Chương trước
Chương sau
Hồn hoàn thứ ba của Hoàng Chinh tản ra hào quang màu tím, nhìn qua tựa hồ vô cùng nhu hòa, nhưng đột nhiên một cỗ khí tức âm trầm lan tràn ra. Cặp mắt của hắn theo đó mà biến thành đỏ như máu, trong miệng phát ra thanh âm nỉ non trầm thấp. Lấy thân thể của hắn làm trung tâm, bên trong phạm vi đường kính ba mươi mét đều bịt kín một tầng hào quang màu tím đen nhàn nhạt.
Hắc Ám Hàng Lâm.
Vũ hồn của Hoàng Chinh ở trong tà hồn sư cũng không tính là mạnh nhất, vũ hồn tên là Tà Hầu, là một loại vũ hồn hình người quỷ dị. Dựa theo thuyết pháp của Thánh Linh Giáo, vũ hồn này đến từ nhân loại chết đi mà hình thành oán linh. Hơn nữa oán linh còn phải nhiễm một chút thiên địa tà khí, lại biến thành một loại tồn tại đặc thù là Tà Hầu, có thể thông qua thiên địa tà khí cộng hưởng để tổn thương sinh vật.
Một khi Tà Hầu chui vào trong bụng phụ nữ có thai, thì vũ hồn cũng sẽ theo đó để lạc ấn trên người thai nhi, nhưng khi người phụ nữ đó đến thời điểm sinh sản hẳn phải chết không nghi ngờ, tinh huyết của nàng sẽ trở thành chất dinh dưỡng cho Tà Hầu, khiến nó chính thức thành hình trong cơ thể thai nhi.
Nhưng mà vũ hồn Tà Hầu cũng không tính là cường đại trong giới tà hồn sư, thậm chí còn tương đối nhỏ yếu. So với các loại tà vũ hồn mà Hoắc Vũ Hạo đã từng đối mặt qua như Cốt Long, Tăng Ác, Khô Lâu Vương mà nói thì phải kém không ít. Đây cũng là vì sao Hoàng Chinh lại đi theo lộ tuyến hồn đạo sư ở Thánh Linh Giáo, mà không phải thuần túy tà hồn sư, thật sự là bởi vì không có đất dụng võ.
Nhưng Tà Hầu coi như không mạnh, nhưng cũng là một loại tà vũ hồn. Năng lực chủ yếu của nó nằm ở chỗ phụ trợ. Thi triển các loại hồn kỹ tràn ngập khí tức tà ác để suy yếu đối thủ, xem như gián tiếp tăng phúc cho bản thân.
Lúc này, Hoàng Chinh đang thi triển ra một trong những hồn kỹ phụ trợ của Tà Hầu, Hắc Ám Hàng Lâm. Ở trong phạm vi nhất định, sẽ gây ảnh hưởng cực lớn đến thị giác của đối thủ, đồng thời khiến tà khí âm lãnh xâm nhập trong cơ thể đối phương. Khi thi triển vào ban đêm sẽ được tăng phúc cực lớn.
Quả nhiên, Diệp Cốt Y đột nhiên cảm giác được ánh sáng xung quanh bỗng tối sầm lại, tựa hồ không thấy rõ Hoàng Chinh ở trước mặt, khiến nàng có chút hốt hoảng, theo bản năng lui lại mấy bước, thanh trường kiếm trước người càng múa kín không kẽ hở, mặc dù đỡ được công kích liên tiếp của Hoàng Chinh, nhưng cũng phải liên tiếp lui về phía sau, rơi vào hạ phong.
Khóe miệng Hoàng Chinh toát ra một tia cười lạnh, hồn hoàn thứ năm trên người cũng theo đó sáng lên. Hắn có tính cách trầm ổn, một khi chiếm được ưu thế thì tuyệt sẽ không cho đối thủ cơ hội lật bàn.
Hồn hoàn vạn năm màu đen sáng lên khiến xung quanh trở nên âm lãnh, trên mặt đất, từng tầng sương mù màu tím đen trong nháy mắt bay lên. Sương mù dày đặc bắt đầu cuồn cuộn hướng về phía Diệp Cốt Y.
