có thiêu đốt tốc độ nhanh hơn nữa, với tốc độ của Mẫn Chi Nhất Tộc cũng đủ để ở trong đoạn thời gian này làm ra vô số lần tấn công. Bạch Hạc dần dần nhận ra một vài điểm, Đường Tam tốc độ chứng thực là so ra kém cháu mình thật, nhưng hắn có bộ pháp phi thường kì lạ, đúng là bằng vào bộ pháp huyền ảo này, hắn mới có thể luôn luôn đúng lúc né tránh Bạch Trầm Hương tấn công. Một nén hương rất nhanh đã thiêu đốt một gần nửa, Bạch Trầm Hương cũng bất chấp Đường Tam cũng không có sử dụng võ hồn. Khẽ quát một tiếng, trên đầu tóc dài vung lên, song chưởng triển khai, võ hồn trong nháy mắt phóng ra. Hai vàng hai tím, bốn cái hồn hoàn xuất hiện chung quanh thân thể uyển chuyển của nàng, hai mươi tuổi trên 40 cấp hồn tôn, thực lực đã là không tầm thường chút nào. Hơn nữa lại là phối hợp hồn hoàn tốt nhất. Nha đầu này tuổi không lớn lắm, nhưng chính là niềm kiêu hãnh của Mẫn Chi Nhất Tộc Bạch Hạc. Bạch Hạc rất tin tưởng, trong tương lai cháu gái mình hoàn toàn có cơ hội đánh sâu vào Phong Hào Đấu La cấp bậc. Võ hồn đột nhiên được thi triển, Bạch Trầm Hương thân thể như chớp bắn lên, hai chân hợp lại, phảng phất áp vào nhau, dường như thân thể hai bên triển khai song chưởng đều tự hoá thành cái cánh, thân thể nhoáng lên, nương theo trên người là đệ tam hồn hoàn loé sáng, tốc độ đột ngột tăng hướng xuống, hư không đánh về phía Đường Tam. Đệ tam hồn kỹ này không thể nghi ngờ là phi hành kỹ năng. Dưới tác dụng của phi hành kỹ năng này, trên mặt đất, một vài đồ vật trong phòng - loại chướng ngại vật này đã không thể ngăn cản nàng lại. Hơn nữa tốc độ tăng lên gây cho Đường Tam áp lực nhất thời trên phạm vi lớn hơn. Ngay sau đó, Bạch Trầm Hương trên người cả đệ nhất hồn kĩ cũng thi triển ra, tại sau lưng nàng, đồng thời xuất hiện bốn đạo tàn ảnh, hơn nữa là bóng dáng cực kỳ rõ ràng. Tựa như cùng bản thể nàng giống nhau, đem nàng hướng ngang phóng tới, nhìn phảng phất như là có năm Bạch Trầm Hương đồng thời đánh về phía Đường Tam. Bao trùm trên phạm vi lớn được gia tăng. Cứ coi như trong 5 người trên không trung có đến 4 ảo ảnh, nhưng bất chợt xuất hiện tình huống như vậy rất dễ dàng khiến người khác sinh ra ảo giác. Đáng tiếc Bạch Trầm Hương gặp phải Đường Tam. Tử Cực Ma Đồng quang mang phun ra nuốt vào, thế mạnh của tất cả các ảo ảnh nọ trong đôi mắt hắn căn bản không tồn tại ý nghĩa nào hết. Đường Tam dưới chân bước tiến cũng chợt mau hơn, Lam Ngân Hoàng đùi phải hồn cốt bắt đầu phát huy tác dụng, mặc dù Đường Tam không có sử dụng kỹ năng bổ sung, nhưng theo hồn lực rót vào, tốc dộ của hắn cũng gia tăng nhanh lên, trở thành một đạo bóng dáng như sương khói hư ảo phóng ra ở bên trong phòng khách mà né tránh. Mặc dù đã phóng thích ra võ hồn, phi hành kỹ năng Bạch Trầm Hương tốc độ vô cùng nhanh, hơn nữa trong không trung cực kì linh hoặt phi phác trứ, nhưng như thế nào