Hoắc Vũ Hạo quay đầu hướng Tuyết Đế hỏi: "Tuyết Đế, ngươi là muốn nhờ Thái Thản Tuyết Ma tới giúp ta đối phó người của đế quốc Nhật Nguyệt?"
Tuyết Đế nhẹ gật đầu, nói: "Sức mạnh cá nhân ngươi quá đơn bạc, mà đế quốc Nhật Nguyệt dám can đảm xâm lấn phạm vi Cực Bắc Băng Nguyên của ta, vốn chính là địch nhân của chúng ta, đối với chúng ta mà nói, chỉ là chuyện bổn phận phải làm mà thôi."
Hoắc Vũ Hạo mỉm cười, chưa hề nói cái gì. Tuyết Đế lại quay đầu đi chỗ khác, không cùng hắn đối mặt.
Nhìn lấy bên mặt tuyệt mỹ của nàng, trong lòng Hoắc Vũ Hạo không khỏi dâng lên một tia ôn nhu, đây cũng không phải tình yêu nam nữ, mà là bởi vì hắn nhớ lại tiểu Tuyết Nữ trước kia.
Đối với hắn mà nói, tiểu Tuyết Nữ giống như nữ nhi, cũng giống như muội muội. Mà Tuyết Nữ bây giờ thì sao?
Tỷ tỷ?
Nghĩ đến tỷ tỷ, Hoắc Vũ Hạo trong lòng không khỏi đau xót, bao ngày qua, không biết tiểu Đào tỷ bây giờ như thế nào. Sau lần từ biệt đó, Thu Nhi vì bản thân hiến tế, lúc ấy tâm tình của mình ở vào trạng thái vô cùng không ổn định. Về sau lại phải đối mặt Tinh Đấu Đại Sâm Lâm thú triều, trong lúc nhất thời không thể không chạy về thành Sử Lai Khắc. Về sau lại đối mặt đế quốc Nhật Nguyệt mang tới đại chiến. Không biết tiểu Đào tỷ đang ở đâu. Lần trước mặc dù giúp nàng áp chế tà hỏa, thế nhưng, thời gian dài trôi qua, tà hỏa của nàng không phải đã lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-dai-luc-ii-tuyet-the-duong-mon/642868/chuong-991.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.