Chương trước
Chương sau
Hoắc Vũ Hạo tại chỗ mặc lấy quân phục và giáp da, tay trái cầm một bộ quân phục toàn thân, tay phải nắm trường thương đi về hướng giáo trường bên trái quân doanh bước nhanh tới.
Giáo trường diện tích cực lớn, cơ hồ liếc mắt nhìn không thấy biên giới. Lúc này, trên giáo trường, có thể nhìn thấy từng phương trận đang thao luyện, còn có cảnh tượng kỵ binh tung hoành phi nước đại. Hiển nhiên là các chiến sĩ thuộc quân đoàn dự bị thứ sáu đang thao luyện.
Chế độ quân đoàn của đế quốc Tinh La xây dựng theo trình tự tiểu đội, trung đội, đại đội, doanh đoàn, sư đoàn, quân đoàn. Một tiểu đội là mười người, một trung đội gồm năm cái tiểu đội, năm mươi người. Một đại đội gồm ba cái trung đội, một trăm năm mươi người, một doanh đoàn gồm ba cái đại đội, bốn trăm năm mươi người. Một sư đoàn gồm ba cái doanh đoàn, một nghìn ba trăm năm mươi người, một quân đoàn chính quy thì do sáu cái sư đoàn tạo thành, binh sĩ chiến đấu tổng cộng bảy nghìn hai trăm mười người, lại thêm binh quân nhu, lính hậu cần phụ binh còn lại, tổng cộng khoảng một vạn người.
Mà tình huống của quân đoàn dự bị bên này thì hơi có chút khác biệt, binh sĩ chiến đấu của mỗi quân đoàn dự bị đều do chín cái sư đoàn tạo thành. Cộng thêm phụ binh, tổng binh lực lên đến một vạn năm ngàn người.
Hoắc Vũ Hạo rất nhanh liền tìm được địa phương tập hợp tân binh, lúc này đã có sẵn binh sĩ đang huấn luyện, đội hình nghiêm chỉnh, đằng đằng sát khí. Mà ngay cách hắn cách đó không xa đang tụ tập ước chừng mấy trăm tên tân binh, nhìn qua lại rời rạc hơn nhiều. Từng người đứng không ra dáng, xếp ở phía sau còn có người lười biếng ngồi dưới đất.
Đã tìm tới nơi cần đến, Hoắc Vũ Hạo vội vàng nhanh chóng chạy tới.
Phía trước đám tân binh đang có ba người mang bộ dáng quan quân đứng đó. Phương pháp phân biệt quan quân thật ra rất đơn giản, chỉ cần ăn mặc áo giáp kim loại, khẳng định là quan quân. Hơn nữa ít nhất cũng là trung đội trưởng trở lên.
Loại binh sĩ giống Hoắc Vũ Hạo thân mang giáp da thượng đẳng binh liền có thể trở thành tiểu đội trưởng, trung đội trưởng là tỏa tử giáp, chỉ có đại đội trưởng cùng quan quân trở lên mới có thể trang bị bản giáp. Còn doanh đoàn trưởng, sư đoàn trưởng, quân đoàn trưởng, sĩ quan cao cấp thì áo giáp được làm từ chất liệu khác nhau, cùng một chút đánh dấu đặc thù. Ví dụ màu sắc lông vũ trên mũ giáp, màu sắc áo choàng, cùng các loại trang bị của cận vệ bên cạnh.
*Tỏa tử giáp: giáp lưới làm bằng xích kim loại nhỏ (chain mail).
*Bản giáp: giáp làm bằng nguyên khối sắt.
Như Bạch Hổ Thân Vệ của Bạch Hổ Công Tước Đái Hạo, thống soái quân đoàn Tây Nam, người người mang giáp lưới, tất cả đều tương đương với cấp bậc trung đội trưởng.
- Tân binh Đường Đông đến báo danh.
Hoắc Vũ Hạo nhanh chóng chạy đến trước người ba tên quan quân, hắn không biết hành quân lễ, nhưng vẫn biết đứng nghiêm chào.
