Chương trước
Chương sau
Mã Tiểu Đào cau mày, lên tiếng:
- Muốn cứu người rất khó. Tuy rằng hôm đó ta không biết đệ làm thế nào lẻn vào thủy lao, nhưng đệ hẳn cũng đã thấy được, con tin trong thủy lao đều trúng độc, căn bản không có cách nào ngưng tụ hồn lực. Mà bên trong càng có lượng lớn tà hồn sư của Thánh Linh Giáo bố trí canh phòng, ngoại thành, nội thành, càng có quân đoàn hồn đạo sư tồn tại. Muốn dưới loại tình huống này đem mấy trăm người cứu đi, cho dù là học viện dốc hết toàn lực chỉ sợ đều khó có khả năng. Hơn nữa nơi này cách Minh Đô rất gần, Minh Đô bên đó tùy thời đều có thể phái ra cường giả tiếp viện.
Hoắc Vũ Hạo mỉm cười, lên tiếng:
- Tỷ đừng vội, nghe đệ nói đã. Chúng ta bên này đã bố trí xong không sai biệt lắm. Đến lúc đó, chúng ta sẽ dùng một chút phương pháp giải quyết phiền phức ngoại thành, ít nhất cũng phải để bọn hắn ốc còn không mang nổi mình ốc. Nội thành thì chúng ta sẽ dùng kế giương đông kích tây, khiến đám tà hồn sư tạm giam con tin rút đi một chút lực lượng. Nếu như đệ không đoán sai, hiện tại biên cảnh của đế quốc Nhật Nguyệt cũng không bình tĩnh đi. Minh Đô bên đó nhất định đã điều động một chút cường giả tiến về biên cảnh. Hơn nữa còn phải lưu nhân thủ bảo vệ thủ đô, coi như phát hiện dị thường bên này, nhân thủ có thể điều động cũng hẳn là vô cùng có hạn.
Mã Tiểu Đào nhẹ gật đầu, lên tiếng:
- Ta tin tưởng đệ có thể làm được những chuyện này, nhưng mà, đệ như thế nào đem mấy trăm người già yếu tàn tật mang đi? Bọn họ đã trúng Diệt Hồn Tán, loại độc dược này ta cũng không có thuốc giải, chỉ sợ chỉ có giáo chủ của Thánh Linh Giáo mới có phương pháp giải độc .
Nói đến giáo chủ của Thánh Linh Giáo, sắc mặt của Mã Tiểu Đào lập tức trở nên băng lãnh, song quyền không tự chủ nắm chặt.
Hoắc Vũ Hạo lên tiếng:
- Đệ đã điều phối ra giải dược.
- A?
Mã Tiểu Đào kinh ngạc nhìn hắn:
- Đệ điều phối được giải dược?
Hoắc Vũ Hạo nhẹ gật đầu, lên tiếng:
- Tỷ quên sao, đệ đã nói qua bản thân có được Độc Kinh do tổ tiên Đường Tam lưu lại. Muốn nói dùng độc, Đường Môn chúng ta vạn năm trước đã là danh dương đại lục. Một chút độc dược của Thánh Linh Giáo còn không tính cái gì. Nhưng mà, thể lực của con tin quả thật là một vấn đề. Này đó đệ nghe Thánh Linh Giáo tam trưởng lão và tứ trưởng lão khiến Chung Ly tam huynh đệ đi tăng khẩu phần ăn cho con tin, nhưng đệ thấy Chung Ly tam huynh đệ lại có dáng vẻ lá mặt lá trái. Tỷ có thể để bọn hắn cho các con tin ăn chút thức ăn được không? Đệ nghĩ, nếu như độc tính Diệt Hồn Tán có thể giải trừ, lại thêm có đầy đủ thức ăn, nhiều nhất ba ngày thời gian, thực lực con tin liền có thể khôi phục hơn phân nửa.
- Trong những người này có nhân tài kiệt xuất trong thế hệ trẻ, cũng có sư phụ dẫn đội của bọn hắn, hoặc là trưởng giả tông môn. Những người này chỉ cần có thể khôi phục thực lực, sẽ tạo nên một cỗ lực lượng tương đối cường hãn. Đến lúc đó chúng ta chỉ cần phát động nội ứng ngoại hợp, thoát ra cũng không phải là không thể nào.