cũng không thể bắt được chuẩn xác bóng dáng Đường Tam. Hai người cứ như vậy một đuổi, một trốn, thời gian lại đang không ngừng trôi đi. Bạch Trầm Hương trong lòng tràn ngập cảm giác không phục, nàng có thể rõ ràng chứng kiến, cho dù sau khi Đường Tam gia tốc, tốc độ cũng vẫn là không thể cùng chính mình so sánh, nhưng hắn như vậy sử dụng lộ tuyến vô cùng quỷ dị làm cho mình phán đoán tạo thành vấn đề lớn, nhìn qua thì tưởng chừng như đã có thể chạm vào hắn, nhưng lại bị hắn như phảng phất biết trước, trong nháy mắt tránh ra. Lúc này, mọi người đang xem trận chiến ngoại trừ Bạch Hạc, cho dù là Thái Thản cùng Ngưu Cao cũng là một trận hoa mắt thần mê, bên trong phòng khách 6 đạo thân ảnh không ngừng loé ra. Bọn họ hầu như không thể thấy được hành động của song phương. Nhất là Bạch Trầm Hương, Động tác của nàng thật quá nhanh. Mắt thấy là lao thẳng. Nhưng đột nhiên lại linh hoạt mà xoay người, thân thể tuyệt vời tại không trung chuyển ngoặt một chút. Trong nháy mắt lại thay đổi phương hướng nhưng Đường Tam phản ứng cũng không thể nói là chậm, bất luận Bạch Trầm Hương có linh hoạt nhanh nhẹn đến thế nào, hắn vẫn luôn luôn có thể tức thời né tránh, không cho Bach Trầm Hương đụng tới mình. Bạch Hạc cau chặt lông mày, hắn biết, cháu gái đã hết sức, trận đổ ước này kẻ thua lại là phe mình. Bạch Trầm Hương đệ tứ hồn kỹ Trực tuyến gia tốc vốn rất lợi hại, nhưng ở loại bên trong không gian nhỏ hẹp này lại không có tác dụng gì. Cứ xem bộ dáng trước mặt, cháu gái mình như thế nào cũng không có thể đụng tới gã thanh niên tên là Đường Tam kia. Cúi đầu, hắn có chút đau lòng nhìn túi tiền trong tay mình, trong lòng thầm nghĩ, chẳng lẽ trời cao thật sự muốn cùng Mẫn Chi Nhất Tộc của ta đối nghịch sao? Làm người không thể có lòng tham a! Vì lòng tham này, ngay cả cuối cùng một chút tiền còn lại cũng không giữ được. Sau này cuộc sống Mẫn Chi Nhất Tộc phải làm cách nào để vượt qua? Chẳng lẽ thật sự phải đi tìm một cái tông môn nào để nương tựa hay sao? Cho dù muốn tìm nơi nương tựa, đương kim thiên hạ, thượng tam tông đã không còn tồn tại, đến tột cùng thì còn tông môn nào đủ thực lực mà không có quan hệ với Võ Hồn Điện chứ? "Hết thời gian."Mã Hồng Tuấn hô to một tiếng, trong tay hương đã đốt hết. Hai đạo bóng dáng chợt dừng lại, Đương Tam như trước mang vẻ mặt mỉm cười, khí chất ưu nhã không thay đổi, trở nên thong dong một chút, trên người vì cấp tốc vận động mà quần áo hơi có vẻ tán loạn. Bạch Trầm Hương thì lại không thong dong được như hắn, bởi vì hơi thở dốc, đôi ngực sữa chó chút quy mô nhấp nhô, hung hăng trừng mắt nhìn mập mạp một cái, "Ngươi xấu lắm, một nén hương mà thời gian làm sao có thể ngắn như vậy?" Mã Hồng Tuấn hắc hắc cười, "Cho ngươi thêm một nén hương, ngươi cũng không chạm được một cọng tóc của Tam ca! Kết quả không phải giống nhau sao." Bạch Trầm