Ba tên quan quân đều mang giáp lưới, thời điểm bọn hắn nhìn thấy giáp da trên thân mình Hoắc Vũ Hạo cũng không khỏi toát ra một tia kinh ngạc.
Quan quân đang đứng ở trung ương, dáng người cường tráng, bộ dáng hơn ba mươi tuổi lên tiếng:
- A, đây là gia hỏa hôm nay vừa nhập ngũ liền trở thành thượng đẳng binh sao. Xem ra tố chất thân thể không tệ. Ngươi gọi là Đường Đông đúng không, tới.
Hắn vẫy tay về hướng Hoắc Vũ Hạo.
Hoắc Vũ Hạo nhanh chóng tiến lên mấy bước, đi đến trước mặt ba tên quan quân.
Ý niệm khẽ động, từ thân mình ba tên quan quân, hắn cũng không cảm nhận được bất luận dao động hồn lực gì. Bình thường mà nói, có hai loại phương thức để quan quân lên chức, một loại là trực tiếp tích lũy quân công, một loại khác là tăng lên vũ lực cá nhân. Nhưng quan quân dựa vào vũ lực cá nhân bình thường sẽ không trở thành thống soái. Binh lính bình thường muốn có khả năng trở thành sĩ quan cao cấp chính là phải dựa vào tích lũy quân công. Chỉ bất quá so với hồn sư mà nói, bọn hắn thăng cấp sẽ phải khó khăn hơn nhiều. Dù sao, trên Đấu La Đại Lục, hồn sư vẫn như cũ là chức nghiệp cao quý và cường đại nhất. Một người bình thường có cố gắng như thế nào, thời điểm mặt đối mặt với một tên hồn sư trên chiến trường, cơ hồ nhất định vẫn như cũ là kết cục bại vong.
Tên quan quân trên dưới đánh giá Hoắc Vũ Hạo vài lần, từ mặt ngoài, hắn một chút cũng không nhìn ra Hoắc Vũ Hạo có chỗ nào khác với người thường. Không khỏi nhíu mày, lên tiếng:
- Đường Đông, ngươi là dựa vào cái gì trở thành thượng đẳng binh?
Hoắc Vũ Hạo thật thà cười một tiếng, nói::
- Hồi bẩm trưởng quan, ta có một chút khí lực, trưởng quan chiêu binh liền để ta trở thành thượng đẳng binh.
- Khí lực? Đến, thử một chút.
Dứt lời, hắn đem tay phải của mình hướng Hoắc Vũ Hạo duỗi tới.
Hoắc Vũ Hạo đem trường thương đưa qua tay trái, quân phục khoác lên trên cánh tay trái, đem tay phải hướng ra, bắt lấy tay quan quân. Bàn tay quan quân lập tức nắm chặt, một cỗ lực lượng đối với người bình thường mà nói đã tương đối không tầm thường truyền đến.
Nhưng mà, điểm ấy lực lượng đối với Hoắc Vũ Hạo mà nói thì coi là cái gì chứ? Căn bản không cần vận dụng một chút hồn lực, tố chất thân thể của hắn so với người thường thật sự cường đại hơn quá nhiều. Hoắc Vũ Hạo cũng không hoàn thủ, mặc cho đối phương nắm lấy. Quan quân chỉ cảm thấy bàn tay Hoắc Vũ Hạo giống như đúc bằng sắt thép, mặc hắn như thế nào phát lực cũng không nhúc nhích tí nào.
- Hảo khí lực!
Quan quân tầng dưới không khỏi xuất thân là lính từng trải, cũng không muốn xấu mặt trước nhiều tân binh như vậy, hơi thử một chút lập tức buông lỏng tay ra, hướng Hoắc Vũ Hạo chỉ về đội ngũ tân binh, lên tiếng:
- Đứng vào hàng ngũ đi.
- Vâng.
Hoắc Vũ Hạo đáp ứng một tiếng, quay người nhanh chóng chạy đến đội ngũ.
