Buổi sáng, mọi người tập trung trước sân học viện, Mã Hồng Tuấn hôm qua mới bị độc hôn mê, hôm nay hắn tự động mà tránh xa Đường Tam không dám tới gần. 
Đại sư đưa cho mọi người một chiếc bát bình thường bảo họ không được đụng vào nhưng lại phải làm vỡ nó. Nana cười cười, tưởng là dễ nhưng ngoại trừ Đường Tam, Tiểu Vũ những người còn lại đều không làm được bao gồm cả cô. Xét cho cùng thì năng lực của cô cũng là do hệ thống chứ cô chẳng có kinh nghiệm hay phương pháp tu luyện gì cả. Cũng nhắc mới nhớ, từ mục tiêu đầu tiên sau đó hệ thống cũng tự nhiên im lặng không còn xuất hiện nữa. 
"Việc này là để kiểm tra khống chế hồn lực của các ngươi. Các ngươi thấy rồi đấy, tiểu Tam khống chế hồn lực tập trung tấn công thẳng vào mục tiêu, tránh thả ra lãng phí hồn lực nên nó có thể chiến đấu lâu dài dù đối thủ cao hơn hắn vài cấp. Tiểu Vũ cũng làm rất tốt, thiên phú không tệ ngược lại chính là Nana và Trúc Thanh, cái bát còn không nhúc nhích một xíu." Đại sư đưa mắt nhìn hai người. 
Nana lè lưỡi gãi đầu cười, Trúc Thanh thì có vẻ rất tức giận, làm mãi không được cô ấy cầm cái bát vỗ nát bét. Đại sư quan sát một chút các học sinh rồi nói: 
"Ta sẽ huấn luyện đặc biệt cho các ngươi. Cố gắng tập luyện tốt, khi hoàn thành các ngươi có thể sẽ có thêm một hồn kĩ tự mình sáng tạo." 
"Thật sao đại sư, đại sư cứ nói 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-dai-luc-y-trung-nhan/2711731/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.