Chương trước
Chương sau
Màu trắng đại diện cho cái gì, bất kể là hồn sư hay hồn đạo sư đều rất rõ ràng: hồn hoàn mười năm!
    Cho dù là hồn sư khởi đầu có kém đến đâu chăng nữa, đã tu luyện đến Hồn Tông, như thế nào lại có thể lấy hồn hoàn mười năm đây?
    Hoàn Diệc Tuấn dĩ nhiên phản ứng như bao người khác, theo tâm tình thường thấy của con người sửng sốt một chút.
    Bất quá, so với Hạ Hiên Thần, dù đều là Hồn Vương ngũ hoàn, hồn đạo sư cấp 5, thì Hoàn Diệc Tuấn có phản ứng nhạy bén hơn nhiều.
    Dù tinh thần còn đang ngây ngốc chưa kết thúc, nhưng hai tay hắn cũng giơ cao, hơn 10 luồng sáng màu sắc bất đồng bạo xạ bắn tới Hoắc Vũ Hạo.
    So với hồn đạo sư ở các quốc gia khác, ưu thế của Học viện Nhật Nguyệt cứ nhìn vào công kích thế này là biết. Cùng lúc bắn ra hơn 10 luồng hồn đạo xạ tuyến, hầu như vị hồn đạo sư cấp 5 nào cũng có thể làm được. Nhưng Hoàn Diệc Tuấn bắn ra hơn mười luồng hồn đạo xạ tuyến, trong đó lại có ít nhất bốn thuộc tính khác nhau, điều này không phải ai cũng có khả năng.
    Hai vàng, ba tím, tổ hợp hồn hoàn khá tốt của Hoàn Diệc Tuấn, lúc này năm hồn hoàn thay phiên tỏa ánh hào quang. Có thể dễ dàng nhìn thấy, một kiện hồn đạo khí sau lưng hắn, hào quang đại phóng, rõ ràng là đang tụ lực. Năm hồn hoàn của hắn đều là tăng hồn lực bản thân, tăng phúc phụ trợ, sử dụng hồn đạo khí tụ năng lượng, giúp hắn duy trì thời gian chiến đấu. Hồn đạo thôi tiến khí dưới chân thôi động, hắn đã lui về sau, cố gắng tạo khoảng cách với Hoắc Vũ Hạo.
    Diễn biến trận đấu liên tục nhanh chóng, bất kể các sư sinh Học viện Nhật Nguyệt trên khán đài, hay trọng tài Hiên Tử Văn đang ở dưới sân, cũng âm thầm tán thưởng. Với đẳng cấp một hồn đạo sư cấp 5, hắn thục đã làm tốt nhất có thể.
    Thế nhưng, mới tích tắc đó còn khen ngợi Hoàn Diệc Tuấn, ngay sau đó toàn bộ đều không khỏi ngẩn ngơ.
    Đối mặt hơm 10 hồn đạo xạ tuyến của Hoàn Diệc Tuấn, Hoắc Vũ Hạo hoàn toàn không hề né tránh, vẫn duy trì tốc độ cao nhất xông tới trước. Mà nhìn có vẻ như những xạ tuyến kia lại cố ý tránh hắn, tất cả để lướt qua bên người, không một công kích nào có thể chạm đến hắn.
    Dù Hồn đạo xạ tuyến uy lực tương đối nhỏ, nhưng so với hồn đạo pháo, ưu thế của nó là ở tốc độ công kích cao, chính xác khá tốt. Với trình độ hồn đạo sư cấp 5 của Hoàn Diệc Tuấn, thục không có khả năng tất cả đều trượt mục tiêu a!
    Hoàn Diệc Tuấn chỉ có hồn đạo thôi tiến khí dưới chân, lơ lửng trên không một hồn, hắn lại thi triển hồn đạo khí phi hành. Tuy Thí Luyện trường hạn chế không thể bay cao, nhưng có thể giúp hắn tùy ý thay đổi phương hướng tránh né.
    Nhưng tốc độ bay lên của hăn còn xa xa không bằng tốc độ bàn thân của Hoắc Vũ Hạo đang vọt qua. Nói đúng ra là có tốc độ chênh lệch không nhỏ chút nào, khoảng cách giữa hai người nhanh chóng bị thu hẹp chỉ còn gần 100m.
    Không một công kích nào có thể trúng mục tiêu, cũng khiến Hoàn Diệc Tuấn bất ngờ ngẩn ngơ, thậm chí cảm giác như có chút hoa mắt. Vội vàng lại bắn hồn đạo xạ tuyến, không tiếc hao phí hồn lực, vận dụng hồn đạo xạ tuyến ở không trung đan vào nhau tạo thành lưới hỏa lực dày đặc, toàn lực bao trùm Hoắc Vũ Hạo. Mục đích của hắn rất đơn giản, chỉ cần Hoắc Vũ Hạo bị hồn đạo xạ tuyến cầm chân, vậy thì sau đó, sẽ là công kích chính thức cuồn cuộn không dứt, đặc biệt là món hồn đạo khí uy lực cường đại vẫn đang tụ lực từ đầu đến giờ.
    Vậy mà hắn nhanh chóng lại bị rung động. Cũng không chỉ riêng hắn hoa mắt, mà tất cả mọi người đang xem chiến đấu cũng đều hoa mắt.
    Lần trước khiến đối phương không thể tấn công chính xác, Hoắc Vũ Hạo bằng chính là sử dụng Tinh Thần Kiền Nhiễu. Nhưng hiện tại, hắn đang dùng chính là một kỹ năng tinh diệu tuyệt vời của Đường Môn, Quỷ Ảnh Mê Tung!
