Kim ngân sắc quang mạc bay lên, ngăn cách ánh mắt của các nàng. Đạo kim quang lúc trước lại nhanh xoay tròn, sau đó kim quang dừng lại, rơi vào một phương hướng. Lần này, phương hướng đó là vị trí của Bối Bối.
Bọt khí mở ra, Bối Bối lơ lửng.
Thanh âm bình thản hỏi:
- Ngươi có người yêu không?
Bối Bối lúc trước chỉ có thể cảm nhận được quang ảnh bên ngoài lấp lóe, nhưng lại không biết xảy ra chuyện gì. Nhưng hắn tuyệt đối tín nhiệm Hoắc Vũ Hạo, lại thêm bản thân tự suy đoán, lập tức liền bình tĩnh lại.
- Có.
Bối Bối bình tĩnh nói.
- Nàng là ai?
- Đường Nhã.
Bối Bối không chút do dự trả lời.
- Nàng không ở nơi này. Đúng không?
- Đúng thế.
Bối Bối trả lời rất nhanh.
Thanh âm bình thản hơi dừng lại một chút, hỏi:
- Sự tình mà ngươi nguyện ý nhất làm cho người yêu của mình là gì?
Bối Bối vẫn như cũ nhanh chóng hồi đáp:
- Giúp nàng khôi phục bình thường, để cho nàng trở lại bên cạnh ta.
Thanh âm bình thản hỏi:
- Để cho nàng trở lại bên cạnh ngươi, ngươi cho rằng như thế có thể khiến nàng hạnh phúc sao?
Bối Bối lên tiếng:
- Ta sẽ không tiếc bất cứ giá nào làm cho nàng hạnh phúc.
Thanh âm bình thản hỏi:
- Nói miệng không bằng chứng. Nếu như bây giờ để ngươi dùng một phần thân thể của mình, đổi lấy nàng khôi phục, ngươi nguyện ý không?
Bối Bối kiên định lên tiếng:
- Nguyện ý.
Một lưỡi dao màu vàng sắc bén trống rỗng xuất hiện trước mặt Bối Bối,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-dai-luc-ii-tuyet-the-duong-mon/642546/chuong-669.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.