- Chết tiệt, Trương Bưu ngươi đang làm gì?
Đái Hạo đưa mắt nhìn xung quanh, bỗng nhiên phát hiện tiểu đội trưởng Trương Bưu nhảy xuống vách núi, trong lòng không khỏi khẩn trương.
Cũng ngay lúc này, sau khoảnh khắc ngắn ngủi, tiểu đội Bạch Hổ Thân Vệ cơ hồ là trăm miệng một lời quát to:
- Công Tước đại nhân bảo trọng.
Ngay sau đó, bọn hắn từng người ngậm miệng lại, bên trong ánh mắt bao hàm vẻ kiên quyết cùng dứt khoát, lập tức nhảy xuống vách núi.
- Chết tiệt, nhanh đi ngăn cản bọn hắn.
Đái Hạo đối mặt Sơn Băng Địa Liệt Đạn có thể giữ cho thần sắc không đổi, lúc này sắc mặt rốt cục đại biến, đôi hổ mâu song đồng của hắn bỗng nhiên trở nên đỏ bừng, quay đầu hét lớn về phía bốn tên cận vệ của mình.
Nhưng mà, bốn tên cận vệ luôn luôn nghe lệnh lại đứng yên không nhúc nhích, càng có vẻ như đang chặn ánh mắt của hắn.
Tên cận vệ có cấp bậc Hồn Thánh khác cất tiếng đau buồn:
- Công Tước đại nhân mau chạy đi, các huynh đệ đều vì an toàn của ngài mà tận trung a! Nếu như người thương tiếc bọn hắn, lập tức liền rời khỏi nơi này.
Một lát sau, trên trăm tên Bạch Hổ Thân Vệ, ngoại trừ Đái Hoa Bân và Chu Lộ ra thì đã tất cả đều biến mất ở vách núi đen như mực.
Đái Hoa Bân ngây người, Chu Lộ cũng ngây người.
Một màn thảm liệt như vậy lại xuất hiện trước mặt hắn. Bọn hắn dù sao vẫn là thanh niên chưa tới hai mươi tuổi. Cho dù Đái Hoa Bân là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-dai-luc-ii-tuyet-the-duong-mon/642561/chuong-684.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.