    Quỷ Ảnh Mê Tung bộ hiển lộ, thêm Tinh Thần Tham Trắc hướng dẫn, thân hình Hoắc Vũ Hạo như một đám khói xuyên qua sân đấu. Những cái góc chết nhỏ bé giữa cái lồng hỏa lực dày đặc nhìn qua như trăm nơi kín kẽ không một khe hở cũng bị hắn tìm ra, xuyên qua, lao tới, tăng tốc.
    Hoàn Diệc Tuấn công kích liên tục không khỏi tiêu hao quá lớn, thân thể khựng lại một chút, đã hoảng sợ phát hiện: Hoắc Vũ Hạo đã tiếp cận đến khoảng cách chỉ còn 30m.
    Thật là khó tin mà? Hoàn Diệc Tuấn tâm trí vốn điềm tĩnh như nước, lúc này cũng không khỏi hoảng sợ. Bất chấp tất cả, không tiếp túc công kích, mà quay đầu bỏ chạy, hồn đạo khí phi hành toàn lực phát động, cả người nháy mắt tăng tốc, bay sang một bên.
    Trong lúc bay ra, cũng không quên ném đến mười mấy quả bom hồn đạo khí. Để chấn động không ảnh hưởng bản thân, hắn cũng chỉ dùng loại bom uy lực không quá lớn, chỉ cần dùng hồn lực kích hoạt lúc đầu là có thể phát nổ. Dù uy lực nhỏ, nhưng số lượng lại nhiều, vả lại hắn cũng chỉ muốn tranh thủ một chút thời gian mà thôi.
    Ngoài dự liệu của hắn, Hoắc Vũ Hạo đột ngột ngừng lại, chân trái giậm xuống đất, cả người lao lên cao, một cú nhảy thần sầu cao hơn 10m vừa vặn vượt qua toàn bộ bom rơi xuống đất. Thân thể trên không nhoáng lên cuộn lại một chút, trong tay phải đã có thêm vài thứ gì đó.
    Đó là một thanh đoản mâu dài chừng ba xích, hai đầu sắc bén, giữa thân rất dày, phát ra ánh bạc sáng bóng.
    Hai mắt ngưng hình, giữa không trung Hoắc Vũ Hạo xoay nửa người, đột nhiên ném mạnh thanh đoản mâu trong tay.
    Nháy mắt khi đoản mâu rời tay, trong không khí chợt nghe như có tiếng thét chói tai. Chỉ trong khoảnh khắc, đoản mâu kia đã xuất hiện sau lưng Hoàn Diệc Tuấn.
    "Không phải hắn không được dùng hồn đạo khí sao?" Hoàn Diệc Tuấn kinh hãi nghĩ thầm, vội vàng phát động hồn đạo hộ tráo cấp 5.
    Thế nhưng, đoản mâu đâm vào hồn đạo hộ tráo, Hoàn Diệc Tuấn chỉ cảm thấy toàn thân kịch chấn, hồn đạo hộ tráo của hắn bất chợt sáng lên, rồi ầm ầm vỡ nát, thân thể Hoàn Diệc Tuấn như bị sét đánh từ trên không ngã xuống.
    Khiến kẻ khác kinh động, chính là việc đoản mâu kia không hề đâm vào cơ thể hắn, chỉ lệch qua một chút, phá hủy hồn đạo khí phi hành cánh, khiến hắn rơi xuống đất, đóng một cái rầm trên nền sân đấu.
    Thân hình vừa hạ xuống lắc tới, Hoắc Vũ Hạo đã nhanh chóng xuất hiện trước mặt Hoàn Diệc Tuấn.
    Hoàn Diệc Tuấn cũng không vì rơi xuống từ trên không mà mất đi chiến ý, hắn vẫn muốn kháng cự, nhưng lực bất tòng tâm. Lúc đoản mâu kì lạ nọ đâm nát hồn đạo khí phi hành, một luồng bá khí xâm nhập vào cơ thể. Nhất thời hắn cảm thấy tinh thần bản thân không còn khả năng khống chế. Ngay cả võ hồn cũng tự động thu lại, hoàn toàn không thể làm gì được.
    Nếu hắn là bạn của Tử Mộc, có lẽ Tử Mộc sẽ cho hắn biết cái trải nghiệm này. Đó cũng là lý do vì sao từ nay về sau hắn sẽ không thể nào đứng trước mặt đối chiến với Hoắc Vũ Hạo nữa.
    Bên trong đoản mâu kia, nó chứa cái gì? Chính là sáng tạo độc đáo của Long Thần đấu la Mục lão, chiến kĩ cường đại dung hợp tinh thần vào công kích hồn lực vật lý: Quân Lâm Thiên Hạ.
    Đúng vậy, Quân Lâm Thiên Hạ không thể tiềm ẩm bên trong những thủ đoạn viễn công, nhưng không có nghĩ là vũ khí. Lúc một mâu kia ném ra, cả tinh khí thần hồn lực của Hoắc Vũ Hạo nháy mắt đều dung nhập vào cú ném kia.
    Một mâu phóng ra không lệch chút nào, chính do thủ pháp Đường Môn điều khiển lộ trình phương hướng của nó. Với việc giải đấu này hắn không thể giết người, ngay cả Hiên Tử Văn cũng sẽ không ra tay cứu viện Hoàn Diệc Tuấn, bởi vì không ai tin được, Hồn Tông tứ hoàn ném ra một thanh kim loại bình thường có hình dáng đoản mâu lại có thể đánh tan hồn đạo hộ tráo cấp 5, lại không hề dùng hồn kỹ nào cả.
