- Hiên lão sư.
Hiên Tử Văn mỗi ngày đều vào Minh Đức Đường, hôm nay khi đi ngang qua bàn thí nghiệm của Hoắc Vũ Hạo thì bị hắn gọi.
Hiên Tử Văn mỉm cười, nói:
- Vũ Hạo, ít ra cũng cả tháng rồi không chủ động nói chuyện với ta, có chuyện gì muốn hỏi sao?
Hoắc Vũ Hạo có vẻ mệt mỏi, nhưng ánh mắt lại sáng ngời
- Hiên lão sư, đêm nay ta có thể đến văn phòng của ngài gặp riêng ngài được không? Kế hoạch trao đổi sinh sắp kết thúc rồi, ta có vài chuyện cần nói với ngài.
Hiên Tử Văn hơi sửng sốt một chút. Đúng vậy a! Tính thời gian, kế hoạch lần này đã sắp kết thúc.
Dù vài tháng nay không trao đổi với Hoắc Vũ Hạo nhiều, nhưng khi hắn nghiên cứu chế tạo hồn đạo khí, Hiên Tử Văn đều quan sát rõ ràng, tài năng và trí tuệ cũng như năng lực hồn sư vĩ đại của hắn, làm sao có thể khiến Hiên Tử Văn không nảy sinh cảm tình được đây.
- Được.
Hầu như không do dự, Hiên Tử Văn đồng ý ngay với thỉnh cầu của Hoắc Vũ Hạo.
Hoắc Vũ Hạo mỉm cười. Mới giữa trưa, hắn lại thu dọn bàn thực nghiệm, nhìn một vòng chung quanh, cáo biệt Hiên Tử Văn, rời khỏi Minh Đức Đường. Chỉ còn hai ngày, hắn phải rời khỏi đây trở về học viện Sử Lai Khắc. Trước khi trở về, chuyện trọng yếu kia nhất định phải hoàn thành.
Vừa rời khỏi Minh Đức Đường, Hoắc Vũ Hạo liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-dai-luc-ii-tuyet-the-duong-mon/642309/chuong-432.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.