Dịch: A Nèo
Biên tập: A Nèo
"Giống Lực Chi Nhất Tộc chúng ta am hiểu chính là nghề rèn, Ngự Chi Nhất Tộc am hiểu lại là xây dựng. Lúc đầu khi Hạo Thiên Tông được cải tạo chính là do Ngự Chi Nhất Tộc sửa chữa. Mà Mẫn Chi Nhất Tộc am hiểu chính là dò xét, bởi vì bọn họ toàn tâm tu luyện về tốc độ, cho nên nhanh nhẹn kinh người, có thể nói họ là những nhà tình báo tốt nhất. Mà Phá Chi Nhất Tộc lấy công kích là chủ, bọn họ am hiểu nhất chính là chế dược"
(đoạn trên thực sự ko biết tại sao lại có, chút mình hỏi A Nèo xem sao rùi edit sau)
Nghe Đường Tam vừa nói như thế, mắt Thái Thản nhất thời sáng ngời,"Ý kiến hay, thật sự là ý kiến hay. Từ phương diện hồn sư mà nói, bất luận có cố tiếp tục gắng thế nào thì chúng ta cũng không thể theo kịp với Vũ Hồn Điện. Nếu như có thể trang bị cho người thường để họ có khả năng gần bằng hồn sư, lúc đó chênh lệch với hồn sư cũng không phải tuyệt đối ưu thế như bây giờ nữa. Nhất là hồn sư cấp thấp, khi đối mặt với quân đội có vũ khí với khả năng sát thương lớn thì bọn họ rất thảm đó. Thiếu chủ, thứ này là ngươi phát minh hay là chủ nhân thế?"
Đối với nghi vấn của Thái Thản, Đường Tam đã sớm nghĩ ra câu trả lời,"Ta trong lúc vô ý nhặt được một quyển bí tịch, loại vũ khí này được gọi là Ám Khí. Đặc điểm lớn nhất của nó chính là tính bất ngờ. Nói về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-dai-luc/862887/chuong-347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.