- Mã Tiểu Đào, Đái Thược Hành, Lăng Lạc Thần, Bối Bối, Từ Tam Thạch, Hoắc Vũ Hạo, Vương Đông. Bảy người các con sẽ đấu trận này. Trận đoàn chiến này tuyệt đối không thể bại, ta có cảm giác, bên phía học viện Tinh La đã chuẩn bị cái gì đó cho chiến pháp 2-2-3. Nếu đoàn chiến chúng ta thua thì khó mà khống chế cục diện nữa. Mọi người cùng gật đầu, riêng Hòa Thái Đầu và Giang Nam Nam khẽ liếc mắt kinh ngạc nhìn nhau. Bọn họ vốn nghĩ trận đấu này mình sẽ ra thi đấu. Phương diện chiến đấu Hồn Đạo Khí của Hòa Thái Đầu đã được minh chứng rõ ràng, mà trong cận chiến, sức chiến đấu của Giang Nam Nam cũng không yếu, cho dù là một cường giả bậc Hồn Vương gặp phải cô cũng khó mà ngăn cản. Vậy mà Vương Ngôn lại quyết định cho Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông ra thi đấu ở trận đấu quan trọng này, đây quả là một quyết định ngoài sức tưởng tượng của mọi người. Vương Ngôn gọi Hoắc Vũ Hạo đến bên cạnh hắn rồi nhỏ giọng nói: - Không ra tay thì thôi, đã ra tay thì nhất định phải nắm chắc phần thắng. Lão sư nghĩ con hiểu ý lão sư muốn nói gì. - Dạ. Hoắc Vũ Hạo gật đầu. Vương Ngôn thở dài, đưa tay phải của mình ra. - Các con, ta đã nói. Nhiệm vụ của các con đã hoàn thành. Trận chiến này quyết định vinh quang của chúng ta có phải dừng lại hay không, tất cả đều nằm trong tay của con. Ta là sư phụ dẫn đội, mọi thứ có thể làm ta đã làm hết. Kế đến thì phải xem các con tài năng đến mức nào. Bất kể các con thắng hay bại, các con đều là anh hùng của học viện Sử Lai Khắc. Cẩn thận công chúa Cửu Cửu. Nếu ta đoán không nhầm, Vũ Hồn của cô ấy hẳn là Tinh Quan. Mã Tiểu Đào cũng lên tiếng, cô khẽ đặt tay mình lên tay Vương Ngôn, trầm giọng nói: - Vương lão sư, ta biết ngươi nói thế chỉ để kích thích ý chí chiến đấu của chúng ta. Ngươi yên tâm, thân là một thành viên của học viện Sử Lai Khắc, chúng ta sẽ hết lòng bảo vệ học viện, tuyệt đối không để cho bất cứ ai làm danh dự của nó bị tổn hại. Vinh quang của Sử Lai Khắc, dù phải dùng cả tính mạng này, chúng ta cũng quyết bảo vệ nó, không cho nó phải lặng lẽ lụi tàn. - Tất thắng. Mọi người đồng thanh hét lớn, trong mắt mọi người đều hừng hực chiến ý. So với không khí sôi sục bên học viện Sử Lai Khắc thì phía học viện Tinh La có vẻ bình tĩnh hơn rất nhiều. Từng thành viên nối đuôi nhau bước lên sàn đấu với sự dẫn đầu của công chúa Cửu Cửu. Cô nhìn về phía học viện Sử Lai Khắc với vẻ bình thản, nhưng ánh mắt của cô không phải dừng lại trên người đội trưởng học viện Sử Lai Khắc Mã Tiểu Đào, mà là Hoắc Vũ Hạo. Hoắc Vũ Hạo cũng đang nhìn về bên phía học viện Tinh La nên bỗng chốc, hai ánh mắt chạm vào nhau, Hoắc Vũ Hạo hơi sững người khi trông thấy cô công chúa tao nhã cao quý kia đang nhìn mình với ánh mắt khiêu khích. Khiêu khích tôi làm gì? Bên phía học viện Sử Lai Khắc, người có thể ngang hàng chiến đấu với cô cũng không đến lượt tôi. Tuy không hiểu vì sao nhưng Hoắc Vũ Hạo vẫn híp mắt, tròng mắt hóa thành màu xanh biếc. Mặc dù tu vi của cả hai chênh lệch khá nhiều nhưng thoáng chốc tiếp xúc, công chúa Cửu Cửu cảm thấy cả người đột nhiên lạnh run. - Học viện Sử Lai Khắc và học viện Tinh La, đoàn chiến, các học viên nhanh chóng lên sàn đấu. Vị trọng tài của trận đấu ngày hôm nay quả nhiên đúng là vị Thiên Sát Đấu La vừa được nhắc đến ban nãy. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL Hoàng đế Tinh La và ba vị cường giả Phong Hào Đấu La còn lại đã trở về Hoàng Thành, bước lên đầu tường quan sát cuộc chiến. Mã Tiểu Đào dẫn đầu, Đái Thược Hành, Lăng Lạc Thần, Bối Bối, Từ Tam Thạch, Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông nối đuôi theo sau. Hai đội ngũ lần lượt bước lên sàn đấu. Vòng bán kết chưa bắt đầu mà thành viên hai đội đã nhìn chằm chăm vào nhau, bầu không khí đầy mùi thuốc súng. Ánh mắt công chúa Cửu Cửu bỗng có chút biến hóa, đôi mắt màu lam sáng ngời tỏa ra ánh sáng màu vàng kim, nếu cẩn thận quan sát lại thấy nó như mặt biển cuồn cuộn sóng nước vậy. Hai mắt Mã Tiểu Đào sáng rực, hơi thở âm trầm mang đến áp lực thật lớn cho đối thủ. Thiên Sát Đấu La khẽ nhìn về phía Mã Tiểu Đào, y thoáng lộ vẻ kinh ngạc, nhưng rất nhanh sau đó đã bình tĩnh lại, y lạnh lùng nói: - Hai bên lùi về sau, trước khi ta chưa tuyên bố bắt đầu thì không ai được phép phóng xuất ra vũ hồn. Hai đội nhanh chóng lùi về sau nhưng trong quá trình này, ánh mắt vẫn không rời khỏi đối thủ, mà cũng ngay lúc này, trận hình của hai đội dần dần được triển khai. Bên phía học viện Sử Lai Khắc có chút thay đổi, đứng đầu vẫn là Mã Tiểu Đào và Đái Thược Hành cộng thêm Bối Bối, nhưng lúc này phía sau bọn họ lại là Từ Tam Thạch, Từ Tam Thạch đứng che trước người Lăng Lạc Thần, còn ngay sau cô nàng là Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông. Bên phía học viện Tinh La lại có thế trận tương đối kỳ lạ. Sáu người tạo thành một hình tam giác theo đội hình 1-2-3, sau cùng là công chúa Cửu Cửu. Ánh sáng màu vàng từ đôi mắt cô càng lúc càng rực rỡ, rất có phong vị của một thống soái. Từ Tam Thạch mỉm cười nhìn công chúa Cửu Cửu vô cùng chăm chú, khi hắn thấy cô nhìn về phía mình thì mỉm cười xấu xa. Tác dụng của Huyền Minh Trí Hoán lớn như thế nào, mọi người cũng đã thấy. Cho dù biết trước hay không cũng khó mà tránh thoát được. Giống như lần thứ hai bọn họ đấu với học viện Chính Thiên. Trận đấy vừa bắt đầu, Từ Tam Thạch lập tức không chút do dự dùng nó thay đổi vị trí với Diệp Vô Tình. Sau đó, dĩ nhiên Diệp Vô Tình không tránh khỏi việc bị đánh hội đồng. Không phải bất cứ đội ngũ nào dự thi cũng có Vô Địch Hộ Tráo, đây là kiện vũ khí chỉ dùng được một lần mà giá còn cao ngất nữa chứ. Từ Tam Thạch sau khi hoán đổi vị trí với Diệp Vô Tình dĩ nhiên cũng không làm xấu danh "bỉ ổi" của mình, hắn sử dụng một chiêu Huyền Minh Chấn cầm chân những người xung quanh rồi nhẹ nhàng nhảy khỏi sàn đấu. Học viện Chính Thiên mất đi Diệp Vô Tình thì cục diện lập tức nghiêng về một bên. Cho nên lúc này nhìn vẻ mặt của Từ Tam Thạch, ngay cả công chúa Cửu Cửu cũng phải nhíu mày, rõ ràng cô có chút kiêng kị với kỹ năng Huyền Minh Trị Hoán kia. - Trận đấu bắt đầu. Trong lúc song phương đang chú ý chặt chẽ đối thủ thì Thiên Sát Đấu La hét lớn một tiếng, sao đó lách người biến mất. Hai đội đều có phản ứng cực nhanh, nháy mắt sau đều đã phóng xuất ra Vũ Hồn của mình. Hoắc Vũ Hạo lập tức sử dụng Tinh Thần Tham Trắc, đồng thời nhìn về phía công chúa Cửu Cửu. Hắn rất tò mò rốt cuộc vũ hồn của vị công chúa này là