Chương trước
Chương sau
- Bắt đầu từ hôm nay! Quá trình dạy các ngươi sẽ do Đại Sư toàn quyền phụ trách. Chúng ta sẽ phối hợp với Đại Sư. Lần này hành trình đến Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, có ba người đạt tới Hồn tôn cảnh giới, một người đạt tới Đại Hồn Sư cảnh giới, chưa đột phá ba mươi cấp còn Trữ Vinh Vinh, Mã Hồng Tuấn, Chu Trúc Thanh, các ngươi cũng phải cố gắng, tranh thủ sớm đuổi theo mấy người kia. Đại sư, ngươi có cái gì cần nói không?
Cuối cùng hướng tới Đại Sư hỏi một câu.
Đại Sư gật đầu, gương mặt cứng ngắc trước sau như một. Nhìn tám tên đệ tử trước mặt, nhàn nhạt nói:
- Học viện chỉ có tám đệ tử các ngươi. Trong mắt của ta, các ngươi cũng là một chỉnh thể, ta đã xem qua lai lịch đơn giản của các ngươi. Ta đã có sẵn các phương pháp phù hợp dành cho mỗi người. Có thể là tách ra, có thể là phối hợp. Ta không hy vọng nghe được bất cứ thanh âm dị nghị gì. Bất luận là ai ta đều đối xử như nhau. Các ngươi nếu đã là đệ tử của Sử Lai Khắc học viện, chắc chắn có sự khác biệt so với các hồn sư bình thường. Sau này để cho mọi người nhắc tới các ngươi, chỉ có thể nghĩ đến hai chữ "Quái vật". Bắt đầu từ bây giờ tám người các ngươi, những gì học được trước kia hãy quên đi, quá trình học thông thường được phân ra hai phần là sơ cấp và cao cấp, ở đây hoàn toàn tiến hành thống nhất giáo trình, dựa theo số tuổi ta sắp xếp vị trí tiến hành cho các ngươi. Số 1 Đái Mộc Bạch, số 2 Áo Tư Tạp! Số 3 Đường Tam, Số 4 Mã Hồng Tuấn! Số 5 là Tiểu Vũ, thứ 6 Trữ Vinh Vinh. Thứ 7 Chu Trúc Thanh!
- Đại Sư, còn đệ tử?
Diệp Phi Linh giơ tay.
- Số 9 đi!
Đại Sư đối với với số 8 có chút khúc mắc, hắn không nhắc tới.
Hôm nay là đợt tập huấn đầu tiên, Đại Sư muốn thử trước năng lực của mỗi người. Sau khi sắp xếp cấp độ của chúng, hắn mới tính đến.
- Hôm nay giáo trình của chúng ta chỉ có một việc rất đơn giản, đó là ai có thể làm vỡ cái bát này!
Vừa nói hắn vừa lôi từ sau lưng ra một cái bát sứ trắng mỏng, trên bát không có hình thù gì, hoàn toàn là một cái bát trơn.
- Đơn giản vậy thôi hả? - Mã Hồng Tuấn hô lên.
- Với điều kiện là không dùng hồn kỹ, hồn cốt hay tiếp xúc trực tiếp lên cái bát này!
Đại Sư đặt cái bát lên một cái thùng gỗ.
Sau đó hắn nhìn Mã Hồng Tuấn nói tiếp:
- Học sinh mập, có muốn thử không? Làm được ta mời ngươi ăn sáng!
Chỉ trong bữa ăn, hắn đã nhìn ngay ra vấn đề của tên nhóc này. Tuy rằng nhị đồ đệ nấu rất nhiều, nhưng thằng nhóc này chưa ăn no.
- Ta đâu có ngốc, ăn chùa ngu gì không làm!
Mã Hồng Tuấn lẩm bẩm, tới trước cái bát. Cả đám đứng đằng sau cười trộm. Đúng là tự nói tự vả miệng mà, ha ha.
Mã Hồng Tuấn đỏ mặt tía tai. Hắn có cố gắng mấy cũng không thể làm vỡ cái bát được.
- Yêu cầu này rất khó rồi!
Đái Mộc Bạch nhìn qua.
- Đúng đó, điều kiện này chỉ có một phương pháp duy nhất, đó là sử dụng hồn lực công kích!
