Lúc sau Sử Lai Khắc mọi người tập trung đến đấu trường, Nana mở cửa đã thấy Tần Minh đứng đó, nhìn qua hắn chẳng có thay đổi gì, vẫn bình tĩnh đưa tay ra ý bảo Nana nắm tay hắn sẽ dẫn cô đi.
Nana mỉm cười đi với Tần Minh, có lẽ hắn đã nghĩ thông suốt được một ít. Quả thế, Tần Minh hiểu hắn quá cố chấp cùng nồng nhiệt, Nana so hắn nhỏ không ít tuổi, nếu hắn ép cô chấp nhận ngay tình cảm liệu Nana có còn vô tư như vậy không? Chính Tần Minh cũng cần thời gian bình tâm lại, hắn cần thời gian tu luyện, khoảng cách phong hào đấu la cách quá xa, Nana sẽ sớm đuổi kịp hắn, Nana ở bên hắn không thể tập trung đối chính mình khắc khổ tu luyện, vì thế, lần này xa có lẽ là chuyện tốt. Tần Minh quyết định khoảng thời gian còn lại sẽ dịu dàng đối đãi khiến Nana yên tâm rời đi, để cô biết hắn đủ nhẫn nại để chờ đợi tránh cho cô phải căng thẳng khó xử.
Nana nhìn Tần Minh càng cảm giác tội lỗi, trước kia cho đến bây giờ chỉ có người này xem cô là nữ tử yêu thương nhưng cô không biết làm cách nào đáp trả hắn, do đó Nana nghi ngờ rằng cô đối hắn có phải yêu? Nếu không xác định cho thật chắc chắn mà vội vã chấp nhận sẽ chỉ khiến cho nền móng bị lung lay, Nana không muốn một tình yêu như thế, đối với cô phải là tình yêu hoàn mỹ đến từ hai người, dù hắn từ bỏ thì cô cũng sẵn sàng tôn trọng hắn. Nana nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-dai-luc-y-trung-nhan/2711945/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.