Chương trước
Chương sau
Không thể nghi ngờ, nếu trúng một cước này của Ngọc Thiên Long, thì Ngô Diệc Phàm sẽ chết và không thể tiếp tục tham gia thi đấu. Cho nên, Trịnh Chiến cũng không triệt tiêu đi tất cả lực lượng của Ngọc Thiên Long, khống chế uy lực của một cước này vừa đủ để có thể làm cho Ngô Diệc Phàm trọng thương, như vậy cũng không cách nào tiếp tục dự thi, lại không ảnh hưởng đến tính mạng. Trọng tài làm đến nước này, Bất Phá Đấu La cũng không dễ dàng gì.
Hơi thở cường thế trên người Ngọc Thiên Long thu lại mấy phần, hắn hướng đến Bất Phá Đấu La gật đầu một cái, nói: 
- Ta thắng.
- Cuộc thi loại cá nhân, trận thứ hai, Thiên Long Môn thắng.
Trận đấu này vừa kết thúc, kết cục đã gần như được định ra rồi. Lực lượng tổng thể giữa Ngạo Kiếm Tông và Thiên Long Môn đúng là có chênh lệch không nhỏ.
Trong trận đấu kế tiếp, Ngọc Thiên Long bằng vào thực lực mạnh mẽ của mình liên tục đánh bại ba đội viên tiếp theo của Ngạo Kiếm Tông, hơn nữa còn đánh cho ba người mất hết lực chiến đấu. 
Trong việc phán định kết quả các trận đấu trong vòng bát cường, thân là trọng tài, Bất Phá Đấu La đã lỏng tay rất nhiều. Bên chiến thắng có thể làm cho đối thủ của mình mất đi lực chiến đấu, hắn tuyệt sẽ không dễ dàng nhúng tay vào, mà có nhúng tay cũng chỉ giữ lại tính mạng cho kẻ thua cuộc mà thôi.
Trận đấu tiến hành tới bây giờ, đã không còn bất ngờ gì có thể xảy ra, mặc dù Ngạo Kiếm Tông vạn phần không muốn, nhưng cuối cùng vẫn lựa chọn nhận thua. Thiên Long Môn mạnh mẽ tiến lên, trở thành đội thứ hai tiến qua vòng Bát cường. Cũng là đội xếp thứ hai đầu tiên đánh bại đội xếp thứ nhất. Vòng bán kết bọn họ sẽ cùng Sử Lai Khắc chiến đội cũng có vũ hồn Long Tộc Hoàng Kim Long nữ Vương Thu Nhi dẫn đầu quyết phân cao thấp.
Đến đây, các trận đấu diễn ra trong buổi sáng đã kết thúc. Hai trận chiến tiếp theo của vòng Bát cường sẽ tiếp tục vào xế chiều. 
Bên phía Sử Lai Khắc học viện, Đái Hoa Bân, Tào Cẩn Hiên cùng các đội viên khác cũng rời đi, sắc mặt họ có chút khó coi. Đối thủ mạnh mẽ hơn dự đoán của họ rất nhiều, nhất là Ngọc Thiên Long, thực lực hắn bày ra, tựa hồ cũng không hề kém Vương Thu Nhi. Hơn nữa Tinh Diễm cũng có cấp bậc Hồn Đế lục hoàn. Không thể nghi ngờ, muốn chiến thắng đối thủ này ở vòng bán kết, khó khăn sẽ vô cùng lớn.
Đường Môn cũng trở về khách sạn, khoảng cách đến trận thi đấu buổi chiều vẫn còn một đoạn thời gian ngắn ngủi, tận dụng để nghỉ ngơi và an bài chiến thuật là hết sức cần thiết.
Trước giờ cơm trưa, Bối Bối triệu tập tất cả đội viên Đường Môn lại. 
- Các trận đấu buổi sáng tất cả mọi người đã được quan sát rõ ràng, có ai muốn nói ra cảm nhận của mình không?
Bối Bối ngồi trên ghế chủ vị, trầm giọng hỏi.
Từ Tam Thạch nói: 
- Thiên Long Môn kia cũng khó đối phó a! Ta thấy vũ hồn Long Lam Điện Bá Vương Long của Ngọc Thiên còn vượt qua ngươi, cho dù một chọi một, muốn thắng cũng không dễ dàng.