Hương định nói nữa, lại bị Bạch Hạc ngăn trở, không ai rõ như Bạch Hạc động tác như thế nào, hắn đã đi tới bên người Bạch Trầm Hương. Trong tay cầm túi kim hồn tệ hướng Đường Tam ném sang, "Hắn nói đúng, ngươi không có khả năng đụng tới Đường Tam. Chúng ta thua. Nguyện đổ chịu thua." Đường Tam tiếp nhận kim hồn tệ nhưng không có cất đi. "Bạch cô nương, đạ tạ." Bạch Trầm Hương vẻ mặt không phục nhìn Đường Tam, "Đa tạ cái gì mà đa tạ, có bản lãnh, chúng ta so tốc độ trong cự li lớn. " Đường Tam cười một tiếng, Bạch Hạc trầm giọng quát:" đủ rồi người ta cùng với Mẫn Chi Nhất Tộc so về tốc độ. Tự nhiên hắn được lựa chọn phương thức. Là ngươi chính mình tu luyện không thành thục, còn dám cậy mạnh? Thất bại không đáng sợ, nhưng ngươi nhất định phải từ thất bại mà tìm được nguyên nhân." Bạch Trầm Hương có chút uỷ khuất, nhưng hiển nhiên đối với Bạch Hạc rất là sợ hãi, hung hăng trừng mắt nhìn Đường Tam một cái, lúc này mới hầm hừ hướng phía trước chính mình đi. Lúc đi ngang qua trước người Mã Hồng Tuấn thì nàng lại "rất không cẩn thận" một bước đi tới giẫm lên chân Mã Hồng Tuấn một cái, làm cho mập mạp một trận nhe răng nhếch mép, nhưng lại không có oán giận. Hắn đối với mỹ nữ luôn luôn hết sức khoan dung. Bạch Hạc nhìn Đường Tam liếc nhìn một cái, "Các hạ bộ pháp rất tinh diệu. Trận này chúng ta thua tâm phục khẩu phục." Đường Tam hơi khom người nói:"Là vãn bối mưu lợi. Nói về thuần tốc độ, không một ai có thể so sánh với quý tông." Bạch Hạc trong mắt toát ra một tia ảm đạm. "Như vậy có ích lợi gì? Đơn chúc tứ tông tộc, Mẫn Chi Nhất Tộc chúng ta là vô dụng nhất." Đường Tam nói: "Không thể nói như vậy được, chỉ là không có không gian thích hợp để cho quý tông phát triển mà thôi. Tiền bối, không bằng chúng ta so với nhau 1 hồi. Ngài cũng thấy được, Đường Môn chúng ta cũng đủ võ trang ám khí cho quý tông. Hơn nữa chúng ta cũng không phải là cái loại tông môn hồn sư về mặt ý nghĩa truyền thống. Nếu như tiền bối thua, ta hi vọng tiền bối có thể gia nhập Đường Môn. Đường Môn đem trang bị cung cấp cho toàn bộ quý tông, cùng với hết thảy tư nguyên cần thiết. Hơn thế nữa sẽ không đối với quý tông tiến hành bất cứ bất cứ cái gì mệnh lệnh hay yêu cầu. Ngài thấy như thế nào?" Bạch Hạc trong mắt quang mang chợt sắc bén đứng lên, tựa như hai thanh lưỡi đao sắc bén giống như đâm thẳng vào Đường Tam, nhưng là hắn đối mặt lại là Tử Cực Ma Đồng. Muốn từ trong mắt Đường Tam nhìn ra chút gì đó lại nói dễ vậy sao? "Tiểu tử, lòng ham muốn thật lớn a." Bạch Hạc lạnh giọng nói. Ngồi ở chủ vị trên, Ngưu Cao xem thường gừ một tiếng: "chỉ bằng ngươi, cũng dám cùng với lão Bạch so về tốc độ, người trẻ tuổi có điểm ngạo cốt cũng không phải là lạ, nhưng cần phải biết kiêu ngạo quá, có thể tự mình tìm quả đắng." Đường Tam lạnh nhạt cười, "Vãn bối vốn không nghĩ tới có thể thắng, chỉ hi vọng có thể thưởng thức một chút. Giống như khả năng Mẫn Chi Nhất Tộc gia nhập Đường Môn chúng ta đều vô cùng nhỏ bé. Bạch Hạc tiền bối, nếu như ta thua, nguyện ý miễn phí cho quý tông không lấy tiền nguyên một bộ ám khí trang bị. Mỗi người trang bị tiêu chuẩn là 500 kim hồn tệ. Bao gồm một chiếc Gia Cát Thần Nỗ, hai cái Vô thanh tụ tiễn, một chiếc Khẩn Bối Đê Đầu Nỏ, một chiếc Hàm Sa Xạ Ảnh, cùng với hai chiếc nỏ đeo chân." Nghe xong Đường Tam nói, ngay cả Thái Thản cùng Ngưu Cao cũng không khỏi âm thầm líu lưỡi. Lời nói của Ngưu Cao hiển nhiên là biến tướng của phép khích tướng. Nhưng bọn hắn vốn cũng không chuẩn bị tình huống Đường Tam cùng với Bạch Hạc so đấu tốc độ. Nếu như Đường Tam thua, mọi người coi như là kết giao bằng hữu, bằng vào lực hấp dẫn của ám khí, ít nhất song phương có thể tạo thành mối quan hệ gần gũi hơn. Chỉ là không nghĩ tới Đường Tam cư nhiên tung ra miếng mồi to như thế. Nếu bị thua, cái giá phải trả không nhỏ chút nào a. Mẫn Chi Nhất Tộc có hơn 200 người. Nguyên một bộ trang bị 500 kim hồn tệ, như vậy tổng cộng là 10 vạn kim hồn tệ, cho dù là đối với tông môn thực lực không tầm thường, cái này cũng coi là con số không nhỏ. Đường Tam tất nhiên không thể khẳng định mình sẽ thắng. Nhưng hắn vẫn là nguyện ý đánh cuộc một keo, cố nhiên là hy vọng có thể có điều kiện trực tiếp cùng Mẫn Chi Nhất Tộc duy trì, đồng thời, cũng là vì ở trước mặt các vị tộc trưởng bày ra thực lực. Đó là điều kiện rất tốt để có sự tán thành của họ. Càng huống chi, Đường Tam lúc trước cùng với Bạch Trầm Hương so độ, còn rất nhiều bí kĩ không có sử dụng. Đối mặt với Bạch Hạc, hắn ít nhất có 5 thành nắm chắc có thể thành công. Nếu có thua, chỉ cần kế tiếp làm cho Mẫn Chi Nhất Tộc gia nhập Đường Môn, thì 10 vạn kim hồn tệ trang bị này cũng tuyệt không thua thiệt. Trang bị cho chính mình, không phải rất bình thường sao? "Mập mạp. Ngươi tới làm bia ngắm, có được hay không?" Đường Tam nhìn về phía Mã Hồng Tuấn. Mã Hồng Tuấn nhảy dựng lên, "Không có vấn đề a! Đến đây đi." Hắn đang muốn tìm cơ hội thể hiện trước mặt mỹ nữ, không chút nào từ chối việc gánh chịu nhiệm vụ này. Đi tới trước người Đường Tam cách 10 thước đứng lại. "Tam ca, chờ ta chuẩn bị một chút. Ám khí của ngươi không dễ ngăn cản chút nào." Vừa nói, mập mạp lập tức phóng thích võ hồn. Nương theo võ hồn phóng thích, Mã Hồng Tuấn thân hình nhất thời cao thêm vài phần, tóc tụ lại thành kiểu mào gà, hoá thành xích hồng sắc, phơi bày bên ngoài là thân thể lộ ra huyễn lệ lông vũ hồng sắc, cả người gầy đi một ít. Làm cho người khác chú ý nhất là, tự nhiên trên người hắn hiện ra 5 cái hồn hoàn. Hai vàng hai tím một đen, 5 cái hồn hoàn đều đồng loạt hiện ra. Cho dù là Ngưu Cao cũng là âm thầm cả kinh, vốn hắn đối với mập mạp luôn hì hì cười không có để ý, lại không nghĩ rằng hắn cũng là một gã hồn sư cấp