Trong mắt Mã Tiểu Đào lộ ra vẻ suy tư, ánh mắt nhìn vào Hoắc Vũ Hạo nhiều hơn mấy phần gì đó.
- Thời gian hơn năm năm không ở cùng một chỗ, Vũ Hạo, đệ đúng là đã trưởng thành. Khó trách học viện có thể yên tâm để đệ một mình đảm đương một phía tới đây cứu người. Được, kế hoạch trước mắt của đệ xem như không có vấn đề gì. Đến lúc đó đệ phát động thế công giương đông kích tây, ta có thể đem tam trưởng lão và tứ trưởng lão mang đi. Bọn hắn bình thường cũng không đi qua thủy lao bên đó. Trong thủy lao chủ yếu là do Chung Ly tam huynh đệ phụ trách, ba tên này là tay sai dòng chính của giáo chủ Thánh Linh Giáo Chung Ly Ô. Đối với Chung Ly Ô trung thành tuyệt đối, chỉ nghe mệnh lệnh một mình hắn. Người phải đối phó là tam huynh đệ bọn hắn, lại thêm một vài tên tà hồn sư thủ vệ. Thực lực của đám tà hồn sư ấy từ Hồn Tông đến Hồn Đế. Chúng được xem là giáo chúng thông thường của Thánh Linh Giáo, số lượng khoảng ba mươi người. Đương nhiên, còn có một số quân đội phối hợp thủ vệ thủy lao, những người này cũng không phải là trở ngại gì.
Nghe Mã Tiểu Đào cung cấp chi tiết cặn kẽ, trong lòng Hoắc Vũ Hạo lập ra kế hoạch càng thêm rõ ràng:
- Tiểu Đào tỷ, tỷ có để ý thấy một nữ nhân gọi là Nam Thủy Thủy không, nàng là môn chủ Địa Long Môn, có vũ hồn Yên Chi Long, tu vi Hồn Đấu La. Nhưng thực lực lại đạt đến tầng thứ Phong Hào Đấu La.
Liên quan tới thực lực của Nam Thủy Thủy là do Hoắc Vũ Hạo cố ý hỏi Nam Thu Thu.
- Nam Thủy Thủy? Cái tên này tựa hồ ta từng nghe qua. Nếu như ta nhớ không lầm, nàng hẳn là bị tam trưởng lão mang đi. Ta nghe tam trưởng lão nói qua, vũ hồn của Nam Thủy Thủy có đặc tính mẫn diệt, nếu như có thể hiểu rõ đặc tính của nàng, dung nhập vào trong hồn đạo khí sẽ đạt được thành tựu mới.
- Đúng, chính là nàng.
Hoắc Vũ Hạo đại hỉ, lên tiếng:
- Nàng hiện tại còn sống không? Có hay không đã bị. . .
Mã Tiểu Đào lên tiếng:
- Tình huống cụ thể thì ta không quá rõ ràng, bất quá, hứng thú của tam trưởng lão tất cả đặt trên hồn đạo khí, là một vị hồn đạo sư cấp chín, đối với nữ sắc tựa hồ cũng không quá coi trọng. Hi vọng người này còn sống đi. Như thế nào? Đệ dự định cứu nàng trước tiên?
Hoắc Vũ Hạo không chút do dự lắc đầu, lên tiếng:
- Nam Thủy Thủy là mẫu thân của một vị bằng hữu của đệ, nhưng lại tuyệt không thể cứu trước, nếu không tất nhiên sẽ đánh rắn động cỏ. A, còn nữa, trước đây không lâu, chúng ta từng đánh chết một vị tà hồn sư am hiểu vũ hồn tinh thần. Chuyện này bên tỷ có phát hiện không?
- Tà hồn sư hệ tinh thần? Đệ nói hẳn là Vu Vân a? Nàng lại bị các ngươi giết?
Mã Tiểu Đào nghe Hoắc Vũ Hạo nói bọn hắn đánh chết tà hồn sư Vu Vân, thậm chí càng giật mình hơn so với lúc trước nghe hắn nói có phương pháp giải độc.