Bối Bối gật đầu, nói: 
- Truyền thừa của Ngọc Thiên Long chính là vũ hồn Lam Điện Bá Vương Long huyết mạch thuần khiết, mặc dù không có biến dị tiến hóa giống như chi nhánh, nhưng vô cùng thuần túy. Ngay từ vạn năm trước, vũ hồn Lam Điện Bá Vương Long chính là một trong lục đại vũ hồn. Đúng là người khó đối phó! Hơn nữa, thực lực của Thiên Long Môn không chỉ như vậy. Bọn họ đều có vũ hồn là Long, thực lực vốn không thể yếu. Trận tiếp theo đối với Sử Lai Khắc chiến đội mà nói, sẽ là một khảo nghiệm khó khăn, chỉ dựa vào lực lượng của một mình Vương Thu Nhi chưa chắc có thể trụ vững. Những người khác thì sao, mọi người còn có ý kiến gì không?
Làm cho mọi người bất ngờ chính là Nam Thu Thu luôn nhu thuận từ sau khi gia nhập Đường Môn đột nhiên mở miệng.
- Muội cảm thấy khí thế ở trong trận đấu rất quan trọng. Khi Ngô Diệc Phàm đối chiến với Ngọc Thiên Long, hắn vốn không yếu đến mức như vậy, nhưng vừa bắt đầu hắn đã bị đối phương áp đảo, chèn ép tâm lý. Tố chất của Ngô Diệc Phàm cũng thật quá kém, nếu không cũng có thể khiến cho Ngọc Thiên Long phải gặp phiền toái, như vậy cũng sẽ không thua quá khó coi.
Bối Bối mỉm cười gật đầu nói: 
- Thu Thu nói không sai, khí thế quả thật rất quan trọng. Ở trên phương diện này, chúng ta nhất định phải thừa nhận, Vương Thu Nhi so với bất cứ người nào trong chúng ta cũng làm tốt hơn. Nói thật, huynh cũng vậy rất mong đợi Vương Thu Nhi gặp Ngọc Thiên Long, không biết sẽ là một trận đấu gay cấn đến mức nào? Vũ Hạo, đệ cũng nói xem.
Hoắc Vũ Hạo hơi trầm ngâm, nói: 
- Đại sư huynh, các vị sư huynh, sư tỷ. Mặc dù đệ không muốn đả kích lòng tin của mọi người, nhưng đệ nhất định phải nói. Sợ rằng… chúng ta gặp phiền toái rồi.
Lời vừa nói ra, tất cả mọi người đều giật mình, ngay cả Bối Bối cũng không ngoại lệ. Bọn họ hoàn toàn không hiểu lời của Hoắc Vũ Hạo có ý gì.
Bối Bối khẽ vuốt cằm, nói: 
- Nói đi, cho dù là phiền toái như thế nào, chúng ta cũng cùng nhau đối mặt. Cuộc họp này vốn là do đệ yêu cầu mở ra, bây giờ nghĩ đối sách vẫn còn kịp.
Hoắc Vũ Hạo nói: 
- Trải qua hai cuộc thi buổi sáng, đầu tiên chúng ta có thể rút ra hai phán đoán. Chiến đội của Học viện Minh Đô Hồn Đạo Sư cùng Ngạo Kiếm Tông không phải là nơi mà Bản Thể Tông ẩn thân.
Nghe Hoắc Vũ Hạo phân tích như vậy, mọi người mơ hồ hiểu ra ý tứ của hắn, trong lúc nhất thời, sắc mặt tất cả đều có chút thay đổi.
Hoắc Vũ Hạo nói tiếp: 
- Đệ đã cẩn thận quan sát Thiên Long Môn. Khi Ngọc Thiên Long ra sân thi đấu, ở trong tông môn của hắn, cho dù là đội viên chính thức hay đội viên dự bị, trong ánh mắt đều hiện lên sự sùng bái không hề giả tạo. Bởi vậy có thể thấy được địa vị của Ngọc Thiên Long ở trong Thiên Long Môn. Mà vũ hồn Long Lam Điện Bá Vương Long của Ngọc Thiên không thể là vũ hồn bản thể. Điều này có nghĩa, thân là đệ nhất cường giả của Thiên Long Môn, hắn và Bản Thể Tông không có chút quan hệ nào. Bởi vậy chúng ta có thể suy đoán thêm một bước, khả năng Thiên Long Môn được Bản Thể Tông lựa chọn là nơi ẩn thân không lớn.