Thân ảnh phiêu miểu hư ảo của Diệp Cốt Y lập tức trở nên chậm lại, hơn nữa, từng luồng khí tức âm lãnh không ngừng chui vào thân thể mềm mại của nàng. Sau lưng nàng bỗng xuất hiện một quang ảnh màu vàng, đang bị hào quang màu tím đen điên cuồng cắn xé.
Tước Đoạt Linh Hồn!
Cho dù là phụ trợ hồn kỹ, nhưng đây cũng là phụ trợ hồn kỹ cấp bậc vạn năm a! Có thể gây ảnh hưởng cực lớn với linh hồn đối thủ. Nếu như tu vi của đối thủ chênh lệch quá nhiều, thì linh hồn sẽ chân chính bị tước đoạt, vỡ nát, trở thành chất dinh dưỡng cho Tà Hầu. Ngày thường Hoàng Chinh hạ sát thủ đối với người bình thường nhiều nhất, phàm là người bị hắn Tước Đoạt Linh Hồn đều bởi vì mất đi linh hồn mà biến thành ngớ ngẩn.
Ánh sáng trên cự trảo trong nháy mắt trở nên mãnh liệt, quang trảo dài ba xích được phóng ra liên tục, chém thẳng về phía Diệp Cốt Y. Ngươi muốn mạng của ta? Trước đó phải để Truy Hồn Trảo của ta giết đã. Không có nhục thể thì linh hồn của ngươi cũng chỉ có thể bị ta tước đoạt. Linh hồn của cường giả cấp Hồn Đế đúng là hết sức mỹ vị, khẳng định có thể để cho tu vi của ta lại tăng lên một tầng.
Vẻ mặt dữ tợn pha lẫn đắc ý xuất hiện trên khuôn mặt Hoàng Chinh, để bảo đảm có thể nhất kích tất sát, hắn còn tăng phúc cho lợi trảo của mình một tầng chất lỏng màu tím đen bằng hồn kỹ thứ hai của hắn, Hắc Ám Chi Xúc, là một loại kịch độc mang thuộc tính hắc ám.
Mắt thấy Diệp Cốt Y sắp phải hương tiêu ngọc vẫn. Dường như Tịch Thủy Minh sắp chiến thắng trận này, đồng thời còn đạt được quán quân sớm. Ngoại trừ một người là ngoại lệ, chính là minh chủ của Bình Phàm Minh, Thượng Quan Vi Nhi. Trên khuôn mặt kiều diễm nhìn không ra tuổi tác của nàng nổi lên một tia cười lạnh khinh thường. Chẳng lẽ bọn hắn không biết thế lực sau lưng Tịch Thủy Minh là ai? Chẳng lẽ bọn hắn sẽ không có chút chuẩn bị gì khi đối mặt với tà hồn sư sao?
Tịch Thủy Minh có thể chuẩn bị cho Hoắc Vũ Hạo vật trân quý hi hữu Kim Cương Tinh Kim, mà Bình Phàm Minh cũng đã chuẩn bị một ít gì đó...
Linh hồn của Diệp Cốt Y đang bị dây dưa, bản thể đã có vẻ hơi ngốc trệ. Nhưng ngay tại thời điểm cự trảo sắp buông xuống, bỗng nhiên trường kiếm trong tay của nàng hướng mũi kiếm lên trời, đột nhiên xoay một cái.
Lập tức, bảy khỏa kim tinh trên thân kiếm đột nhiên lóe sáng, kim quang mãnh liệt mang theo một tầng ánh sáng màu trắng thánh khiết bỗng nhiên khuếch tán ra.
Cái bóng màu tím đen đang điên cuồng ăn mòn linh hồn nàng phảng phất phát ra một tiếng rít gào thê thảm, trong nháy mắt tan thành mây khói, hắc ám xung quanh cũng tan rã như tuyết trắng mùa xuân.
Đinh!
Trường kiếm điểm vào giữa lợi trảo, ngăn cản nó đập xuống đầu nàng. Linh hồn sau lưng nhanh chóng trở về. Trên gương mặt xinh đẹp của Diệp Cốt Y cũng nhiều ra một tia cười lạnh.