    Trong phương diện tu luyện hồn sư, khi còn nghiền ngẫm trong Hải Thần Các, Hoắc Vũ Hạo đã chọn con đường Đường Môn. Còn ở phương diện hồn đạo khí, hắn lại chọn cận chiến. Hai đường kết hợp, Hoắc Vũ Hạo dần dần hình thành một con đường riêng vô cùng độc đáo.
    Chuôi đoản mâu này hắn tạo ra cũng để dành đối phó với giải đấu lần này, chưa phải là vũ khí chân chính của hắn, thế nhưng lại tiện nghi vô cùng thích hơp cho luận bàn hôm nay. So đấu tốc độ, Hoắc Vũ Hạo tự hỏi có thể nào so sánh hai chân hắn với hồn đạo thôi tiến khí và hồn đạo khí phi hành cấp 5 cấp 6 cơ chứ? Nhưng nếu có thủ đoạn viễn công một chút, thế lại khác.
    Tay trái rút đoản mâu, mũi mâu sắc bén chĩa vào cổ Hoàn Diệc Tuấn, Hoắc Vũ Hạo lại giơ tay phải, lần này là hai ngón giữa và ngón trỏ, chỉ về khán đài.
    Người thứ hai!
    Hai trận đấu, đều chỉ dùng lượng thời gian rất ngắn. Khi hắn cầm theo đoản mâu đi về khu vực chờ chiến, Hoàn Diệc Tuấn mới giãy giụa đứng dậy, ánh mắt tràn ngập những tâm tình phức tạp.
    Hắn không biết tại sao mình lại thua, lại còn dưới tác dụng của Quân Lâm Thiên Hạ, đối diện tên nhóc 15 tuổi trước mắt nghĩ thế nào cũng có một cảm giác bất khả chiến thắng. Chiến ý vừa nãy của hắn bây giờ đã hoàn toàn bị Hoắc Vũ Hạo phá hủy .
    Trên đài chủ tịch, Kính Hồng Trần quan sát kỹ lưỡng từ đầu đến cuối trận đấu vừa diễn ra, sắc mặt vẫn bình tĩnh, nhưng nội tâm lại nổi cơn ba đào thật kinh hoàng.
    Có thể được tuyển chọn tham gia luận bàn trao đổi, dĩ nhiên đều là tinh anh của Học viện Nhật Nguyệt, dù lần này đã hạn chế nội bộ thành viên Minh Đức Đường không tham gia giải đấu, nhưng sự tự tin và thực lực cường đại của Hoắc Vũ Hạo chắc chắn đã thâm nhập sâu vào lòng những hồn đạo sư cấp 6 của Minh Đức Đường đang ngồi trên khán đài. Ngày mai bọn họ sẽ ra thi đấu.
    Khiến Kính Hồng Trần kinh động, không chỉ là biểu hiện bề ngoài của Hoắc Vũ Hạo, mà chính là phương pháp hắn chiến thắng đối thủ. Là đệ tử tinh anh của Học viện Sử Lai Khắc, năng lực của Hoắc Vũ Hạo là không phải bàn, thế nhưng hắn cũng chỉ là Hồn Tông thôi a! Cho dù là Hồn Tông tứ hoàn vũ hồn song sinh chăng nữa, muốn chiến thắng một hồn đạo sư cấp 5, cũng không thể nào dễ dàng. Nhưng hắn đã cấp cho Kính Hồng Trần một câu trả lời: Cực dễ.
    Không sử dụng nhiều hồn kỹ, thậm chí có nhiều tay gà mờ còn không hiểu tình huống then chốt định thắng bại của hắn đã diễn ra thế nào.
    Kính Hồng Trần một mực chú ý biểu hiện của Hoàn Diệc Tuấn, dù tên này không tính là kinh tài tuyệt diễm, nhưng có thể nói là ứng dụng rất tốt lý thuyết sách vở, so với tên Hạ Hiên Thần ở trận đầu thì hơn không chỉ gấp đôi.
    Nhưng kết quả vẫn như vậy, cũng không kiên trì lâu hơn Hạ Hiên Thần bao nhiêu. Cái tên Hoắc Vũ Hạo này dường như có vẻ hơi bị quá trâu thì phải!
Lúc này, Hoắc Vũ Hạo đã đến trước mặt Hiên Tử Văn, đưa cho lão thanh đoản mâu trong tay.
 Hiên Tử Văn đương nhiên hiểu ý của hắn, ngay lập tức rót hồn lực vào xem xét, rồi công bố toàn đấu trường:
 - Đoản mâu do Hoắc Vũ Hạo sử dụng chỉ là vũ khí bình thường, không phải hồn đạo khí!
 - Ngươi cần nghỉ ngơi không?
 Hoắc Vũ Hạo gật đầu, ngồi xuống ngay bên cạnh Hiên Tử Văn khoanh chân hồi phục, ngay tại dỗ vạn ánh mắt nhòm ngó nhanh chóng tiến vào trạng thái minh tưởng.luyentruyenchu
 Một cú ném đơn giản, lại vận dụng năng lực Quân Lâm Thiên Hạ, còn có Tinh Thần Tham Trắc, thủ pháp ám khí Đường Môn phụ trợ, khiến cho hồn lực và tinh thần lực của hắn đều có tiêu hao nhất định. Bản thân còn phải chiến dài dài, hắn phải luôn đảm bảo thân thể lúc nào cũng ở trạng thái tốt nhất.
