Nhìn chăm chú quân doanh đế quốc Nhật Nguyệt, đồng thời Tinh Thần Cộng Hưởng của hắn cũng theo đó mở ra, Duy Na chỉ cảm thấy trước mắt mình đột nhiên sáng lên, ngay sau đó, bên dưới mảnh trời đêm tối như mực liền trở lên rõ ràng, cảnh tượng trong mắt cấp tốc phóng đại.
Cảm giác rung động làm thân thể mềm mại của nàng hơi chấn động một chút, quả thực là thần kỹ a! Chí ít lúc trinh sát là như vậy. Nếu như quốc gia cũng có hồn sư thiên phú cỡ này, thế nào lại bại thảm như vậy.
Đế quốc Thiên Hồn lấy đại giới thê thảm đau đớn hủy diệt hai phần ba lãnh thổ mới đầy đủ nhận thức được tầm quan trọng của hồn đạo khí trinh sát trong chiến tranh thời đại mới.
Luận chiến lực thực tế, đế quốc Thiên Hồn vô luận như thế nào cũng không đến nỗi bị đế quốc Nhật Nguyệt bẻ gãy nghiền nát, trong thời gian ngắn thế như chẻ tre xâm chiếm đại lượng quốc thổ. Trừ ưu thế hồn đạo khí ra, chính là chênh lệch tuyệt đối về mặt trinh sát. Từ đầu đến cuối, đều là đế quốc Thiên Hồn một mực bị động bị đánh, thậm chí không biết địch nhân sẽ xuất hiện lúc nào, có bao nhiêu thực lực. Cho nên mới sẽ thất bại thảm hại như thế.
Trong lúc Duy Na cảm khái trong lòng, Hoắc Vũ Hạo đã bắt đầu cẩn thận quan sát bố trí quân doanh đế quốc Nhật Nguyệt.
Hắn cùng đại quân đế quốc Nhật Nguyệt, nhất là quân đội có quân đoàn hồn đạo sư tồn tại đã đánh qua rất nhiều lần, bởi vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-dai-luc-ii-tuyet-the-duong-mon/642916/chuong-1039.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.