Tước Đoạt Linh Hồn bị phá, Tà Hầu vũ hồn của Hoàng Chinh bỗng nhiên run lên, mà Tà Hầu trực tiếp liên kết với linh hồn của hắn, mặc dù không làm hắn bị thương, nhưng cũng bị trì trệ.
Ngay sau đó, ánh sáng màu bạch kim thánh khiết liền đụng vào người hắn. Hoàng Chinh chỉ cảm thấy toàn thân ấm áp, một lượng lớn khí lưu màu tím đen bốc lên, khiến cả người kịch chấn, kêu thảm một tiếng lảo đảo lui lại!
Ánh sáng này... chẳng lẽ là Thánh Quang ẩn chứa khí tức thần thánh?
Lần này, trong khu nghỉ ngơi, ngay cả phó giáo chủ của Thánh Linh Giáo đều ngồi không yên. Thánh Quang chính là khắc tinh của tà hồn sư bọn hắn a! Chẳng lẽ vũ hồn của Diệp Cốt Y có cổ quái, lại là thuộc tính thần thánh hiếm thấy trên đời hay sao?
Diệp Cốt Y cũng sẽ không vì bọn họ giải đáp thắc mắc, thân hình hướng về phía trước lóe lên, trường kiếm trong tay liền chém ra ngoài, cùng lúc đó, trên người nàng cũng hiện lên sáu cái hồn hoàn được phối hợp tốt nhất, hồn hoàn thứ năm màu đen sáng lên. Linh Hồn Thăng Hoa, trong nháy mắt liền tăng uy lực lên tới cực hạn.
Một tia thần thánh toát ra trên gương mặt xinh đẹp của Diệp Cốt Y. Giờ khắc này, mọi che giấu của nàng đã không còn sót lại chút gì. Đúng vậy, nàng có thuộc tính thần thánh cực kỳ hiếm thấy, bản thân nàng càng không phải là người của Bình Phàm Minh. Hôm nay tới đây dự thi, mục đích là dựa vào thế lực của Bình Phàm Minh nhằm vào tà hồn sư bên Tịch Thủy Minh.
Tà hồn sư am hiểu nhất là giết hại sinh linh để đề thăng tu vi của bản thân, mà Diệp Cốt Y thân là hồn sư có thuộc tính thần thánh, am hiểu nhất lại là đánh giết tà hồn sư để tăng cường bản thân.
Dung nhan thánh khiết của Diệp Cốt Y cũng khiến khuôn mặt của Hoắc Vũ Hạo có chút rung động, linh hồn của nàng trong nháy mắt này tựa hồ đạt đến trình độ cực kỳ mãnh liệt. Toàn thân tản ra ánh sáng màu bạch kim chiếu sáng toàn bộ sàn đấu, phảng phất muốn phá tan cả bầu trời đêm.
Đây là. . . , thần thánh. . .
Thần thánh không giống với quang minh, nó hoàn toàn là một loại tồn tại khác. Nhưng lại càng có tính sát thương đối với tà ác lớn hơn so với quang minh.
Tay phải của Diệp Cốt Y hiện tại đã hoàn toàn biến thành màu bạch kim một tầng kiếm mang mãnh liệt cũng theo đó mà bao trùm bảy ngôi sao trên trường kiếm của nàng.
Cùng lúc đó, hai cánh chim trắng tinh xuất hiện sau lưng nàng. Trường kiếm trong tay chỉ phía trước. Kiếm ảnh trong nháy mắt liền nuốt sống thân thể Hoàng Chinh.
Hồn kỹ thứ năm, Thánh Kiếm!
Thiên Sứ, vũ hồn của nàng là Thiên Sứ. Khó trách lại có thuộc tính thần thánh.
Từ thời thượng cổ, các tông giáo đã sớm cúng bái thiên sứ. Mà ngay vạn năm trước, tiền thân của Vũ Hồn Điện là Giáo Hội, Giáo Hội sở dĩ cường đại cũng bởi vì bọn hắn có được sức mạnh thần thánh. Lúc ấy, trên Đấu La Đại Lục có rất nhiều hồn thú có huyết mạch tà ác, Giáo Hội trải qua việc tịnh hóa bọn chúng để đạt được thế nhân công nhận. Chỉ bất quá, về sau tà ác hồn thú dần dần biến mất, thế lực của Giáo Hội bắt đầu suy sụp, nhân tài điêu linh nên mới bị Vũ Hồn Điện thay thế.
