- Vương lão sư
Lăng Lạc Thần vốn ít lời cũng lên tiếng, vẻ mặt rõ ràng có chút khó chịu. Phòng đấu giá Tinh Quang rõ ràng biết Hồn Cốt có vấn đề vậy mà vẫn tiếp tục đấu giá, đây chẳng phải là lừa gạt sao? Nếu ban nãy Hoắc Vũ Hạo không nói rõ mọi chuyện có lẽ nàng vẫn còn hứng thú, nhưng lúc này, ngoài hắn ra còn ai có thể sử dụng nó nữa? Hắn là người có Vũ Hồn Cực Hạn Chi Băng cực kỳ hiếm thấy mà.
Vương Ngôn khoát tay nói:
- Bình tĩnh đi, không có chuyện gì đâu.
Thanh Nhã bước đến nói nhỏ với Vương Ngôn vài câu.
Vương Ngôn mỉm cười nói:
- Tôi đã đoán được rồi. Chúng tôi ở đây xem hết buổi đấu giá đã. Tôi rất muốn biết món hàng cuối cùng là gì. Không biết còn thứ gì có thể đắt giá hơn Hồn Cốt của Băng Bích Hạt nữa.
Mã Tiểu Đào và Đái Thược Hành thấy vẻ mặt của Vương Ngôn cũng bình tĩnh lại, trong lòng họ đã hiểu rõ mọi chuyện. Bối Bối, Từ Tam Thạch, Hòa Thái Đầu cũng mỉm cười, Từ Tam Thạch còn chủ động ghé tai giải thích cho Giang Nam Nam hiểu.
Vương Đông vốn cũng đang khó chịu như Lăng Lạc Thần nhưng sau khi nghe Hoắc Vũ Hạo nói nhỏ mấy câu, hắn mới giật mình hiểu ra. Trong nhóm chỉ còn Tiêu Tiêu là không biết gì. Lăng Lạc Thần vẫn đứng bên cạnh nhíu mày như trước nhưng nàng không nói thêm gì nữa.
Không thể không nói, sau cuộc thi này, địa vị của Vương Ngôn trong lòng các đệ tử đã tăng lên rất nhiều.
"Kế tiếp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-dai-luc-ii-tuyet-the-duong-mon/642099/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.