gì. Vừa rồi Vương Ngôn chỉ kịp nói với bọn họ, vị công chúa điện hạ ấy rất có thể là một Chiến Hồn Sư hệ Phụ Trợ. Hệ Phụ Trợ không phải đều là Khí Hồn Sư sao? Hoắc Vũ Hạo vô cùng thắc mắc và tò mò nhưng hắn không có nhiều thời gian, đành bước lên sàn đấu. Trên trán công chúa Cửu Cửu bỗng lóe ra ánh sáng màu vàng kim, sau đó, xuất hiện một vật giống như một viên bảo thạch hình thoi màu vàng, Hoắc Vũ Hạo vừa trông thấy vật kia lại nhớ đến Sinh Linh Nhãn của mình, mà vị trí xuất hiện cũng khá giống với Sinh Linh Nhãn của hắn. Có điều, đấy cũng không phải là con mắt thứ ba của công chúa Cửu Cửu, viên bảo thạch hình thoi màu vàng ấy sau khi xuất hiện liền tỏa ra ánh sáng trắng ánh kim, sau đó bay ra khỏi trán của cô, lơ lửng trên bầu trời, sau đó hóa thành một cái vương miện, từ từ rơi xuống đầu cô. Chiếc vương miện ấy trông như được tạo thành từ vô số đốm ánh sáng nhỏ màu vàng, lấy viên bảo thạch hình thoi đầu tiên làm khởi điểm, xung quanh xuất hiện thêm mười tám viên ánh sáng khác, tạo thành một vòng cong mũi nhọn vô cùng xinh đẹp. Tinh Quan, đây là Vũ Hồn của công chúa Cửu Cửu. Hai vàng, hai tím, một đen, năm cái Hồn Hoàn cùng lúc xuất hiện bên cạnh cô, cô rõ ràng là một cường giả bậc Hồn Vương. Mà sáu người phía trước cô, cũng là những cường giả bậc Hồn Vương mà hôm qua Vương Ngôn giảng giải với cả nhóm, đội ngũ của học viện Tinh La không ngờ toàn bộ đều là cường giả bậc Hồn Vương. Từ Tam Thạch đã phóng thích ra vũ hồn của mình, hắn cười cười gian xảo, vẻ mặt cứ sợ người khác không biết âm mưu xấu xa của mình, hắn ngẩng mặt lên trời hét lớn: - Huyền Minh Trí Hoán. Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn trong tay hắn bừng sáng, chỉ về hướng công chúa Cửu Cửu. Cũng ngay lúc đó, vương miện trên đầu công chúa Cửu Cửu lóe sáng, Hồn Hoàn thứ ba của cô cũng sáng theo, một cột sáng ánh kim bay thẳng lên trời. Cột sáng này vẫn được tạo thành từ vô số điểm sáng nhỏ, xoay tít như một cơn lốc xoáy, trông hết sức kỳ dị, Nhìn từ bề ngoài, khó có người đoán được Hồn Kỹ này có tác dụng gì. Bên phía học viện Sử Lai Khắc cũng bắt đầu tấn công, dẫn đầu dĩ nhiên là Mã Tiểu Đào, theo sát cô là Đái Thược Hành và Bối Bối, băng trượng của Lăng Lạc Thần đã xuất hiện lơ lửng trên cao, từ đỉnh trượng không ngừng tỏa ra màn sương băng buốt giá bao phủ lấy cô, Từ Tam Thạch, Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông. Hơn nữa, màn sương băng ấy cũng không ngừng an tỏa ra bên ngoài, bóng dáng bốn người bọn họ đã hoàn toàn bị nó che dấu. Đây là Hồn Kỹ thứ tư mà trước nay Lăng Lạc Thần chưa từng sử dụng. - Giỡn chơi thôi. Từ Tam Thạch đã ẩn mình trong màn sương băng nhìn về phía công chúa Cửu Cửu, phất tay nói, căn bản hắn không có sử dụng đến kỹ năng Huyền Minh Trí Hoán. Hai mắt công chúa Cửu Cửu khẽ ngưng tụ, lạnh lùng liếc hắn một cái, cột ánh sáng màu vàng nhanh chóng khuếch tán ra bên ngoài, bao phủ lấy sáu người phía trước. Nhất thời, các thành viên của học viện Tinh La đều được một bức màn màu vàng phủ lấy, cả người công chúa Cửu Cửu cũng tỏa ra ánh sáng màu vàng, ánh chấm màu vàng kia như những ánh sao xa, càng lúc càng phát sáng theo vương miện của cô.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]