Kiếm quang màu bạch kim to lớn hiện lên, sau đó chỉ thấy Diệp Cốt Y vẫn kiêu ngạo đứng trên sàn đấu, còn hồn đạo khí lẫn hài cốt của Hoàng Chinh đều đã biến mất.
Hoắc Vũ Hạo nhìn vào một màn trên đài, cũng cảm thấy không thể tin được. Đây quả là một niên đại quần hùng cùng nổi lên! Ngay cả vũ hồn Thần Thánh Thiên Sứ thất truyền nhiều năm cũng xuất hiện. Nói theo một ý nghĩa nào đó, vũ hồn Thần Thánh cũng coi như một loại thuộc tính cực hạn, bất quá, Diệp Cốt Y cũng quá liều lĩnh, lỗ mãng. Chẳng lẽ nàng cho rằng Bình Phàm Minh có thể bảo vệ được nàng sao? Trừ phi nàng cũng có một tổ chức cực mạnh giống như Thánh Linh Giáo ủng hộ thì còn có thể. Hơn nữa, nàng cũng xem thường sự kiêng kị của tà hồn sư đối với vũ hồn của nàng, chỉ sợ...
Trong đầu Hoắc Vũ Hạo vừa nghĩ đến điểm này, sống lưng đã trở nên hoàn toàn lạnh lẽo.
Cả phó giáo chủ của Thánh Linh Giáo và tứ đại trưởng lão tất cả đều đứng lên cùng lúc. Đối với bọn hắn mà nói, một khi vũ hồn Thần Thánh trưởng thành là có thể uy hiếp được căn cơ của Thánh Linh Giáo.
Hoắc Vũ Hạo trong lòng thầm than một tiếng, lúc này hắn ốc còn không mang nổi mình ốc, coi như muốn đi giúp Diệp Cốt Y cũng làm không được a!
Làm sao bây giờ đây?
Đúng lúc này, phó giáo chủ của Thánh Linh Giáo lại nâng tay phải lên, lên tiếng:
- Sau khi cuộc tranh tài kết thúc lại nói.
- Vâng.
Tứ đại trưởng lão đồng thời khom người đáp ứng một tiếng. Nhưng trong mắt bọn hắn, Diệp Cốt Y đã là một người chết. Không chỉ Diệp Cốt Y, ngay cả Thượng Quan Vi Nhi đang đứng bên Bình Phàm Minh cũng cảm thấy những ánh mắt ánh mắt sâm lãnh đến từ Tịch Thủy Minh.
Trong lòng Thượng Quan Vi Nhi có chút căng thẳng, dường như cũng dự cảm được cái gì, nàng tự hỏi bản thân lợi dụng Diệp Cốt Y để đối phó Tịch Thủy Minh có phải tính sai rồi hay không? Mặc kệ, phía sau mình có hoàng thất chiếu cố, cho dù đám tà hồn sư có phách lối đi nữa, cũng không dám đối phó hoàng thất a?
Đáng tiếc, Thượng Quan Vi Nhi không nghĩ tới, bất kỳ người nào đều có điểm mấu chốt, tà hồn sư lại càng như vậy!
Trên gương mặt xinh đẹp Diệp Cốt Y mang theo một tầng ánh sáng thánh khiết tràn đầy vẻ chính trực. Lúc này cũng có thể nhìn ra được, trong tam nữ, chỉ có duy nhất váy dài của nàng không có bất kỳ chỗ nào lộ ra da thịt.
Nàng đem trường kiếm chỉ xéo về hướng Tịch Thủy Minh, vẻ mặt hiện lên vẻ kiêu ngạo và khinh miệt. Mũi kiếm khẽ run, nhắm vào Hoắc Vũ Hạo đang ở trong hồn đạo khí hình người.
Nha đầu này thật không biết sống chết! Lại còn dám khiêu khích. Hoắc Vũ Hạo quả thực là có chút bó tay rồi. Đây đúng thật là nghé con mới đẻ không sợ cọp. Bình Phàm Minh làm sao có thể so sánh cùng Thánh Linh Giáo đây!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.