Bóng mặt trời ban trưa nắng rát .
Mười lăm đội ngũ tiến về Võ Hồn Thành đã đi được bốn ngày đường. Tính ra chỉ còn có hơn hai tuần nữa là tới nơi , nhưng không biết vì sao Diệp Phi Linh có dự cảm chẳng lành một chút nào .
Hơi nóng dần dịu bớt , không khí có chút mát mẻ , dường như vì địa điểm đến sắp tới là một cái khe nước , hơn nữa theo lối mòn đi hai bên đều là rừng cây rậm rạp .
- Viện trưởng , ta .. có chút không ổn rồi !
Tiểu Vũ thần sắc lo lắng nhìn tới Phất Lan Đức . Vốn dĩ trong lúc thi đấu đã đột phá ba mươi chín cấp , nhưng mấy ngày này nàng lại ẩn ẩn nhận thấy được cảm giác muốn đột phá bốn mươi cấp .
Phất Lan Đức nhìn tới Tiểu Vũ , tưởng rằng nàng đau bụng , không nghĩ tới khi kiểm tra hồn lực , quả thật Tiểu Vũ cần đột phá bình cảnh .
- Như vậy đi , để ta thương lượng với các đội ngũ học viện khác xem thử , nhưng ta nghĩ có lẽ chúng ta xin đi đuổi theo sau thôi , vì cuộc thi đấu vòng cuối cùng này rất quan trọng với bọn họ , khó mà dừng lại được !
Phất Lan Đức đưa ra ý kiến . Đại Sư hôm nay không có mặt ở đây , cho nên người tới là Đường Tam cùng Diệp Phi Linh . Triệu Vô Cực đang chung xe với những người còn lại .
- Chắc hẳn là phải như vậy rồi , dù sao chúng ta tăng cường thực lực vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-dai-luc-he-liet-thien-ha-troi-qua-khong-de-dang/1175725/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.