Hàn tuyền băng lãnh chí ít cũng dưới không độ, nhưng kỳ dị là, nó lại cũng không ngưng kết. Tiến vào bên trong hàn tuyền, Hoắc Vũ Hạo rõ ràng cảm giác được một cỗ thiên địa nguyên lực mang theo hàn ý trong nước. Mặc dù với hắn mà nói, cỗ thiên địa nguyên lực băng thuộc tính này cũng không tính cái gì, nhưng hàn ý lại rất tinh khiết. Khó trách Nam Thủy Thủy nói bên trong nước suối có thể tẩm bổ cơ thể người.
Hàn tuyền rất sâu, Hoắc Vũ Hạo vận chuyển hồn lực chìm xuống phía dưới, càng hướng xuống phía dưới, nhiệt độ cũng liền càng thấp. Đổi lại hồn sư bình thường ở đây, hồn lực cũng đã bắt đầu tiêu hao tốc độ cao. Nhưng đối với Hoắc Vũ Hạo mà nói cũng không có bất kỳ ảnh hưởng gì. Sẽ chỉ là tẩm bổ vũ hồn của hắn.
Tia sáng xung quanh cũng dần ảm đạm xuống, bất quá, đối với Hoắc Vũ Hạo mà nói, bóng tối cùng rét lạnh đủ để ảnh hưởng đến hồn sư đồng cấp này, với hắn mà nói đều không là vấn đề.
Tinh thần lực ở trong nước lan tràn mặc dù yếu kém, nhưng tinh thần lực của Hoắc Vũ Hạo cường đại cỡ nào, trừ tốc độ khuếch trương hơi chịu ảnh hưởng ra, cũng không có gì tiêu hao quá nhiều.
Thân thể vừa chìm xuống dưới, tinh thần lực của hắn càng sớm một bước hướng phía dưới tìm kiếm. Bí cảnh ngay cả bản thân Địa Long Môn cũng không đặc biệt rõ ràng, hắn đương nhiên cũng muốn cẩn thận một chút để tránh xuất hiện nguy hiểm gì.
Nam Thủy Thủy trước đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-dai-luc-ii-tuyet-the-duong-mon/642835/chuong-958.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.