 Trân đài chủ tịch, Kính Hồng Trần gọi Lâm Giai Nghị, dặn dò:
 - Trận tiếp theo cho một hồn đạo sư cấp 5 cận chiến, đặc biệt phải có khả năng phòng ngự ổn định mạnh mẽ lâu dài.
 Lâm Giai Nghị lập tức hiểu ý, gật đầu, đi lo chuyện cần làm.
 Hoắc Vũ Hạo cũng không nghỉ ngơi quá lâu, chỉ khoảng 10 phút sau, hắn đã nhảy dựng lên, ra hiệu cho Hiên Tử Văn rồi đến thẳng khu vực chờ chiến.
 Trận đấu thứ hai chấm dứt, khán đài đã không còn những tiếng ồn ào xôn xao rối loại, ánh mắt của những đệ tử Học viện Nhật Nguyệt đều trở nên phức tạp.
 Đây là hồn sư sao? Đây là phương thức chiến đấu của hồn sư? Có điều, dường như hắn chẳng hề vận dụng hồn kỹ nào a!
 Thì ra hồn sư lại có thể cường hãn như vậy. Không phải trước nay hồn sư đồng cấp không phải là đối thủ của hồn đạo sư sao? Nhưng tại sao những công kích của hồn đạo sư lại không có hiệu quả với hắn?
 Một vài đệ tử thông minh có tiềm năng không tồi đã bắt đầu suy tư. Việc Kính Hồng Trần hy vọng nhìn thấy đã xuất hiện. Hoắc Vũ Hạo muốn lấy thục lực bản thân ảnh hưởng đến giải đấu vì quan điểm thành công của hắn và Kính Hồng Trần ở một số phương diện vẫn có khoảng cách.
 Bất quá, Hoắc Vũ Hạo nhất quyết phải có thu hoạch, trước mắt không nói đến hiện vật và kim tệ, chỉ riêng danh tiếng của Học viện Sử Lai Khắc vang dội ngay trên địa bàn của kình địch, cũng đã là chỗ tốt rất lớn. Lần này cũng là cơ hội kiểm nghiệm thực tế thành quả dung hợp những huấn luyện cực khổ trong kế hoạch Cực Hạn Đan Binh với nửa năm mày mò nghiên cứu chế tạo hồn đạo khí của hắn.
 Hắn cũng đem Đường Môn dung hợp vào con đường hồn đạo khí cận chiến, quá trình này cũng có thể hình dung như là chiến dịch bản thân của hắn vậy.
 Dù trong trận đấu không được dùng hồn đạo khí, nhưng cũng không ảnh hưởng đến tư duy chiến đấu của hắn.  Bất kỳ lúc nào, sử dụng hồn đạo khí có hình dạng hiệu quả gì, tất cả đều được bộ não xử lý với tốc độ cao. Tinh thần lực mạnh mẽ, khiến cho hắn có khả năng tư duy cực kỳ tinh thông và nhạy bén.
 Thí sinh báo danh luận bàn tiếp theo cũng đã bước vào sân chở đợi, đó là một người con gái.
 Dung mạo cô gái cũng không phải là quá xinh đẹp, làn da màu bông lúa khỏe mạnh, dáng người thon thả, cao chừng 1.8m, cơ thể lại dị thường cân đối. Ánh mắt cực kì sắc sảo, chằm chằm tóe lửa nhìn thẳng Hoắc Vũ Hạo.
 - Nữ hồn đạo sư?
 Hoắc Vũ Hạo cũng chăm chú nhìn lại cô gái không xa đó, bỗng dưng bản năng lại có một cảm giác gấp rút. Cô gái này chắc chắn so với hai người vừa nãy mạnh hơn không ít. E là trận thứ ba này đã gặp đối thủ thật sự.
 Cô gái nhìn thấy Hoắc Vũ Hạo đứng dậy, hai tay thoăn thoắt tém mái tóc dài màu đỏ, buộc thành đuôi ngựa, khiến hình dáng càng toát ra vẻ nhanh nhẹn. Đồng phục màu vàng quả rất xứng hợp với tư thế oai hùng hiên ngang của nàng.

 - Học viện Nhật Nguyệt, hệ hồn đạo thực khống lục niên, Na Na. Thỉnh giáo!
 - Học viện Sử Lai Khắc, Hoắc Vũ Hạo. Thỉnh giáo!
 Hệ hồn đạo thực khống? Năm chữ xuất hiện trong tai Hoắc Vũ Hạo, trong lòng lập tức trở nên nghiêm túc. Bản thân cũng là hồn đạo sư, hắn đương nhiên hiểu rõ hệ hồn đạo thực khống có ý nghĩa thế nào. Khi còn ở Học viện Sử Lai Khắc, hắn cũng có chương trình học hệ hồn đạo thực khống.
 Đơn giản mà nói, hệ hồn đạo thực khống chính là một vài chiến hồn sư đặc biệt sử dụng hồn đạo khí tăng cường thực lực bản thân. Bọn họ sẽ không chế tác hồn đạo khí, nhưng có thể sử dụng các loại hồn đạo khí rất thuần thục, tăng cường chiến lực và khả năng sống còn đến cuối cùng.
 Trước mắt, hệ hồn đạo Học viện Sử Lai Khắc và hệ võ hồn xin cũng đã xin ý kiến lãnh đạo tham khảo phương diện huấn luyện này. Hệ hồn đạo cung cấp hồn đạo khí và hướng dẫn sử dụng cho tinh anh của hệ võ hồn. Theo như lời Vương Ngôn phân tích, đó chính là tương lai phát triển cho hồn sư.
