Sáng sớm hôm sau, mọi người đi vào rừng Tinh Đấu, Triệu Vô Cực đã nói trước, chỉ khi có hồn thú ngàn năm mạnh mẽ hắn mới ra tay, còn lại đều do đám trẻ tự mình phụ trách săn lùng hồn thú.
Rừng Tinh Đấu thật quá to lớn, thân là một trong ba khu rừng lâu năm nhất đại lục, nơi đây không hề thiếu những cây đại thụ che trời, ánh nắng chỉ có thể len lỏi qua từng tán cây cao vút chiếu xuống mặt đất làm cho khu rừng trở nên ẩm ướt. Càng vào sâu thực vật càng xuất hiện phong phú hơn, động vật nhỏ, hồn thú cũng là như thế, phong phú y như cái đầu của Đường Tam, từ lúc vào rừng tới giờ, hắn vẫn luôn thao thao bất tuyệt giới thiệu cho mọi người biết những thứ mà họ cảm thấy thú vị, còn không quên nhắc nhở đại gia không nên giết hại những hồn thú yếu.
Đang mải mê khám phá, đám trẻ không hay biết gì về động tĩnh xung quanh, cũng may còn có Triệu Vô Cực, cảm nhận được nguy hiểm, hắn lập tức cảnh báo:
"Có vật thể lạ tới gần. Chu Trúc Thanh, xem xem là gì nào?"
Chu Trúc Thanh nhận lệnh ngay tức thì phóng xuất vũ hồn U Minh Linh Miêu, nhanh nhẹn nhảy lên, ánh mắt phát sáng nhìn về hướng Triệu Vô Cực chỉ dẫn.
"Là hồn thú, thân hình dài 6 - 8m, bay cách mặt đất 3 - 4m, nhiều lá cây quá ta nhìn không rõ."
Không lẽ là hồn thú loại rắn? Đường Tam tự hỏi.
"Là rắn, rắn có cánh màu đỏ nhạt!" Gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-dai-luc-y-trung-nhan/2711719/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.