Phần lớn các tân binh đều một mặt mới mẻ nhìn về đám binh sĩ phía xa đang huấn luyện, hoặc là xoa tay bóp quyền, hoặc là lười biếng xiêu xiêu vẹo vẹo, tình huống mỗi người không đồng nhất. Nhưng mà, ba vị quan quân lại đều không mở miệng ước thúc bọn hắn. Chỉ đứng ở đó, đồng dạng thấp giọng cười nói.
Bất quá, hành vi của bọn hắn có thể mê hoặc người khác, nhưng lại có thể mê hoặc tinh thần lực đã đến cảnh giới Hữu Hình Hữu Chất, Tu La Chi Đồng Hoắc Vũ Hạo sao?
Hoắc Vũ Hạo chỉ thêm chút chú ý liền phát hiện, ba tên quan quân nhìn qua không để ý tới các tân binh, nhưng trên thực tế, lực chú ý của bọn hắn lại đều đặt trên thân mình các tân binh. Trong lúc lơ đãng quan sát tân binh, ánh mắt sẽ trở nên vô cùng sắc bén.
Hoắc Vũ Hạo đương nhiên sẽ không đi nhắc nhở các tân binh bên cạnh, hắn chỉ đứng thẳng tắp ở biên giới đội ngũ, không nhúc nhích, tỏ vẻ bình tĩnh cùng chờ đợi.
Không ngừng có tân binh gia nhập, khiến chi đội ngũ tân binh này cũng trở nên càng ngày càng khổng lồ.
Đến lúc giữa trưa, đội ngũ tân binh đã đạt đến năm trăm người.
Một trong ba tên quan quân đột nhiên quay người rời đi, sau đó không lâu, một quan quân mặc tinh cương bản giáp màu bạc dưới sự hướng dẫn của hắn đi tới trước mặt các tân binh.
Khí thế của vị quan quân này rõ ràng có chút khác biệt, chẳng những thân hình cao lớn, hơn nữa khuôn mặt mơ hồ có mấy phần sắc thái uy nghiêm.
Các tân binh ban đầu đứng thật lâu đã có chút ngã trái ngã phải, nhìn thấy vị quan quân hẳn là đại quan này, lúc này mới hơi thu liễm mấy phần.
Quan quân đứng trước mặt năm trăm tên tân binh, vị quan quân giáp lưới lúc trước từng so tay với Hoắc Vũ Hạo đột nhiên cao giọng quát
- Toàn thể nghiêm!
Thanh âm của hắn cực lớn, giống như sấm rền, rất nhiều tân binh nghe đến đều dọa đến linh hồn rùng mình một cái, trong lúc nhất thời thật đúng là yên tĩnh trở lại.
Quan quân bản giáp quét mắt một vòng, trầm giọng nói:
- Đều nghe cho kỹ. Từ khoảnh khắc các ngươi tiến vào quân đoàn dự bị thứ sáu, các ngươi cũng đã là một tên binh sĩ quang vinh của đế quốc Tinh La. Thiên chức của binh sĩ là phục tùng mệnh lệnh, nghe lời chỉ huy. Bằng không mà nói, xử theo quân pháp. Ta là Trang Thiên, đại đội trưởng đại đội thứ hai, thuộc doanh đoàn thứ ba, sư đoàn thứ bảy của quân đoàn dự bị thứ sáu. Trong ba tháng sau này, đám tân binh các ngươi do ta quản lý. Hiện tại, bắt đầu phân phối doanh trại và phân công. Chiến binh chờ một chút đứng bên trái sau lưng ta, phụ binh đứng phía bên phải sau lưng ta.
Một lời nói rất đơn giản, nhưng lại mơ hồ lộ ra sát khí, vị đại đội trưởng này hiển nhiên đã chân chính đi lên chiến trường, trải qua máu tươi tẩy rửa, phần khí thế hung hãn này lập tức khiến các tân binh có chút câm như hến.
Hắn vung tay lên, vị quan quân giáp lưới lập tức tiến lên mấy bước, không biết từ nơi nào xuất ra một phần danh sách, cao giọng nói:
- Đường Đông, chiến binh. Doanh trại đại đội số 1, người phụ trách.
