Huyền Lão chau mày, trầm giọng nói:
- Hồn cốt cắn trả. Khối Hồn Cốt Ám Kim Khủng Trảo Hùng này ẩn chứa năng lượng quá bá đạo. Tay phải của Tiêu Tiêu không chịu nổi năng lượng của nó.
Hoắc Vũ Hạo vội la lên:
- Vậy làm sao bây giờ?
Hắn cũng nhìn ra cánh tay phải của Tiêu Tiêu đang phình to kinh khủng, thậm chí ống tay áo cũng đã căng muốn rách ra rồi.
Huyền Lão đau đớn nói:
- Nếu cứ tiếp tục như vậy sợ cánh tay của nó sẽ ….
- Hả?
Vương Đông giật mình nói:
- Huyền lão, ngài thật sự hết cách rồi sao? Năng lượng của ngài cũng không thế áp chế nổi khối Hồn Cốt ấy?
Huyền Lão lắc lắc đầu, nói:
- Không được. Nếu ta mạnh mẽ áp chế, thì nguồn năng lượng từ cơ thể ta truyền vào sẽ giống như kíp nổ của nguồn năng lượng đang bùng nổ bên trong. Làm như thế chỉ khiến Tiêu Tiêu sớm mất cánh tay hơn thôi. Nếu lúc này ta chưa có Hồn Cốt ở cánh tay phải thì ta đã có thể thử dẫn dụ khối Hồn Cốt ấy đi ra ngoài. Nhưng tiếc là ta đã có rồi nên không thể làm được, không thể hấp thu thêm.
Gương mặt Tiêu Tiêu lúc này đã xanh như tàu lá. Cánh tay phải của cô bé liên tục đau đớn mà run rẩy. Cả người vẫn không ngừng co rút. Nếu không phải có phong ấn của Huyền Lão, chỉ e nguồn năng lượng cắn trả bên trong đã sớm lan tràn khắp toàn thân, đừng nói cánh tay, ngay cả sinh mệnh của cô bé cũng sẽ bị đe dọa.
- Huyền Lão,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-dai-luc-ii-tuyet-the-duong-mon/642209/chuong-332.html