Mạc Phi Vân chạy ra khỏi Tinh Đấu Đại Sâm Lâm với dáng vẻ có chút nhếch nhác và sắc mặt khó coi, cả nhóm đi vốn có tám người, tính cả Duy Na và Mộ Tuyết, nay chỉ còn lại năm. Ba vị Hồn Vương còn lại đã vĩnh viễn không thể thoát khỏi cánh rừng rậm này. Mà bọn họ cũng chưa liệp sát được Hồn Thú mình cần nữa. 
Tất cả những chuyện này đều có liên quan đến việc rời khỏi thậm chí còn có thể nói là mất tích của ba người thiếu niên kia. 
Khi ba người Hoắc Vũ Hạo biến mất cũng là lúc Huyền lão và Xích Vương va chạm, đồng thời truyền ra bên ngoài một cỗ hơi thở vô cùng khủng bố dọa Mạc Phi Vân suýt hồn phi phách tán, hơi thở khủng bố ấy làm hắn hoảng hốt dẫn cả nhóm người điên cuồng chạy trốn. Cũng bởi vì do hoảng hốt chạy bừa để tránh xa nơi phát ra hơi thở khủng bố ấy, mà làm bọn họ đi nhầm hướng, đụng phải đối thủ bọn họ không thể chống cự nổi. 
Kết quả thế nào nghĩ là biết, tính mạng của ba gã Hồn Vương kia mất đi cũng bởi vì tạo cơ hội cho nhóm người còn lại chạy thoát. Kế đó, bọn họ tiếp tục tìm kiếm mấy ngày nữa nhưng kết quả cũng không thu hoạch được gì, cả nhóm không thể không rời khỏi Tinh Đấu Đại Sâm Lâm. 
- Điện hạ, xem ra chúng ta nhất định phải đến Cực Bắc một chuyến rồi. 
Mạc Phi Vân thở dài nói. 
Mộ Tuyết an ủi: 
- Mạc sư phụ, chúng ta từ từ tìm cũng được, vũ hồn của ta và Duy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-dai-luc-ii-tuyet-the-duong-mon/642229/chuong-352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.