Như U Hương Khỉ La Tiên Phẩm nói, nếu như qua một đoạn thời gian nữa, thực lực của Đại Mao cùng Nhị Mao đủ cường đại, chỉ sợ thật muốn đối với những tiên thảo này hạ thủ. Tiên thảo đều là hồn thú hệ thực vật, đều không quá am hiểu chiến đấu. Mà Ám Kim Khủng Trảo Hùng lại cơ hồ là hồn thú kinh khủng am hiểu chiến đấu nhất. Sớm ở thời kỳ viễn cổ, tiền bối của bọn chúng thế nhưng có thể cùng cự long chống lại a!
Có chút bất đắc dĩ nhìn lấy hai gia hỏa này, trong lòng Hoắc Vũ Hạo lại là thập phần vui vẻ, Đại Mao cùng Nhị Mao trưởng thành, không thể nghi ngờ lại tăng thêm không ít lực lượng cho Đường Môn.
"Oa, sảng khoái, sảng khoái. Thật là quá thoải mái. Ông ngoại, ta cũng không muốn đi, ở đây thật là quá dễ chịu." Hàn Cực Băng Tuyền một bên vang lên thanh âm Băng Hùng Vương.
Hoắc Vũ Hạo quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Băng Hùng Vương đã hiện ra bản thể vẫy vùng bên trong Hàn Cực Băng Tuyền quên cả trời đất, trên người còn tản ra quang đoàn màu băng lam, nhìn bộ dáng quả thực là sảng khoái vô cùng.
U U đã nói không ra lời, tiên thảo cạnh nó cũng toàn bộ đều rơi vào trầm mặc.
Nguyên bản bọn chúng đều cho rằng thân thể Đại Mao cùng Nhị Mao đã đủ khổng lồ, thế nhưng, cùng vị trước mắt so sánh quả thật như tiểu vu gặp đại vu. Hơn nữa, Băng Hùng Vương ở nơi đó vẫy vùng lấy căn bản không có che giấu khí tức của bản thân, băng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-dai-luc-ii-tuyet-the-duong-mon/642879/chuong-1002.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.