Trữ Vinh Vinh nhận xét.
Phộc.
Tiếng bát lăn trên đất.
- Rơi như vậy mà cũng chưa vỡ nữa!
Áo Tư Tạp nhìn cái bát, lắc đầu. Hắn không biết chính hắn có thể làm được không nữa.
- Làm tốt lắm, 1 điểm về chỗ! Trưa nay nghỉ cơm!
Đái Mộc Bạch là người tiếp theo lên thử sức.
Hắn dồn hồn lực vào 2 tay, nhưng làm cách nào cũng không tập trung được.
Lộc cộc...
Cái bát lăn một vòng trên cái thùng gỗ rồi trở lại vị trí cũ.
- Hí hí, ngươi cũng nghỉ cơm trưa luôn!
Đái Mộc Bạch gầm lên đuổi theo Mã Hồng Tuấn.
- Đại Sư, chén kia không phải chén giả chứ?
- Giả? - Đại Sư liếc mắt nhìn Áo Tư Tạp. Nghi ngờ cái chén đến vậy, không thì Tiểu Tam em tới thử xem!
Đường Tam gật đầu, toàn thân vận công dồn vào tay. Chỉ trong tích tắc, cái bát vỡ ngay trên mặt thùng.
- A, vỡ rồi!
Trữ Vinh Vinh kinh ngạc.
- Thử thách lần này chỉ là muốn quan sát sức khống chế của mọi người đối với hồn lực! Cho dù có tư chất như thế nào, hồn lực tăng trưởng cũng chỉ cần thời gian để tích lũy!
- Các ngươi có biết tại sao Đường Tam có thể chiến thắng đối thủ hơn cấp hồn lực cũng như đối kháng với hồn sư khác cấp bậc không? Đó là bởi vì lực khống chế hồn lực của hắn. Đường Tam bằng lực khống chế hồn lực cường đại này, hắn đã tự sáng tạo ra kĩ năng mới ngoài hồn kĩ của hắn!
Đại sư nói đến làm tất cả nhớ đến bộ pháp mà Đường Tam đã thi triển khi so đấu cùng Triệu Vô Cực. Quả thực cái này là thứ mà bọn hắn không có.
Ngừng một lát, Đại Sư lại nói tiếp.
- Võ hồn của Khí Hồn Sư là nhờ hồn lực ở ngoài cơ thể mà hình thành! Cùng với đó hồn sư sở hữu hồn kĩ ngoại phóng cũng giống vậy, cả 2 đều trải qua cảm giác khống chế hồn lực, đương nhiên lực khống chế sẽ tốt hơn!
- Nhưng mà Thú Hồn Sư thì không có cảm ngộ này! Cho nên về mặt này thú hồn sư khống chế rất yếu! Trúc Thanh, ngươi lên thử! Sau đó là Tiểu Vũ, những người còn lại cũng phải làm một lượt!
Chu Trúc Thanh tiến lên, thử vận dụng hồn lực lên hai, tay, nhưng kết quả cũng giống vậy.
Nàng ta tức tối cào nát cái bát, rồi lui về.
- Tiểu Vũ, ngươi không làm được đừng đập bát nhé, lúc ta lấy cái bát thứ 3 từ trong bếp ra, viện trưởng đáng sợ lắm!
Mã Hồng Tuấn cẩn thận nhắc nhở Tiểu Vũ.
- Chuyển nhỏ như con thỏ! Xem đây!
Tiểu Vũ duỗi người, sau đó ngón tay nàng chỉ xuống. Đùng 1 tiếng, cái bát cũng vỡ tan tành.
Đám học sinh chưa làm được trố mắt.
- Đại Sư, người nói là thú hồn sư yếu mà. Tiểu vũ như vậy..! - Mã Hồng Tuấn cùng Áo Tư Tạp tranh nhau hỏi.
- Xem ra Tiểu Vũ có thiên phú hơn các ngươi rồi! Tiếp tục!
Đại Sư vừa nhận xét vừa ghi chép.
Không 1 ai lên.
Diệp Phi Linh nhìn xung quanh, không ai lên hả?
Nàng cũng lười lên, trực tiếp đứng ở vị trí của mình vận dụng nội công đánh bể cái bát.
Ánh mắt Đại Sư sáng lên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.