Mấy ngày nay Hoắc Vũ Hạo vẫn kêu Na Na ở đại sảnh quan sát đám người đến đây đăng kí, phát hiện Mộ Tuyết và Duy Na cũng không phải là chuyện khó khăn. Kết quả là, một phong thư đến từ Đường Môn cùng một cái trữ vật Hồn Đạo Khí có Gia Cát Thần Nỏ Pháo cùng bình sữa phong kín ở trong đó liền được Na Na đưa qua.
Hoắc Vũ Hạo cho dù khôn khéo cỡ nào, cũng không có khả năng đem thời gian tính toán chính xác như bấm đốt ngón tay vậy, khiến cho hai bên chạm mặt. Mà, chạm mặt cũng chưa chắc là chuyện tốt. Cho nên, hiện tại kỳ thật hắn cũng không biết phải làm như thế nào.
Ánh mắt của Hứa Cửu Cửu đột nhiên chuyển hướng Hoắc Vũ Hạo, "Ngươi nói đi, làm sao đây?"
Hoắc Vũ Hạo nhìn hai bên, lúc này ánh mắt của mọi người đều đang ở trên người hắn, hơi suy tư một chút, nói: "Tạm thời mọi người chịu khó một chút ở trong căn nhà nhỏ bé này của ta. Mục đích của các ngươi ta rất rõ ràng, nếu như vậy thì tốt rồi, nếu đại biểu của Tinh La Đế Quốc và Thiên Hồn đế quốc đều đang ở đây. Như vậy, chúng ta cứ đàm phán công khai với nhau. Nhị vị đều là khách hàng lớn của Đường Môn chúng ta, chúng ta nhất định tận hết khả năng đối đãi công bình. Ý của hai vị như thế nào?"
"Chờ một chút." Hứa Cửu Cửu đột nhiên ngắt lời của Hoắc Vũ Hạo, ngay lúc này, nàng hoàn toàn biểu hiện ra bản sắc ép người, "Hoắc Vũ Hạo, cứ dựa theo giá cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-dai-luc-ii-tuyet-the-duong-mon/642384/chuong-507.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.