Có thể chế tạo hồn đạo khí và sử dụng hồn đạo khí sẽ phân chia hồn sư thành hai loại có cách học tập tu luyện hoàn toàn khác nhau. Điều này do Vương Ngôn sau khi vào Tàng Thư Lâu ở Hải Thần Các nghiền ngẫm mà phán thành một câu như vậy. Mà những lời này đến tai hệ hồn đạo rất được ủng hộ, ngay cả hệ võ hồn hai vị viện trưởng Ngôn Thiểu Triết và Thái Mị Nhi cũng bị hắn tác động.
 Hệ hồn đạo thực khống, nghĩa là chiến lực của đối phương không hề bị giới hạn bất kỳ hồn đạo khí nào, võ hồn nhất định cũng rất đặc biệt. Dù đế quốc Nhật Nguyệt rất hiếm những võ hồn cường đại, nhưng cũng không phải là không có.
 - Na Na tỷ, cố lên. Na Na tỷ, cố lên.
 Trên khán đài không ít những đệ tử vang lên âm thanh hò reo cổ vũ, hô to tên Na Na, hẳn nhiên vị nữ tử này là một người khá nổi tiếng.
 Na Na lại có vẻ như không hề nghe thấy những tiếng réo gọi tên mình kia, ánh mắt trước sau vẫn chăm chú nhìn Hoắc Vũ Hạo.
 Đối với vị trao đổi sinh Học viện Sử Lai Khắc này nàng cũng rất tò mò, bởi có một nguyên nhân trọng yếu: không lâu nữa rất có khả năng bọn họ sẽ gặp lại tại Đấu Hồn Đại Tái được tổ chức ở ngay đế quốc Nhật Nguyệt.
 Na Na không hề có tên trong danh sách đội dự bị lần trước, nhưng bằng năng lực chính mình đã dần dần bứt phá. Năm ngoái 17 tuổi, nàng đã thành công bằng chính sức mình đột phá Hồn Vương, cuối cùng được xếp vào danh sách tuyển thủ hạt giống dự thi lần tiếp theo, cùng xuất chiến với huynh muội Tiếu - Mộng Hồng Trần.
 Nàng gia nhập hệ hồn đạo thực khống, cũng vì bản thân không muốn chế tạo hồn đạo khí, chắc chắn sẽ không thông hiểu hồn đạo khí như các hồn đạo sư. Nhưng khả năng phối hợp võ hồn với hồn đạo khí, nàng xuất sắc hơn những kẻ kia rất nhiều. Hơn nữa, hệ hồn đạo thực khống bản chất là vì chiến đấu mà sinh ra, có Học viện Nhật Nguyệt hậu thuẫn hình thành, mọi trang bị hồn đạo khí thích hợp mới nhất đều dành cho nàng. Nàng cũng có nhiều thời gian tập luyện chiến đấu, không cần phải bận tâm chế tạo.
 Luận năng lực thực chiến, trong số các Hồn Vương ở Học viện Nhật Nguyệt, nàng xứng đáng là người cầm cờ đi đầu. Chiến lực của nàng hơn xa Hạ Hiên Thần và Hoàn Diệc Tuấn, tu vi hồn lực đã cấp 54, hai năm nữa, mục tiêu của nàng chính là đột phá Hồn Đế trước khi tham gia Đấu Hồn Đại Tái.
 Bất ngờ có giải đấu luận bàn cùng với trao đổi sinh Học viện Sử Lai Khắc, báo danh trước nàng có đến cả đám người. Trước đó biểu hiện phóng đãng kiêu ngạo khinh người của Hoắc Vũ Hạo thực đã khiến nàng nóng máu. Trong mắt nàng cũng không cho rằng Hoắc Vũ Hạo có bao nhiêu cường đại, nói đi nói lại hắn cũng chỉ là Hồn Tông tứ hoàn, bản thân nhất định đánh bại hắn!
 Hiên Tử Văn nhìn xem chiến ý tỏa ra dày đặc, mùi thuốc súng càng lúc càng nồng nặc, e rằng trận này càng gay go kịch liệt hơn nhiều đây a!
 Học viên Na Na này lão cũng có biết, vì học viện cũng đã từ đặt hàng lão chế tạo vài món hồn đạo khí cho nàng. Tuy nàng thuộc về hệ hồn đạo thực khống Sẽ không được vào Minh Đức Đường, nhưng trong học viện vẫn rất được coi trọng.
 - Bắt đầu.
 Hiên Tử Văn hét lớn một tiếng, trận đấu thứ ba bắt đầu.
 Hai người cùng lúc chuyển động, nhưng lúc này Hoắc Vũ Hạo không chỉ là kẻ duy nhất giống một con báo săn mồi, tràng cảnh chiến đấu đã hoàn toàn khác trước. Ngay từ đầu, Na Na đã xung phong chính diện lao đến Hoắc Vũ Hạo.
 "Hồn đạo sư cận chiến?" Hoắc Vũ Hạo cả kinh, hắn cũng là hồn đạo sư cận chiến. Dù người tên Na Na này không biết chế tạo, nhưng toàn tâm sử dụng, chỉ e thực lực không hề yếu hơn chút nào.
 Hai vàng, hai tím, một đen, năm hồn hoàn "chuẩn" xuất hiện trên người Na Na, võ hồn phóng thích khiến cho thân thể nàng cũng có chút biến hóa.
 Một cô nương hào khí anh thư bừng bừng khí phách đột nhiên trở nên hư ảo, thân thể trở nên không thật, tốc độ lại bạo tăng, tuyệt đối không chậm hơn Hoắc Vũ Hạo, một hồn sư võ hồn song sinh, năng lực thân thể được bồi dưỡng đã vượt xa hồn sư cùng cấp.
