Tiểu Vũ đặt một cái bồn gỗ lớn trong phòng , sau đó ngồi cạnh giường nhìn Đường Tam. Nhờ Giáng Châu tạm thời trị liệu, hắn trông có vẻ đã khá hơn . 
Nếu không tính tới phần lưng bỏng, tóc thiêu trụi, toàn thân xâm nhiễm hỏa độc, Đường Tam vẫn còn sống vốn là một cái kỳ tích . 
- Phi Linh, cứu, cứu hắn ! 
Tiểu Vũ hai mắt nhòe lệ, kêu gọi nàng . 
- Trừ nhị ca, ba người có thể ra ngoài rồi ! 
Diệp Phi Linh lạnh lùng nói. Nhưng nàng lại vấp phải sự phản đối kịch liệt của cả ba người . 
Diệp Phi Linh thở dài một hơi . 
- Nếu như mọi người đã ở lại, lát nữa ta làm cái gì với hắn, các ngươi có nỡ nhìn không ? Có thể sẽ phải lột trần hắn ra đó, các ngươi nhìn được ư ? 
- Á ! Phi Linh, ngươi xấu quá, chuyện như vậy cũng nói ra được ! 
Trữ Vinh Vinh ôm mặt kêu lên . Giáng Châu cùng Tiểu Vũ nhất thời đỏ mặt . 
- Như vậy ai dám nhìn được ? Hơn nữa chỉ có hai người các ngươi, lỡ có vấn đề gì xảy ra thì sao, chúng ta cũng muốn giúp ca ca mà ! 
Tiểu Vũ khó hiểu hỏi lại . Diệp Phi Linh không đáp, chỉ nhàn nhạt cười . 
- Thôi được rồi, đi tìm một cái màn lớn lại đây, ta cùng nhị ca điều trị hắn ở sau màn, ba người các ngươi đứng ở ngoài , vậy cũng không tính là nhìn tới ! 
Tiểu Vũ nhanh chân chạy mất , trong chốc lát liền ôm theo một tấm chăn mỏng thật to 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-dai-luc-he-liet-thien-ha-troi-qua-khong-de-dang/1175715/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.