Dịch: MadHung
Tiểu Vũ tựa hồ thở phào nhẹ nhỏm, "" vậy là tốt rồi ""
Đường Tam liếc nhìn Tiểu Vũ một cái, "" Tiểu Vũ, ngươi làm sao vậy? ""
Tiểu Vũ lắc lắc đầu có chút che dấu nói: "" không có gì. Tiểu tam, ngươi nói vị gian thương đại thúc này có hay không nhớ rõ chúng ta?""
Đường Tam cười khổ nói: "" mới qua hai ngày, hẳn là hắn không quên được chúng ta, bất quá, nếu hắn là viện trường, hẳn sẽ không so đo việc ngươi mạo phạm hắn""
Áp Tư Tháp hắc hắc cười nhẹ giọng nói: "" lần này ngươi sai rồi, Phất Lan Đức viện trường của chúng ta là một người thù dai. Đương nhiên, ưu điểm lớn nhất của lão chính là lấp liếm điều sai trái của mình.
Chính tại lúc này thì ánh mắt của Phất Lan Đức hướng về bọn hắn, vừa lúc dừng lại tại Áo Tư Tạp trên người, trong mắt hiện lên một tia trầm ngâm quang mang.
Áo Tư Tạp kinh hãi thất sắc, ""Chết rồi, ta nói có thể bị lão nghe đươc, lần này thảm thật rồi.""
Phất Lan Đức đi tới trước mặt bảy tên đệ tử, dừng lại cước bộ. Âm thanh khan khan mang vài phần từ tính vang lên, "" năm nay rất tốt, chúng ta lại có thêm bốn tên tiểu quái vật. Ta, Sử lai khắc học viện viện trường – Phất Lan Đức, đại biểu học viện chào mừng các người đến. Sau đó, các ngươi mỗi người một trăm kim tệ đóng cho Lý sư phụ phụ trách tài vụ. Mộc Bạch. ""
"" Viện Trường."" Đái Mộc Bạch tiến lên một bước, hắn tựa hồ rất tôn kính,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-dai-luc/862639/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.