Đế Thiên nhìn vào ánh mắt khẩn thiết của Hoắc Vũ Hạo, chậm rãi nhẹ gật đầu, Long trảo đang nắm Hoắc Vũ Hạo thả lỏng mấy phần, đồng thời cũng thu liễm uy áp nhằm vào hắn.
Toàn thân Hoắc Vũ Hạo buông lỏng một cái, mặc dù có mở đầu tốt, nhưng tâm tình hắn ngược lại nửa điểm cũng không dám buông lỏng. Hắn biết rõ, chỉ cần hơi bất cẩn một chút, vị Thần Thú này vẫn như cũ tùy thời đều có thể bộc phát.
Phía dưới cũng hoàn toàn yên tĩnh, Huyền lão, Mục lão, các cường giả của Sử Lai Khắc, đều khẩn trương nhìn chăm chú giữa không trung. Đế Thiên đột nhiên trầm mặc làm bọn hắn cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng ít ra hắn còn không giết chết Hoắc Vũ Hạo, cũng không có làm thêm gì khác.
Bản Thể Đấu La Độc Bất Tử đã bò dậy, sắc mặt của lão rất khó coi. Lão cũng không nghĩ tới, Thần Thú thế mà lại cường đại đến trình độ như vậy. Toàn lực bạo phát làm bản thân lão đều có chút cảm giác không thể ngăn cản.
Các lão sư của học viện Sử Lai Khắc đang nhanh chóng kêu gọi học viên, quân vệ thành minh tưởng, nghỉ ngơi. Ai cũng không biết tiếp sau đó sẽ như thế nào, nhưng mỗi một phần hồn lực khôi phục, Sử Lai Khắc lập tức nhiều hơn một phần hi vọng.
Một đạo bạch quang từ trong Vận Mệnh Nhãn trên trán Hoắc Vũ Hạo sáng lên, ngay sau đó, một thân ảnh thanh tú lập tức xuất hiện ở trước mặt hắn.
Đạo thân ảnh này là một thiếu nữ nhìn qua mười bốn, mười lăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-dai-luc-ii-tuyet-the-duong-mon/642684/chuong-807.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.