- Thật làm muội sợ muốn chết, đại ca, chúng ta còn cần làm kiểm tra hay không đây?
Thu Thu đi về hướng tiểu đội trưởng có sắc mặt ngưng trọng, đang chuẩn bị bước lên đầu thành, duyên dáng gọi to một tiếng.
Tiểu đội trưởng hướng nàng phất phất tay:
- Nhanh vào thành đi. Chờ đến lúc ta có thời gian. . .
Dứt lời, hắn vung vẩy tờ giấy trong tay về phía Nam Thu Thu.
Nam Thu Thu hiểu ý cười một tiếng, lại liếc mắt đưa tình với hắn, lúc này mới cùng Diệp Cốt Y đi vào thành.
Loại thời điểm này, cho dù là vị tiểu đội trưởng này có bị sắc đẹp làm choáng váng đầu óc, cũng không dám tự ý rời vị trí.
Sáu người Đường Môn cứ như vậy không có trải qua bất luận kiểm tra gì, ngang nhiên mà tiến vào thành.
Rất nhanh, sáu người đã tụ tập cùng một chỗ.
Từ Tam Thạch lập tức hướng Nam Thu Thu giơ ngón tay cái lên:
- Thu Thu, lợi hại nha! Không nhìn ra ngươi còn có thể diễn xuất như thế. Đừng nói gia hỏa đó, cho dù là ca đây đều bị ngươi mê hoặc tìm không thấy Đông Tây Nam Bắc, Ha Ha.
Nam Thu Thu tức giận nói:
- Thôi ngươi bớt nói giùm ta, cẩn thận ta cáo trạng cho Nam Nam tỷ. Lại miệng ba hoa. Không phải là kỹ năng diễn xuất của ta tốt, phải nói là Vũ Hạo dự đoán đối với tình người quá chuẩn đi.
Diệp Cốt Y nhẹ gật đầu, lên tiếng:
- Thu Thu nói rất đúng, gia hỏa đó làm ra chủ ý này nhìn qua thì nguy hiểm, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-dai-luc-ii-tuyet-the-duong-mon/642601/chuong-724.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.