Đối với Đường Tam , Đường Hạo dường như có chút nghiêm khắc . Diệp Phi Linh cảm nhận rõ ràng trong tiềm thức của người này dường như không chỉ là huấn luyện, mà còn là kỳ vọng sư huynh trở thành hơn người .
Nhìn Đường Tam bị phong ấn hồn lực, chính mình đứng ở một thác nước rèn luyện Loạn Phi Phong Chuy Pháp , Diệp Phi Linh trong lòng lo lắng không thôi . Nếu bị phong ấn ồn lực, ngược lại nàng thật sự có phần vô dụng . Nơi này là một cái rừng rậm, không có hồn lực duy trì, chỉ cần sơ sẩy liền có thể bị hồn thú cấp ăn .
- A Ngân ... dường như muốn gặp ngươi !
Đường Hạo đối với Diệp Phi Linh có chút không rõ lắm . Vốn nghĩ nàng là hồn thú cho nên lúc đó hắn cũng không có ra tay . Hơn nữa tại thời điểm đó hắn quá chìm đắm trong nỗi hận , cho nên cũng không có tinh lực tìm hiểu kỹ hơn về vấn đề này .
Diệp Phi Linh ngẩng đầu kinh ngạc . Không phải bị huấn luyện đặc biệt à ?
Tạ ơn trời đất !
Diệp Phi Linh hai tay nắm chặt , trong lòng vừa mừng vừa sợ . Đối mặt với Thập Vạn Niên Hồn Thú, có lẽ sẽ có cảm giác khác so với Hồn Thú bình thường chăng ?
Đi qua thác nước ướt lạnh , Diệp Phi Linh rất nhanh liền nhìn thấy một mảng Lam Ngân Thảo xanh rì . Chính giữa mảng cỏ xanh mướt đó , một cái bệ đất khá lớn đang bồi lên một cái cây kỳ lạ . Lá cây giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-dai-luc-he-liet-thien-ha-troi-qua-khong-de-dang/1175742/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.