Dịch giả: A Phê
Biên tập: A Nèo
Đường Tam nhảy lên, hắn không có hồn lực hùng hậu như phụ thân, nhưng chính hắn cũng có rất nhiều biện pháp, Phi thiên thần trảo bắn ra, tại không trung mượn một chút lực cũng đã đuổi theo thân ảnh của phụ thân.
Thác nước vẫn bị Hạo Thiên Chùy đẩy ngược nước lên qua một nửa khoảng cách, tay trái Đường Hạo tại trên thạch bích phía sau thác nước nhấn một cái, một khối nham thạch nhìn qua liền giống như vải tơ bị lõm vào, để lộ ra một cánh cửa.
Thân hình chợt lóe, hắn đã chui vào.
Đường Tam chưa bao giờ nghĩ đến phía sau thác nước lại còn có chỗ như vậy, nhưng trong lòng hắn lúc này đã vì phụ thân bị đứt chân, tay mang đến tràn ngập đau đớn, hắn không có suy nghĩ nhiều, trực tiếp theo đi vào.
Có lẽ là nguyên nhân bởi vì thác nước ở bên ngoài, nên trong huyệt động rất ướt át, động cao chừng ba thước, bề rộng chừng hai thước, vẫn hướng kéo dài vào phía trong. Bên trong rất tối. Đường Hạo từ trong hồn đạo khí của mình lấy ra một khối bảo thạch màu vàng kim nhạt, đem chung quanh chiếu sáng.
Nhìn phụ thân ở phía trước chân sau nhảy để đi tới, nước mắt Đường Tam không nhịn được lại chảy ra. Ngay lúc này bóng lưng phụ thân nhìn qua sao mà cô độc, mà tịch mịch như vậy.
Hồi tưởng lại quá khứ, hắn đột nhiên cảm nhận được thống khổ mà mấy năm nay phụ thân chịu đựng lớn đến thế nào.
Đi tới tận cùng bên trong, hết thảy chung quanh lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-dai-luc/862854/chuong-314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.