bậc hồn vương. Từ việc hắn gọi Đường Tam là tam ca, hiển nhiên tuổi so với Đường tam còn ít hơn. Bạch Hạc cùng Bạch Trầm Hương ông cháu hai người cảm xúc càng sâu, không nói Mã Hồng Tuấn có 5 hồn hoàn, khi lúc hắn phóng xuất ra võ hồn, ông cháu hai người đồng thời cảm giác được áp lực không rõ đập vào mặt. Đó là loại cảm giác làm cho linh hồn bọn hắn thật sự lâm vào run sợ, chính là sợ hãi đối với võ hồn tiên thiên. Tại sao như vậy? Sắc mặt bọn họ luôn luôn cao ngạo nhất thời đại biến. Mã Hồng Tuấn có chút ra vẻ mà nói: "Vãn bối Mã Hồng Tuấn, năm mươi bảy cấp hồn vương, võ hồn Hoả Phượng Hoàng." Vừa nói, trên người hắn là đệ nhị, đệ tam hai cái hồn hoàn đồng thời sáng rực. Nhún người một cái, hoả diễm nóng chảy từ trên người bốc lên, nhiệt độ bên trong phòng khách nhanh chóng tăng vọt, một đôi cánh bằng hoả diễm thật lớn từ sau lưng giãn ra, nhất thời làm hắn vốn nhìn qua giống như một gã mập vô hại nay lại toả ra uy thế áp bách một cách mạnh mẽ. "Tam ca, đến đây đi. "Mã Hồng Tuấn hướng Đường Tam hét lớn 1 tiếng. Đường Tam từ trong Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ lấy ra một kiện ám khí, được che bởi quần áo bên ngoài. Lấy thực lực của hắn bây giờ, bình thường thì ám khí loại này không mang theo trên người, hoặc là ám khí không có cơ quan cũng đủ để hắn sử dụng. Lúc này vì biểu diễn, động tác của hắn cũng không nhanh. Cứ dựa theo như lời vừa rồi mà đem kiện ám khí thứ nhất Gia Cát Thần Nỗ gài lên người mình. Giơ song chưởng lên, Đường Tam nói "Vô Thanh Tụ Tiễn." Từ trên hai cánh tay bắn ra một đạo ám ảnh, chợt loé lên rồi biến mất, trong chớp mắt đã tới ngay trước người Mã Hồng Tuấn. Mã Hồng Tuấn trên người hoả diễm chợt bùng cháy mạnh, hắn đã sớm chuẩn bị tốt, Phượng Hoàng Hoả Tuyến phun ra, sau khi được hắn xảo diệu khống chế cùng hai đại hồn kỹ tăng phúc hoá thành một mảng hoả quang, mang theo lực mạnh mẽ đánh chặn lại hai miếng ám tiễn. Ngay sau đó, vừa lại phân biệt là hai đợt đồng loạt bắn, mặt khác bốn miếng ám tiễn cũng vô thanh vô tức bắn ra. Đều bị Mã Hồng Tuấn đỡ lấy. Nương theo một trận âm thanh đinh đương, sáu miếng ám tiễn bị cháy sạch đỏ bừng rơi xuống trên mặt đất, Mã Hồng Tuấn cũng vì hoá giải xung lực lui về phía sau nửa bước. Đường Tam ấn vào chỗ lồng ngực, "Hàm sa xạ ảnh, mang độc vụ phun ra." Phốc đích một tiếng, vô số phi châm nương theo độc vụ phun vãi ra, động tác của hắn cũng không có đình chỉ, hai chân khẽ nhúc nhích. Bằng vào cơ thể co rút lại điều khiển, trên đùi nỏ cơ cũng đồng thời phun ra. Mã Hồng Tuấn hai tay cực nhanh tại trước ngực vẽ nên một vòng tròn, hồn lực toàn lực phun ra, tại trước Phượng Hoàng Hoả Diễm nóng rực, độc vụ tự nhiên mất đi tác dụng, âm thanh phốc phốc dày đặc không ngừng vang lên. Mã Hồng Tuấn liên tiếp lùi về sau mấy bước, tại lúc đối diện với mũi tiễn bắn ra từ đùi, hắn