- Cơn mưa chết tiệt này !
Diệp Phi Linh nghiến răng nghiến lợi chửi thề . Đến lúc nào không đến, lại đến lúc thời gian nàng sắp trở về Thiên Đấu Thành .
Ting một tiếng, Cầm Võ Hồn hiện. Trong cơn mưa Diệp Phi Linh mệt mỏi phát động công kích chém nát mấy thân cây gỗ , ba cỗ xe lại nhanh chóng chạy đi. Suốt một đêm trời mưa đến ướt lạnh, ba người nhếch nhác mới tìm được một cái chỗ nghỉ tạm .
Hoài niệm lửa than sưởi ấm thân thể, nhưng hiện tại không phải là lúc mong đợi . Diệp Phi Linh lo lắng nhiều hơn là đám trẻ.
Hoàn hảo, đám trẻ không có vấn đề gì . Mặc dù hơi lạnh một chút, nhưng Diệp Phi Linh tin tưởng nhất định sẽ khá hơn .
- Hai người các ngươi lui vào trong xe đi !
Diệp Phi Linh đối với hai tên kỵ binh hạ lệnh . Để bọn họ nghỉ ngơi một lát , nàng trông chừng là được rồi .
Mưa vẫn không ngớt .
Thiên Đấu Thành không có mùa đông , bởi vì mùa đông bị ngăn thành một khu vực nằm ở phía bắc . Thế nhưng trận mưa năm nay sao lại lớn như vậy .
Trong truyện cũng chưa từng nhắc đến cơn mưa này .
Diệp Phi Linh xoa xoa đầu, cảm giác nguy cơ vẫn chưa bao giờ thoát khỏi suy nghĩ của nàng . Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất .
Thật nhớ nhà . Sư phụ , sư mẫu, còn có mọi người a !
Sử Lai Khắc học viện, bây giờ không biết là cái bộ dáng gì nữa .
- Tỷ tỷ ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-dai-luc-he-liet-thien-ha-troi-qua-khong-de-dang/1175753/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.