Hoắc Vũ Hạo không lo được gì khác, vội vàng ngồi xổm xuống trước mặt Bối Bối:
- Đại sư huynh, huynh mới vừa nói, là lão sư phong ấn Thú Thần Đế Thiên?
Bối Bối nhẹ gật đầu, lên tiếng:
- Đúng a! Tằng tổ lão nhân gia mặc dù qua đời, nhưng lại đem linh hồn của mình phong ấn trong Hoàng Kim Thụ. Lúc bắt đầu thú triều, Đế Thiên đến công, Huyền lão ngăn cản không nổi, tằng tổ mượn linh hồn lực của Hoàng Kim Thụ, cùng Huyền lão cùng một chỗ phong ấn Đế Thiên.
- Lão sư!
Hoắc Vũ Hạo nhìn trời cao, cảm xúc một mực áp chế rốt cục bạo phát, nước mắt chảy trôi, quỳ xuống đối mặt không trung.
Đúng lúc này, bên trên bầu trời đột nhiên vang lên một tiếng nổ kịch liệt đinh tai nhức óc, ngay sau đó, một đạo kim sắc thân ảnh khổng lồ lập tức tách ra, từ không trung rơi về hướng thành Sử Lai Khắc, mà toàn bộ không trung lập tức biến thành một vùng tăm tối, một cỗ áp lực khủng bố khó nói lên lời từ trên trời giáng xuống.
Thú Thần Đế Thiên cuối cùng vẫn xông phá phong ấn. Từng tiếng Long ngâm phẫn nộ không ngừng vang lên, bầu trời sôi trào, từng mảng từng mảng màu tím trên không trung thiêu đốt, sôi trào.
Kim sắc thân ảnh trước đó một lần nữa hóa thành hình người, chính là Huyền lão, còn có quang ảnh Mục lão như ẩn như hiện ở bên cạnh lão, nhưng lúc này đã trở nên hư nhược hơn rất nhiều so với khi mới xuất hiện. Sắc mặt của Huyền lão cũng hoàn toàn trắng bệch, xung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-dai-luc-ii-tuyet-the-duong-mon/642681/chuong-804.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.