chống đỡ đã có chút khó khăn. Lúc này hắn thật vất vả mới có thể ngăn được 1 đợt ám khí công kích, Đường Tam cúi đầu mạnh 1 cái. Âm thanh nỏ cơ leng keng lại vang lên. Uy lực lớn nhất Khẩn Bối Hoa Trang Nỏ chợt phun ra, nỏ tiễn thô to bay thẳng đến lồng ngực Mã Hồng Tuấn. "Tam ca, ngươi muốn giết ta a!" Chỗ hồng quang trên tay phải Mã Hồng Tuấn rực sáng, sau lưng hai cánh hoả diễm chợt đại tăng, ầm ầm nổ trong không trung, hắn một quyền xuất ra, bằng vào hoả diễm từ cánh tay phải mang vào kỹ năng Phượng Hoàng Bạo Liệt Kích, mới miễn cưỡng đỡ được 1 tiễn công kích này. Đường Tam công kích cả quá trình bình thường như nước chảy mây trôi. Nơi này mỗi một danh hồn sư, tự nhiên là có thể cảm nhận được uy lực khi ám khí bắn ra. Đương nhiên, cũng cảm nhận được thực lực thực sự cường hãn Mã Hồng Tuấn, nhìn qua cách hắn chống đỡ, tay vội vàng cước loạn, nhưng rất rõ ràng, vừa rồi ám khí còn không đủ để đối với hắn tạo thành uy hiếp. Đường Tam lúc này hướng Bạch Hạc nói: "Tiền bối, theo như lời nói, nguyên bộ trang bị đều ở nơi này, giá trị 500 kim hồn tệ một bộ. Đương nhiên, cái này không hơn được ám khí lợi hại nhất của Đường Môn. Ám khí lợi hại nhất chỉ có bổn môn đệ tử mới có quyền được sử dụng, xin thứ cho vãn bối không cách nào cung cấp. Uy lực của ám khí này ngài cũng đã được thấy. Ta nghĩ, nếu trang bị trên người của Mẫn Chi Nhất Tộc, nhất định sẽ tạo được hiệu quả không tồi chút nào. Ngài có nguyện ý cùng vãn bối đổ trận này hay không?" Bạch Hạc thần sắc liên tục biến đôi, Mã Hồng Tuấn lúc này đã thu hồi võ hồn của chính mình, lực áp bức cũng tự nhiên theo đó biến mất. Đường Tam cùng Mã Hồng Tuấn cùng phối hợp đem lại cho hắn sự chấn động rất lớn. Càng thêm quan trọng là giá cả ám khí, làm hắn như vậy người cao ngạo cũng không khỏi sinh ra tâm tình mơ ước. Đường Tam tung đổ chú, đích thực là hắn không cách nào cự tuyệt, không thể tin tưởng, người trẻ tuổi trước mặt này có thể bằng vào tốc độ mà thoát khỏi sự truy đuổi của mình. Cho dù bộ pháp thần kỳ kia có tái hiện, tuyệt đối với tốc độ trước mắt, tác dụng là có hạn. Hiểu rõ đạo lý này, Bạch Hạc trầm giọng nói: "Hảo, ta lại cùng ngươi đánh bạc trận này. Nếu ta thua, vậy thì, ta sẽ suất lĩnh Mẫn Chi Nhất Tộc gia nhập vào Đường Môn các ngươi. Ngươi là do lão Thái Thản mang đến, ta tin tưởng ngươi cùng Võ Hồn Điện là không có dính líu, ta cảnh cáo trước, trong tương lai nếu Đường Môn của ngươi có liên hệ gì với Võ Hồn Điện, ta lập tức dẫn toàn bộ tộc nhân bỏ đi." Đường Tam lãnh đạm nói: "Đường Môn cũng Võ Hồn Điện duy nhất có khả năng xuất hiên liên hệ chính là đem huỷ diệt. Tiền bối, chúng ta bắt đầu đi. Vẫn là thời gian một nén hương, điều kiện không thay đổi." Vừa nói, hắn vừa đem một cây hương ném cho Mã Hồng Tuấn. Bạch Hạc lắc mình tới trước Đường Tam một thước, ngay khi Mã Hồng Tuấn đem hương đốt