🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau


Vương Đông vội cướp lời:

- Con bước ra trước, dĩ nhiên là con.

Mục lão bỗng nhiên nói tiếp:

- Hay là thế này, hai con cùng viết đáp án của mình lên tay của ta, được chứ?

Nói xong lão liền đưa hai tay của mình ra.

Đôi tay của lão khác xa với gương mặt già nua đầy nếp nhăn kìa, bàn tay thon dài đầy rức sống, mơ hồ lóe lên ánh sáng, nhưng lại không giống như tay của Vương Đông, mà lại có chút hương vị cổ xưa.

Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông liếc mắt nhìn nhau, cả hai lần lượt cầm lấy hai tay trái phải của Mục lão.

Mục lão mỉm cười nói:

- Bắt đầu đi.

Sau đó đồng thời trên hai lòng bàn tay của lão, Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông bắt đầu viết ra con đường tu luyện mà mình đã chọn, kia cũng là con đường sẽ theo bọn họ cả đời.

Nụ cười trên khóe môi Mục lão càng lúc càng tươi, khi cả hai viết xong, lão liền nắm hai tay của mình lại.

- Các con đều đã chọn được con đường thuộc về mình. Rất tốt, ta rất vui.

Nói xong, lão thay đổi trái phải, cùng lúc hướng lòng bàn tay về phía Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông.

Trong lòng bàn tay của lão chợt hiện ra hai chữ màu vàng sáng rực.

- Đường Môn.

- Đường Môn.

Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông gần như cùng lúc kêu lên, cả hai lại quay sang nhìn nhau, nhất thời đều vì bất ngờ mà ngẩn người.

Đây là ăn ý sao? Dường như không chỉ còn gói gọn ở hai chữ "ăn ý" nữa. Con đường bọn họ chọn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-dai-luc-ii-tuyet-the-duong-mon/642183/chuong-306.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.