Mẫn công? Phán đoán thứ hai Hoắc Vũ Hạo dành cho Na Na. Quả nhiên là hồn đạo sư thực khống, không hề đánh mất năng lực hồn sư của mình. Tốc độ của hồn sư mẫn công phối hợp lực phá hoại của hồn đạo khí, nàng hẳn chọn đường công kích cường độ cao đây mà.
 Hoắc Vũ Hạo phán đoán hoàn toàn chính xác đích, vốn Lâm Giai Nghị theo lời dặn Kính Hồng Trần định tìm một hồn đạo sư cận chiến am hiểu phòng ngự sắp xếp cho Hoắc Vũ Hạo đấu trận thứ ba, lại vừa đúng lúc là Na Na, nói thế nào nàng cũng không chịu để kẻ khác thay vị trí của mình. Với địa vị của nàng trong học viện, Lâm Giai Nghị cũng không cố gắng năn nỉ. Hơn nữa, Lâm Giai Nghị cũng muốn xem tài năng nổi bật của hệ hồn đạo thực khống đối chiến Hoắc Vũ Hạo sẽ như thế nào. Hai người cũng là đối thủ trong tương lai a! Bởi vậy, hắn cũng đồng ý.
 Khoảng cách 150m, hai bên đều dùng tốc độ tối đa lao đến, nhanh chóng tiếp cận.
 Hai người từ lúc bắt đầu đều là toàn lực vọt tới trước, đến khi khoảng cách chỉ còn 10m, mới xuất hiện biến hóa.
Một ánh lửa đỏ thoáng hiện trên người Na Na, một thanh đoản đao dài 1 xích 2 thốn, chuôi đao hoàn toàn nằm trong tay nàng không thấy đâu, lưỡi đao lại khá kỳ lạ.
So với đoản đao bình thường bén nhọn linh hoạt, đoản đao của Na Na rộng chừng bàn tay, lưỡi đao có vẻ rất nhỏ, trên thân đao có hoa văn tinh xảo, không biết chế tạo từ chất liệu gì.
Thân đao màu đỏ sậm, nhưng bên ngoài lại tản ra hào quang xích hồng, đao mang dài đến 2 xích chuyển động không ngừng, như một đám lửa hừng hực cháy rộn ràng.
Đao vừa xuất, không khí xung quanh đột nhiên tỏa nhiệt nóng cháy, Na Na vốn đã hư ảo, lại thêm nhiệt độ bốc lên, không khí vặn vẹo như sóng gợn càng khiến nàng thêm mơ hồ...
 Đoản đao nháy mắt hóa thành một luồng đao khí kinh thiên hình vòng cung, cao đến một trượng. Nháy mắt xuất đao, thân thể Na Na hoàn toàn biền mất bên trong, hợp nhất với thân đao, chém tới Hoắc Vũ Hạo. Một khắc đó, đao khí vạch một đường hình quạt trong không trung đỏ rực như mặt trời  ban trưa. Bất kể tốc độ, sức mạnh, đều bộc phát khí thế của hồn đạo sư cấp 5 đỉnh phong.
 Hoắc Vũ Hạo cũng động, trên tay phải, hào quang ám kim chói sáng, Ám Kim Khủng Trảo từ hư không xuất hiện. Na Na phóng lên cao, còn hắn hai chân giậm xuống đất, tức khắc dừng chuyển động, từ một đầu báo chuyển thành thái sơn vững vàng.
 Đao mang dài cả trượng màu xích hồng trên không trung đã khiến người ta rung động không ít, nhưng khi Ám Kim Khủng Trảo chém ra, hào quang xích hồng chói lọi kia nháy mắt trở nên lu mờ.
 Năm luồng đao khí ám kim sắc bén, Ám Kim Khủng Trảo lại huyễn ra trên không dài hơn hai trượng, toát lên khí tức chết chóc khủng bố. Một trảo vồ tới, như rạch phá bầu trời. Khí thế Hoắc Vũ Hạo lúc này như một con Ám Kim Khủng Trảo Hùng hình người, toàn bộ cánh tay phải đều bị màu ám kim nhuộm thành màu đồng.
 Một va chạm chính diện kinh thiên không tưởng tượng được, một kẻ nhờ vào hồn đạo khí mạnh mẽ tăng phúc bộc phát nhân đao hợp nhất, một kẻ sử dụng ngoại phụ hồn cốt cực hiếm kinh khủng Ám Kim Khủng Trảo bộc phát ra thế công khủng bố bản thể.
 Nháy mắt song phương va chạm, năng lượng trên không của hai bên lại vang lên một tiếng "Choang" chói tai không khác binh khí kim loại va chạm.
 Ngay sau âm thanh đó, một thân ảnh lờ mờ bay ngược ra, hơn 10m mới dừng lại.
 Bên ngoài thân ảnh bay như diều đứt dây đó, người ta có thể thấy rõ một tầng hào quang màu vàng được nàng phóng ra, miễn cưỡng hóa giải đao khí sắc bén ám kim kia, nhưng chỉ một lúc, màn hào quang màu vàng đó cũng lập tức vỡ nát.
 Bị đánh bay dĩ nhiên là Na Na. Hồn đạo khí của nàng tuy cũng cường hãn, nhưng không thể nào sánh bằng Ám Kim Khủng Trảo, lực phá hoại kém phải nói là rất xa.