đi, trong nháy mắt, hắn đã động. Sự tình quan trọng của vận mệnh tông tộc, không thể không làm hắn toàn lực ứng phó. Bạch Hạc vừa động Đường Tam mới biết cái gì là thuần tuý tốc độ. Cho dù là là Tử Cực Ma Đồng của hắn cũng chỉ chứng kiến trước mặt bóng trắng chợt loé lên, Bạch Hạc đã tới ngay trước mặt. Chỉ là lần này Đường Tam sẽ không có khả năng dùng Quỷ Ảnh Mê Tung kịp tránh ra. Quá nhanh, tới thật sự quá nhanh, vẫn là Tử Cực Ma Đồng thấy sau, lần đầu tiên cảm giác được thị lực theo không kịp động tác đối thủ. Đương nhiên, hắn như trước không để Bạch Hạc đụng tới. Bạch Hạc ra tay chỉ bắt được tàn ảnh ở lại của Đương Tam. "Trong nháy mắt thuấn di?" Bạch Hạc âm thanh có chút giật mình vang lên. Đường Tam đã ở một phương hướng khác. Đường Tam trên cánh tay trái loé lên ánh sáng màu phấn hồng. Bạch Hạc đứng ở vị trí trước của Đường Tam nhìn về phía hắn: "Khó trách ngươi lại đối với chính mình tự tin 10 phần, nguyên lai có kỹ năng như vậy làm đảm bảo. Ta muốn nhìn ngươi trong nháy mắt thuấn di có thể thực hiện được mấy lần. Cẩn thận đấy." Vừa nói trên người Bạch Hạc chợt quang mang đại phát sang, võ hồn phóng thích hai vàng ba tím ba đen đồng thời xuất hiện trong nháy mắt, Đường Tam tinh thần thoáng động một chút, không chút do dự lại phát động lần thứ hai thuấn di nháy mắt dời đi. Lúc này đây, hắn thậm chí còn không kịp chứng kiến động tác Bạch Hạc. Sau một khắc Bạch Hạc cũng xẹt qua vị trí trước đó của hắn. Thật nhanh. Đường Tam toàn thân một trận phát lạnh. Không hổ danh là đơn thuộc tính võ hồn tu luyện, tốc độ này cực nhanh không thể dung hai chữ kinh người để hình dung. Quả thực chính là kinh thế hãi tục. Không có bất cứ cái gì do dự, Đường Tam trong nháy mắt thuấn di lại thi triển, lúc này, thân hính hắn đã xuất hiện ở tại chỗ cửa. Bạch Hạc biến mất, tại cả bên trong phòng khách, chỉ có khả năng chứng kiến một đạo nhàn nhạt ảo ảnh. Hắn không có sử dụng bất cứ thứ gì hồn kĩ, chỉ thi triển võ hồn tăng phúc thuần tuý là tốc độ. Đường Tam trong nháy mắt thuấn di xuất hiện ở địa phương nào thì sau một khắc Bạch Hạc bàn tay tất nhiên gặp phải nơi đó. Cứ như vậy, khiến cho Đường Tam nhất định phải không ngừng thuấn di, mới có thể thoát được Bạch Hạc truy kích. Mà sau mỗi lần thuấn di, hắn cũng chỉ có nháy mắt công phu là thời gian dừng lại mà thôi. Trận đánh lúc trước Bạch Trầm Hương thi triển Quỷ Ảnh Mê Tung Bộ dĩ nhiên bây giờ hoàn toàn mất đi hiệu quả. Đây là chính là tốc độ Hồn Đấu La cấp bậc của Mẫn Chi Nhất Tộc a! Đường Tam không ngừng thay đổi phương hướng bản thân, tận dụng mọi khả năng làm cho hành động của mình không có bất cứ cái gì quy luật đáng nói. Tử Cực Ma Đồng cùng tinh thần lực phóng thích đến trình độ lớn nhất, cũng chỉ là miễn cưỡng có thể đuổi theo bóng dáng của Bạch Hạc mà thôi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]