- Lúc trước chúng ta đã từng phân tích, có những chiến đội có thể là nơi Bản Thể Tông ẩn nấp. Mà theo như những gì vừa suy đoán, chỉ còn lại Học Viện Tinh La Đế Quốc cùng Tuyết Ma Tông. Về phía Tinh La, lần trước đệ cũng đã phân tích qua, khả năng bọn họ hợp tác cùng Bản Thể Tông là cực kỳ nhỏ. Ngược lại là Tuyết Ma Tông, đến từ chính Thiên Hồn Đế Quốc, lại có khả năng rất lớn. Hôm nay đệ cũng quan sát động tĩnh của bọn họ, ở Tuyết Ma Tông, có ít nhất sáu đội viên dự bị khi quan sát trận đấu của Ngọc Thiên Long không có quá nhiều biến hóa cảm xúc. Nói trắng ra là bọn họ cũng không bởi vì thực lực mạnh mẽ của Ngọc Thiên Long mà giật mình. Như vậy nghĩa là sao? Vị trí chúng ta bốc phải, sợ rằng lại là một chỗ khó khăn.
Nói tới đây đã rất rõ ràng, bên trong phòng họp nhất thời trở nên yên lặng.
Dùng vị trí khó khăn để hình dung tình huống của Đường Môn bây giờ, Hoắc Vũ Hạo cũng đã rất khách khí. Gặp Bản Thể Tông, đây là khái niệm gì? Bản Thể Tông là tông môn có thể sánh ngang với Học Viện Sử Lai Khắc. Lại càng to gan lớn mật khi đánh lén Minh Đức Đường hơn nữa còn thành công, khiến cho Minh Đức Đường tổn thất vô cùng lớn.
Ở phương diện vũ hồn, ưu thế của Bản Thể Tông là không thể nghi ngờ, bọn họ dám can đảm đến Nhật Nguyệt Đế Quốc dự thi, có thể thấy được nội tình của họ thâm hậu đến cỡ nào.
Sử Lai Khắc Thất Quái đã sớm hoài nghi, sự xuất hiện của Thánh Linh Tông trước lúc tiến hành cuộc thi chính là sự chuẩn bị đặc biệt của Hoàng Thất Nhật Nguyệt đế quốc để đối phó với Bản Thể Tông. Mà hiện tại, Đường Môn chính là đội đầu tiên sẽ phải đá trúng thiết bản* này.
( *Thiết bản: Khiên sắt, tấm sắt,…)
Cho dù bọn họ có thể chiến thắng Bản Thể Tông, nhưng ở phía sau Bản Thể Tông vẫn còn có một tông môn càng thêm thần bí, tà ác, Tà Hồn Sư chiến đội, Thánh Linh Tông a! Nửa khu dưới này, dùng từ "khu tử vong" để hình dung cũng không quá đáng chút nào.
Dưới tình huống như vậy muốn phá vòng vây, đối với Đường Môn mà nói, thật sự là khó khăn, vô cùng khó khăn.
Hoắc Vũ Hạo trầm giọng nói: 
- Mọi người cũng không cần cảm thấy quá áp lực. Đối thủ mặc dù rất mạnh, nhưng chúng ta cũng không hề yếu kém như trước a! Đại sư huynh đã trở lại, hiện tại Đường Môn chúng ta cũng có ba cường giả cấp bậc Hồn Đế lục hoàn. Chúng ta còn có ba người là vũ hồn song sinh. Ở phương diện này, cho dù là Bản Thể Tông khẳng định cũng kém hơn chúng ta. Học Viện có thể chống lại Bản Thể Tông, chúng ta được thừa hưởng danh hiệu Sử Lai Khắc Thất Quái, chẳng lẽ còn sợ Bản Thể Tông?
Từ Tam Thạch gật đầu, lần đầu tiên trong ánh mắt toát ra chiến ý mãnh liệt:
- Đúng vậy, Vũ Hạo nói đúng. Bản Thể Tông là cái thá gì, lão tử sẽ đánh bại bọn chúng. Cuộc thi loại cá nhân, ta xuất chiến đầu tiên. 