 Hoắc Vũ Hạo vẫn còn chưa toàn lực phát động Ám Kim Khủng Trảo, cũng do không muốn tổn thượng đối thủ. Nếu như hắn toàn lực rót hồn lực vào thi triển, với tu vi hiện tại của hắn, uy lực Ám Kim Khủng Trảo còn lớn hơn nhiều.
 Bất quá, phẩm chất hồn đạo khí trong tay Na Na cũng tương đương không tồi, chống chọi được một chút, xuất hiện mấy chỗ hổng. Còn kiện hồn đạo khí phòng ngự tự động hoàn toàn bị phá hủy.
 Lúc trước Na Na thi triển xích hồng đao mang, những đệ tử Học viện Nhật Nguyệt còn đang hoan hô cổ vũ, ngay sau đó những âm thanh dường như ngắc ngứ trong cổ họng, khiến họ khổ sở khó nói. Thần tượng Na Na cực kỳ cường đại thế nhưng vừa va chạm một kích đã bị chấn văng, rõ ràng đã rơi vào thế hạ phong.
 Thân thể hư ảo của Na Na đã trở nên chân thật hơn, vừa chạm đất đã ngẩng đầu nhìn Hoắc Vũ Hạo. Nàng nhìn thấy tròng mắt vàng kim của Hoắc Vũ Hạo đang hừng hực chiến ý.
 So đấu công kích, vậy mà mình lại thua? Na Na vạn phần không cam lòng, nhưng nàng không điên cuồng, mà lại càng thêm bình tĩnh. Thân hình chợt lóe, đã vọt tới chỗ Hoắc Vũ Hạo. Lúc này tốc độ cũng bạo tăng, hồn hoàn thứ nhất thứ hai lần lượt lóe lên.
 Thân ảnh đột ngột tách ra, Na Na biến ảo thành ba người, mỗi thân ảnh đều hư ảo như nhau. Khi còn cách Hoắc Vũ Hạo 5m thì tách ra, bao vây xung quanh hắn. Tình huống lóe lên, ba luồng hao quang xích hồng cùng lúc chém xuống Hoắc Vũ Hạo.
 Hoắc Vũ Hạo mỉm cười thản nhiên, lúc ba thân ảnh của nàng phát động công kích, hắn cũng động. Thân thể hắn cũng đồng dạng trở nên hư ảo, chẳng qua, cái hư ảo lại đến từ Quỷ Ảnh Mê Tung bộ.
 Rất nhiều khán giả đã không còn khả năng quan sát cục diện bên dưới một cách rõ ràng, chỉ mơ hồ nhìn thấy bóng Hoắc Vũ Hạo xuyên qua ba thân ảnh của Na Na, những tiếng va chạm leng keng không ngừng vang lên.
 Trên đài chủ tịch, sắc mặt Kính Hồng Trần dần dần trở nên nghiêm trọng. Dĩ nhiên lão cũng biết Na Na, chính tay lão là người phê duyệt chọn Na Na trở thành thành viên tham gia Đấu Hồn Đại Tái tiếp theo.
 Lúc Na Na và Hoắc Vũ Hạo cận chiến, lão rõ ràng nhìn thấy chênh lệch của đôi bên.
 So tốc độ, hồn kỹ tăng phúc thứ nhất và thứ hai của Na Na thực tế giúp nàng nhanh hơn Hoắc Vũ Hạo một chút. Nhưng nàng chỉ đơn thuần là nhanh, chứ không chuẩn xác như Hoắc Vũ Hạo.
 Hoắc Vũ Hạo chân bước Quỷ Ảnh Mê Tung, luôn có thể xuất hiện ở những điểm chết trong công kích của Na Na. Bề ngoài thì Na Na vây công hắn, thực tế Ám Kim Khủng Trảo trên tay không ngừng công kích Na Na.
 Hồn kỹ thứ nhất của Na Na là tăng phúc tốc độ đồng thời khiến cơ thể nàng trở nên mờ ảo, giúp cho nàng giảm tổn thương khi chịu công kích vật lý. Hồn kĩ thứ hai là phân thân. Phối hợp võ hồn U Linh của nàng và hồn đạo khí cận chiến cường đại, gần như đã là chiến pháp mẫn công cực hạn.
 Cái gọi là phân thân, tự nhiên không phải chân chính phân thân, hồn kỹ của nàng cũng chỉ là hồn kỹ thứ hai cấp bậc trăm năm, chưa đủ khả năng dùng hồn lực tạo ra phân thân có lực công kích thực sự. Thuần túy đó chỉ là tốc độ cực cao tạo nên hiệu ứng đánh lừa thị giác. Ba phân thân thực ra đều chỉ là một bản thể.
 Như vậy, những phân thân của nàng dưới Tinh Thần Tham Trắc sao có thể đánh lừa Hoắc Vũ Hạo? Hắn cũng theo đó giao quyền chủ động cho nàng, khiến Na Na mau chóng mệt mỏi. Bên ngoài nhìn thấy hai bên có vẻ đang chiến đấu giằng co ngang tài, nhưng thực ra Na Na hoàn toàn bị áp chế. Nếu tinh ý có thể dễ dàng nhận thấy, tay trái Hoắc Vũ Hạo vẫn đặt sau lưng, chưa hề tung ra chống đỡ.
 Na Na càng đánh càng kinh hãi, sự khinh miệt lúc đầu đã không còn sót lại chút gì.
 Hắn thật sự chỉ là một Hồn Tông? Dựa theo tư liệu học viện cung cấp, hắn phải là hồn sư thiên hướng khống chế mới phải a!