Hoắc Vũ Hạo nhẹ gật đầu, lên tiếng:
- Đúng vậy, đã bị chúng ta giết. Sẽ gặp phải phiền phức gì hay không?
Mã Tiểu Đào lắc đầu, lên tiếng:
- Vu Vân là lão nhân của Thánh Linh Giáo, nàng nguyên bản là thủ lĩnh phân bộ của Thánh Linh Giáo bên phía Nhật Thăng Thành. Sau khi ta đến mới lâm thời thay vị trí của nàng. Trước đó phụ trách chưởng quản con tin chính là phó giáo chủ Phượng Lăng. Về sau không biết vì cái gì mà Phượng Lăng đột nhiên rời đi, chắc là cùng tình huống biên cảnh bên đó có quan hệ. Vu Vân bình thường cũng không cùng chúng ta lui tới, nhưng vũ hồn của nàng rất lợi hại, cho dù là ta đối đầu nàng cũng đều không có tuyệt đối nắm chắc chiến thắng. Các ngươi vậy mà có thể giết nàng? Thật là khiến người ta khó tin.
- Ha ha.
Hoắc Vũ Hạo cười cười, hắn đương nhiên sẽ không đi giải thích là mình đánh chết Vu Vân, ngược lại lên tiếng:
- Tỷ, chúng ta quyết định như vậy đi. Nếu có thể, xin tỷ nhất định phải bảo trụ tính mạng của môn chủ Nam Thủy Thủy. Chờ sau khi chúng ta cứu đại bộ phận con tin, đệ liền đi cứu nàng. Bây giờ đệ nói rõ chi tiết bố trí của chúng ta cho tỷ.
Mã Tiểu Đào nhẹ gật đầu, lên tiếng:
- Tốt, đã nhận việc thì không nên chậm trễ. Đệ cũng không cần nói cho ta biết bố trí bên đó. Dù sao đến lúc đó một khi mọi người phát động, ta liền đem tam trưởng lão và tứ trưởng lão đưa đến địa phương giương đông kích tây là được. Nhưng Chung Ly tam huynh đệ cần phải dựa vào chính mọi người cùng con tin trong thủy lao tự đối phó. Lại nói lần sau đệ lẻn vào thủy lao cũng không nên lộ ra sơ hở, ngày đó nếu như không phải ta xuất thủ trước, đổi lại là những người khác, đệ muốn thoát thân cũng không dễ như vậy đâu. Nhất định phải cẩn thận, an toàn là trên hết.
- Ừm.
Hoắc Vũ Hạo gật đầu đáp ứng một tiếng.
Mã Tiểu Đào sờ lên đầu của hắn, ôn nhu nói:
- Đệ bây giờ đã cao hơn so với tỷ tỷ, thời gian năm năm mà đệ đã đạt đến tu vi Hồn Đế. Thật tốt a!
Nói xong câu đó, nàng hướng Hoắc Vũ Hạo mỉm cười, lúc này mới người nhẹ nhàng rời đi.
Đưa mắt nhìn Mã Tiểu Đào rời đi, bản thân Hoắc Vũ Hạo cũng sờ lên đầu của mình, không biết vì cái gì, hắn luôn cảm thấy cảm xúc của Mã Tiểu Đào có chút không đúng. Thời điểm hôm qua nàng vừa tỉnh táo lại tuy hắn cũng cảm thấy vậy, nhưng hiện tại loại cảm giác này thậm chí càng thêm rõ ràng.
Nhưng có một điểm Hoắc Vũ Hạo có thể khẳng định, Mã Tiểu Đào nhất định đã thật sự thanh tỉnh, hắn đối với linh hồn ba động rất nhạy cảm, lúc Mã Tiểu Đào nhìn vào hắn, phần cưng chiều trong ánh mắt không thể nào làm giả được.
