Sở dĩ Chu Trúc Vân phải trở về hoàng cung trước là vì muốn sớm báo cáo tình huống thật sự cho Đới Giai Chính, tránh thông tin truyền ra sai lệch khiến sự việc nên rắc rối, ngoài ra cô còn phải thuận thế tung chút hỏa mù cho, một số người.
Chu Trúc Vân giữ bộ dáng hoảng hốt chạy vào tận đại sảnh, tính thời gian buổi triều sáng đã tan được một lúc, giờ này theo thường lệ chỉ có hoàng đế và người tộc Tà Mâu ở lại bàn bạc những vấn đề đã nói ở buổi triều.
Chu Trúc Vân do ngã khụy mà hô hấp có chút không thông: "Bệ hạ, Duy Tư... cứu, cứu... muội muội."
Sự xuất hiện đột ngột và hành động thất thố của Chu Trúc Vân lập tức dẫn đến chú ý của người phân tộc Tà Mâu.
Đới Duy Tư chưa hiểu chuyện gì xảy ra, hắn chạy tới đỡ Chu Trúc Vân hỏi: "Ngươi đây làm sao ra cái dạng này? Có gì từ từ nói."
"Không, không kịp! Bệ hạ, Mộc Bạch bọn hắn..."
Chu Trúc Vân giả bộ giờ mới thấy đến người của phân tộc Tà Mâu, cô lập tức thu lại lời nói, ánh mắt khẩn thiết nhìn Đới Giai Chính, biểu cảm này người ngoài nhìn vào nhất định đoán được Chu Trúc Vân đây là có chuyện cực kì quan trọng mà nhất quyết không thể để lộ.
Đới Giai Chính lúc đầu mờ mịt nhưng sau hắn liền nhớ tới lời Đới Mộc Bạch nói đêm qua, Chu Trúc Vân sẽ sớm tới hoàng cung và nói rõ mọi chuyện cho hắn và Đới Duy Tư. Đới Giai Chính ngay tức thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-dai-luc-y-trung-nhan/2712006/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.