Mọi người nói chuyện ngày hôm qua Nana là không nghe thấy, nếu không khẳng định cô chỉ muốn đào một cái hố chui vào.
Tới bãi đất cũ gặp đại sư, cô thấy hắn cùng Tam Pháo đã đứng chờ nơi đó. Nana chạy lại, đại sư nói:
"Tốc độ của ngươi đã có thể bắt kịp Tam Pháo nhưng như thế là chưa đủ, đi theo ta."
Đi tới cánh rừng phía sau trường, đại sư lại ra một đề mới cho cô:
"Sau này ngươi sẽ tập luyện ở đây, vẫn là đuổi bắt Tam Pháo. Được chứ?"
"Vâng, đại sư." Nana đáp.
Trong rừng có rất nhiều cây, tốc độ và tầm mắt của cô bị cản trở rất nhiều, Tam Pháo lại coi như không mà chạy. Kết quả tập luyện lúc trước lại trở về con số 0. Tiếp tục cố gắng thêm tám ngày nữa, cô lại hoàn thành bài tập của đại sư, lần này không có như lần trước, cô hoàn toàn thoải mái.
Ôm Tam Pháo vui vẻ trở về, nhưng đúng là ông trời trêu ngươi! Cảm nhận được nguy hiểm, Tam Pháo ngay lập tức phóng mình xuống cảnh giác, Nana cũng là như thế. Cánh rừng đột nhiên như im lặng, không khỏi khiến người ta hoang mang, nhưng luyện tập nhiều ngày Nana đã không còn như trước nữa, giờ đây cô rất bình tĩnh, yên lặng cảm thụ xung quanh, như lúc cảm nhận được Trúc Thanh bắt cá. Từ phía xa, một con rắn dài đang cấp tốc lao đến, thân dài uyển chuyển tránh né mọi vật cản trên đường, nó có mào đỏ đuôi quạt, lại chính là một con Phụng Vĩ Mao Gà, qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-dai-luc-y-trung-nhan/2711740/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.