 Nhưng trước mắt, Hồn Tông là hắn đối chiến với mình, lúc nào cũng cảm thấy bản thân có nguy cơ. Xích Diễm đao trong tay chính là kiện hồn đạo khí cận chiến cấp 5 đỉnh phong a! Trên mặt đao còn ẩn chứ xích viêm nóng hơn 500°. Nàng từng thí nghiệm một đao trảm một đầu dã thú, thân thể nó trực tiếp bị nướng khét lẹt. Vậy mà xích viêm trên thân đao vừa tiến đến trước mặt Hoắc Vũ Hạo trong khoảng 1m đã tán loạn, căn bản không tạo ra được ảnh hưởng gì cả. Nói cách khác, ngạnh kháng với hắn, món hồn đạo khí cận chiến tuyệt hảo này đã không còn mấy tác dụng.
 "Keng!"
 Trong tiếng vang thanh thúy, Na Na lại bị đánh lui. Chính diện va chạm, sức mạnh cổ tay Hoắc Vũ Hạo khiến nắm tay cầm đao của nàng phải run lên bần bật.
 - Chờ một chút.
 Hoắc Vũ Hạo hét lớn một tiếng, ngăn cản Na Na đang tư thế chuẩn bị xông lên trở lại.
 - Làm gì?
 Na Na cảnh giác nhìn hắn chăm chú.
 Hoắc Vũ Hạo nói:
 - Đánh thế này không công bằng, ta đề nghị ngươi đổi vũ khí. Ta có võ hồn song sinh, võ hồn thứ nhất là hệ tinh thần, võ hồn thứ hai hệ băng. Ngươi dùng hồn đạo khí cận chiến hệ hỏa hay hệ băng thì đến gần ta sẽ không có hiểu quả.
 Na Na ngây người một chút
 - Sao ngươi lại nói cho ta biết việc này?
 Hoắc Vũ Hạo trong mắt lóe ra ánh sáng nóng cháy
 - Năng lực cận chiến của ngươi rất mạnh, ta cũng thấy chắc chắn ngươi còn có chuẩn bị khác. Nếu đã vậy, ta rất mong được giao thủ với trạng thái mạnh nhất của ngươi. Như vậy mới có thể xem là luận bàn, không phải sao? Nếu chỉ đơn thuần là đánh bại ngươi, giờ này ngươi đã thua rồi.
 Na Na tức giận phẫn nộ gào lên
 - Bớt kiêu ngạo đi, xem chiêu!
 Vừa hét, nàng đã tiến sát Hoắc Vũ Hạo, nhưng đã cất bỏ hồn kỹ phân thân, chỉ dùng hồn kỹ thứ nhất tăng phúc cho tốc độ.
 Miệng nói không phục, nhưng khi nàng ra tay, hồn đạo khí trong tay cũng đã có biến hóa. Xích Diễm đao biến mất, trong bàn tay ngọc lại xuất hiện một thanh đoản đao màu xanh.
 Vũ khí chính của nàng đúng là thanh đoản đao ưa thích độc nhất này. Đao vừa xuất, áp lực Hoắc Vũ Hạo nhất thời tăng lên.
 Đều là hồn đạo khí cấp 5, đoản đao màu xanh mang thuộc tính phong. Một đao chém ra, không chỉ một đường phong nhận, mà đến sáu đường phong nhận hung hăng càn quét đến Hoắc Vũ Hạo, phương hướng bất đồng. Dù Hoắc Vũ Hạo có Tinh Thần Tham Trắc và Quỷ Ảnh Mê Tung bộ cũng phải tập trung ứng phó hết sức.
 Na Na nháy mắt áp sát, đao trong tay nhẹ nhàng nhoáng lên, sáu đường phong nhận phóng ra càn quét Hoắc Vũ Hạo, còn bản thể của nàng được đao phong tăng phúc nhẹ nhàng dán sát Hoắc Vũ Hạo. Đoản đao lại đổi, không trảm, mà là đâm, đâm thẳng vào ngực Hoắc Vũ Hạo.
 Quang mang trong mắt sáng rực, phải là như vậy, hắn phải chịu áp lực như vậy.
 Hai tay đồng thời giơ cao, băng tinh nháy mắt bao trùm, Ám Kim Khủng Trảo thu hồi, đổi thành Băng Đế Ngao kết hợp Huyền Ngọc Thủ, hắn tạo ra một động tác rất quái dị. Tay trái chân trái, trực tiếp nghênh đón một đao đâm tới, tay phải xoay vòng như một cái bánh xe gió.
 Cảnh tượng quỷ dị xuất hiện. Sáu đường phong nhận như tìm thấy thứ gì đó yêu thích trên cánh tay phải múa may của hắn, tất cả đều đổi hướng, nhẹ nhàng trảm lên sân đấu, tạo ra mấy cái rãnh. Tay trái chống đỡ Khinh Linh đao một chút.
 "Kinh"
 Thân thể cả hai đều cùng lúc chấn động, Băng Đế Ngao dù sao cũng khó sánh với Ám Kim Khủng Trảo, tuy chặn được Khinh Linh đao, nhưng tăng phúc sức mạnh có vẻ vẫn chưa đủ. Hoắc Vũ Hạo lui sau hai bước, đối thủ cũng bị hắn đẩy lui như thế.
 "Hắn làm cách nào đổi hướng phong nhận?" Na Na lại lắp bắp kinh hãi, nhưng phong nhận đúng là vẫn còn hữu dụng, so với Xích Diễm đao thì tốt hơn nhiều.
 Có phát hiện này, nàng lại triển khai công kích, quay xung quanh Hoắc Vũ Hạo không ngừng múa may Khinh Linh đao, phát động thế công nhanh như tia chớp.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.