Giáo chủ của Thánh Linh Giáo nguyên lai là gọi Chung Ly Ô, phó giáo chủ gọi Phượng Lăng. Những tin tức này với hắn mà nói đồng dạng trọng yếu. Đồng thời, Hoắc Vũ Hạo cũng mơ hồ đoán được, Chung Ly Ô hẳn là cùng Mục lão, Long Thần Đấu La Long Tiêu Dao có quan hệ cùng yêu một nữ nhân. Bởi vì hắn mơ hồ nhớ được, vị tà hồn sư mà nữ nhân đó lựa chọn, tựa hồ mang họ Chung Ly. Chỉ không biết là nữ nhân đó còn sống hay không, hơn nữa giáo chủ của Thánh Linh Giáo Chung Ly Ô và Long Tiêu Dao có tầng liên hệ nào không.
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Sáng sớm hôm sau, giải dược được điều phối tốt liền được Từ Tam Thạch mang tới. Hoắc Vũ Hạo cũng bắt đầu hành động. Tinh thần thể của hắn mang theo giải dược lặng lẽ lẻn vào thủy lao, lại đem giải dược trung hòa cùng độc thủy trong đó.
Bởi vì cần lượng dược tề rất lớn, nên hắn trọn vẹn dùng suốt cả ngày, nhiều lần đem tất cả giải dược đều đưa vào thủy lao.
Bên trong thủy lao lúc này không thấy bóng dáng của tam trưởng lão và tứ trưởng lão bóng dáng, ngay cả Chung Ly tam huynh đệ cũng rất ngẫu nhiên mới đến dò xét một lần.
Mã Tiểu Đào phân phó đối với Chung Ly tam huynh đệ rất hữu dụng, các con tin rốt cục bắt đầu có cơm canh, mặc dù tuyệt đối không gọi được phong phú, nhưng tối thiểu có thể no bụng. Phối hợp với dược vật cố bản bồi nguyên mà Hoắc Vũ Hạo dung nhập trong nước, sau một ngày, độc chất mặc dù còn không có hoàn toàn giải trừ, nhưng khí sắc của con tin ít nhiều đều có chút biến hóa. Nhất là một vài hồn sư có tu vi khá mạnh, từ vẻ mặt thỉnh thoảng biến hóa của bọn hắn, tinh thần thế của Hoắc Vũ Hạo liền có thể nhìn ra bọn hắn đã cảm giác được tình huống biến hóa của hồn lực trong cơ thể bản thân.
Lúc này cũng là lúc cùng bọn hắn bắt đầu liên lạc.
Trong đêm ngày thứ hai, lần nữa gặp lại Mã Tiểu Đào, sau khi vì nàng áp chế lực lượng hắc ám trong cơ thể, Hoắc Vũ Hạo lại một lần nữa phóng thích tinh thần thể tiến vào thủy lao.
Vì phối hợp hắn hành động, Mã Tiểu Đào cố ý lấy danh nghĩa nghị sự tạm thời điều đi Chung Ly tam huynh đệ. Đây chính là chỗ tốt khi là quan chỉ huy tối cao của Thánh Linh Giáo tại Nhật Thăng Thành.
Không có Chung Ly tam huynh đệ thủ hộ, Hoắc Vũ Hạo lập tức lớn mật hơn nhiều, những tên tà hồn sư thực lực nhiều nhất chỉ có Hồn Đế mà muốn phát hiện tinh thần thể của hắn đơn giản là mơ mộng hão huyền.
Sau khi tiến vào thủy lao, hắn trực tiếp lơ lửng giữa không trung, sau đó đem tinh thần lực của mình chậm rãi tản ra, rất nhanh liền bao trùm toàn bộ thủy lao.
Lúc trước, Tinh Thần Tham Trắc của Hoắc Vũ Hạo còn chỉ có thể đồng thời câu thông cùng một ít người. Nhưng bây giờ hắn đã có thể dựa theo diện tích tiến hành trao đổi.
- Nếu như các ngươi nghe được thanh âm của ta, trước tiên giữ nguyên dáng vẻ hiện tại, không nên động đậy. Ta tới cứu các ngươi.
Tinh Thần Tham Trắc của Hoắc Vũ Hạo mang theo ý niệm nhu hòa, lặng yên truyền vào mỗi một gian lồng giam. Hắn truyền lại ý niệm rất nhẹ nhàng, khiến mỗi người vẫn có thể cảm nhận được, nhưng lại có loại cảm giác phảng phất là như ảo giác không xác định được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.