Kính Hồng Trần mỉm cười giới thiệu:
- Minh Đô có thể xem là một thành tựu đáng để người đế quốc Nhật Nguyệt tự hào. Ta dám chắc cho dù gộp cả ba thủ đô của đế quốc Tinh La, Thiên Hồn, Đấu Linh cũng không thể so được với Minh Đô.
Lúc này trời đã tối, nhưng vì tối mới khiến mọi người rung động mãnh liệt hơn. Hoắc Vũ Hạo dõi mắt nhìn xa, chỉ thấy dưới chân là một tòa kiến trúc lớn, nhìn không thấy điểm cuối, mà những tòa nhà bên trong đó đều không có nơi nào thấp hơn năm tầng. Thậm chí hắn còn thấy có tòa hơn mười tầng. Đây là một quy mô mà hắn chưa từng được thấy ở thành Sử Lai Khắc hay thành Tinh La. Hơn nữa, thật khó mà đếm được ở đây có tất cả bao nhiêu tòa nhà. Ánh đèn sáng rực từ vô số nơi chiếu rọi vô cùng sặc rỡ.
Giữa các tòa nhà là những con đường lớn, ngã tư chi chít khắp nơi, có một số con đường còn rộng hơn ba mươi thước. Hoắc Vũ Hạo còn mơ hồ cảm nhận được, trong đâu đó phản phất xuất hiện một chút dao động Hồn Lực.
Phàm vũ lúc này không kiềm được bật hỏi:
- Đường chủ Hồng Trần, sao Minh Đô lại không có tường thành?
Kính Hồng Trần nói:
- Minh Đô không cần tường thành.
Tuy hắn nói câu này với vẻ vô cùng bình thường nhưng rõ ràng biểu lộ một sự tự tin tuyệt đối. Chỉ một câu đơn giản nhưng lại khiến người nghe suy nghĩ miên man. Mà vị Đường chủ này dĩ nhiên sẽ không nói ra bí mật của bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-dai-luc-ii-tuyet-the-duong-mon/642249/chuong-372.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.