Bối Bối hướng hắn giơ tay ép xuống:
- Ngươi bình tĩnh chút. Chúng ta có thể đoán được trong tay đối phương có cường giả Bản Thể Tông trước khi thi đấu, ít nhất vẫn còn kịp để chuẩn bị. Vũ Hạo, nói ra suy nghĩ của đệ xem sao, chúng ta thảo luận chiến thuật.
Hoắc Vũ Hạo khẽ vuốt cằm, nói: 
- Thực lực của Bản Thể Tông là không thể nghi ngờ. Muốn ở trong cuộc thi loại cá nhân trực tiếp chiến thắng bọn họ tất nhiên là không thể. Đã như vậy, đệ cảm thấy, chúng ta hãy áp dụng chiến thuật của Sử Lai Khắc chiến đội. Chỉ cần có thể thắng ba trận trong cuộc thi loại cá nhân, chúng ta cũng có thể đem bọn họ kéo vào cuộc thi đoàn đội.
Ở trong cuộc thi đoàn đội Đường Môn có ưu thế lớn nhất, nhờ vào Tinh Thần Dò Xét của Hoắc Vũ Hạo. Dưới sự chỉ huy của hắn trong Tinh Thần Dò Xét, trong cuộc thi này, dù đoàn đội Đường Môn phải xuất chiến không nhiều, nhưng đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi, còn chưa gặp phải đối thủ. Hơn nữa, Sử Lai Khắc Thất Quái ở chung một chỗ trong thời gian lâu như vậy, phối hợp lại càng ăn ý, phối hợp đoàn đội cũng là tốt nhất.
Bối Bối nói: 
- Vậy theo đệ, trong cuộc thi loại cá nhân, để ai ra sân trước? Đối thủ của chúng ta chính là Bản Thể Tông, giống như Vương Thu Nhi, khả năng dùng thực lực một người thắng liền ba trận là không lớn.
Hoắc Vũ Hạo không chút do dự nói: 
- Đệ ra sân trước.
- Đệ?
Bối Bối cả kinh, Vương Đông Nhi ngồi ở bên cạnh Hoắc Vũ Hạo cũng lập tức đem ánh mắt rơi vào trên người hắn.
Hoắc Vũ Hạo gật đầu, nói: 
- Đệ ra sân có mấy điểm thuận lợi. Thứ nhất, khẳng định đối phương sẽ không lường trước được đệ sẽ ra sân đầu tiên. Tiếp theo, bản thân đệ cũng có vũ hồn bản thể, tương đối mà nói, đối với vũ hồn bản thể có thể hiểu rõ hơn mọi người một chút. Thứ ba, đệ mặc dù không thể di chuyển linh hoạt, nhưng thủ đoạn chiến đấu hết sức phong phú. Đệ có lòng tin ít nhất đạt được một trận thắng. Gần đây tinh thần lực của đệ lại có tiến bộ. Một điểm quan trọng nhất là, trong cuộc thi loại cá nhân, đệ tiêu hao lớn một chút, cũng sẽ không ảnh hưởng đến lúc thi đấu đoàn đội. Chức trách chủ yếu của đệ trong cuộc thi đoàn đội chính là chỉ huy, mà không phải trực tiếp chiến đấu. Với tình huống bây giờ của đệ, muốn trực tiếp chiến đấu cũng sợ không theo kịp bước di chuyển của mọi người. Mà Tinh Thần Dò Xét Cộng Hưởng đối với đệ mà nói, chẳng qua là tiêu hao một chút tinh thần lực mà thôi. Đệ làm người trợ giúp mọi người, khống chế cùng phòng bị, ở trong cuộc thi đoàn đội tiêu hao không lớn lắm. Hơn nữa, đệ còn có…
Hắn thấp giọng nói mấy chữ, lúc này trên mặt mọi người mới toát ra nụ cười hiểu ý.
Hòa Thái Đầu mở trừng hai mắt, nụ cười trên mặt hắn nhìn thế nào cũng có chút mùi vị nham hiểm, đụng đụng Hoắc Vũ Hạo, cười hắc hắc nói: 
- Tiểu sư đệ, đệ không sợ người Minh Đức Đường tìm đệ liều mạng sao?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.