Hoắc Vũ Hạo không nghĩ tới người thứ nhất lập tức kêu tên hắn, nhưng phản ứng cũng rất nhanh, lập tức chạy tới bên trái sau lưng đại đội trưởng, vẫn như cũ là đứng vững như cây tùng, biểu hiện trên mặt cũng thủy chung đều ngu ngơ.
Từng cái danh tự không ngừng được đọc ra, rất nhanh, sau lưng Hoắc Vũ Hạo lập tức đứng càng ngày càng nhiều người, nhưng cũng có một chút xuất hiện ở phía bên phải. Sắc mặt của các tân binh xuất hiện phía bên phải đều khó coi. Trong quân đội, địa vị của phụ binh và chiến binh chênh lệch rất nhiều. Dưới tình huống bình thường, chỉ có chiến binh mới có thể tích lũy quân công thăng chức, mà cơ hội để phụ binh thăng chức thì càng ngày càng ít.
Rất nhiều phụ binh đều một mặt không phục, nhưng khiếp sợ uy thế của đại đội trưởng, cũng đều không dám chống lại, chỉ ở phía sau nhỏ giọng nói thầm.
Danh sách năm trăm người trọn vẹn đọc hơn nửa canh giờ mới kết thúc. Hoắc Vũ Hạo đang một mực lặng lẽ tính toán, chiến binh tuyển ra đến ba trăm người, lại có hai trăm người đều là phụ binh.
Sau khi một tên tân binh sau cùng đứng vào hàng ngũ sau lưng đại đội trưởng, lúc này hắn mới chậm rãi xoay người lại, đối mặt với phụ binh một bên, trầm giọng nói:
- Biết nguyên nhân vì sao các ngươi là phụ binh không? Đây là sau khi trải qua tổng hợp đánh giá bình chọn ra. Từ khoảnh khắc các ngươi bắt đầu báo cáo, tất cả các ngươi liền bị giám sát, mỗi tiếng nói cử động, tố chất thân thể, tất cả đều trong phạm vi bình trắc. Từ đó đánh giá các ngươi là không hợp cách, không thể trở thành chiến binh.
- Hiện tại các ngươi có hai lựa chọn. Một, lưu lại làm phụ binh, quân lương của phụ binh và chiến binh phổ thông là đồng dạng, nhưng rất khó lên chức. Hai, đem quân lương trước đó từ quan hậu cần nhận lấy, trả lại trang bị, rời khỏi quân doanh. Nhưng các ngươi phải nhớ kỹ, sau khi rời khỏi quân doanh, các ngươi sẽ bị ghi tên vào danh sách, quân đội sẽ vĩnh viễn không bao giờ thu nhận các ngươi. Mà lưu lại làm phụ binh, nếu như có biểu hiện ưu dị, còn có cơ hội thăng làm chiến binh, hiện tại, ta cho các ngươi mười phút đồng hồ cân nhắc, sau mười phút cho ta đáp án!
Sau khi hướng đám phụ binh nói xong lời này, Trang Thiên đại đội trưởng lại chuyển hướng ba trăm tên chiến binh. Sắc mặt bỗng nhiên trầm xuống, lạnh lùng nói:
- Đám lính mới, đừng tưởng rằng các ngươi được tuyển thành chiến binh thì vạn sự thuận lợi. Ta nói cho các ngươi biết, nếu như ở trong huấn luyện ba tháng sau các ngươi không hợp cách, các ngươi sẽ bị đào thải trở thành phụ binh. Chỉ có người thành công thông qua huấn luyện, thành tích ưu dị, mới có thể trở thành chiến binh. Không nên cho rằng lão tử hà khắc, lão tử đây là chịu trách nhiệm đối với các ngươi cùng gia đình các ngươi. Chỉ có binh sĩ ưu tú nhất mới có tư cách đi ra chiến trường, bằng không mà nói, lên chiến trường cũng chỉ có thể là đi chịu chết. Như vậy còn không bằng lưu lại phía sau hoặc là về nhà trồng trọt. Dựa theo vừa rồi phân phối doanh trại, các ngươi có thể ở doanh trại chỉnh lý nội vụ, sau đó ăn cơm trưa. Sau một canh giờ lại tới nơi này tập hợp.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.