Chương trước
Chương sau
Trong các Hoàng Giả Tinh Quái Tộc, chỉnh thể tu vi của Kim Cương Thiên Tinh Hoàng xếp phía sau, đồng thời hắn là thuộc tính Thổ. Trong các thuộc tính, Thổ là thuộc tính ôn hòa nhất. Nếu đổi lại là thuộc tính Hoả thì hiện tại, Đường Tam khó có thể chịu đựng được.
Tu luyện một tháng ở thành Kiến Mộc lúc trước thật sự quá quan trọng với Đường Tam. Lấp đầy thiếu hụt của thân thể, chữa lành vết thương để lại khi độ kiếp, đồng thời tích luỹ một lượng sinh mệnh lực khổng lồ. Nhưng dù vậy, lúc này hắn cố gắng hết sức mới thừa nhận được huyết mạch chi lực của Hoàng Giả. Hắn phải dựa vào lực lượng kim sát khi Mỹ công tử độ kiếp và lực lượng huỷ diệt khi hắn độ kiếp mới miễn cưỡng phong ấn được huyết mạch chi lực cường đại này.
Sắc mặt tái nhợt lúc này của hắn là thật, nhưng không phải do tiêu hao quá độ, mà là vì phong ấn và thừa nhận huyết mạch chi lực của Hoàng Giả quá khó khăn.

Hoàng Giả dù sao cũng là tồn tại ở cấp độ khác. Đường Tam đương nhiên có thể bỏ bớt một phần huyết mạch chi lực, như vậy sẽ dễ dàng thừa nhận hơn. Nhưng hắn đã mạo hiểm nhiều như vậy để thu được toàn bộ huyết mạch chi lực. Có được nó, tương lai khi hắn đột phá cấp độ Hoàng Giả thì ít nhất có thể đảm bảo có một loại huyết mạch siêu cấp đạt đến Thập Nhị giai, do đó có thể đứng đầu trong các Hoàng Giả. Vì vậy dù có khó khăn đến đâu, chỉ cần thân thể không tan vỡ thì hắn nhất định sẽ kiên trì, phong ấn phần sức mạnh khổng lồ này trong cơ thể để dần dần hấp thu.
Thần Thức mạnh mẽ, Thần Vị, nhiều loại huyết mạch chi lực trong cơ thể, hỗn độn chi khí thủ hộ, Cát Hung Lưỡng Cực lĩnh vực phụ trợ, hắn phải mất cả ngày mới có thể dần trấn áp huyết mạch chi lực của Kim Cương Thiên Tinh Hoàng. Quả thực là mạo hiểm muôn phần.

Tuy nhiên, ở thời điểm này, Đường Tam cũng phát hiện ra một năng lực khác của Cát Hung Lưỡng Cực lĩnh vực.
Kim Cương Thiên Tinh Hoàng là Hoàng Giả, cái chết của hắn chắc chắn mang đến vận rủi rất lớn. Khi cái chết đến, vận rủi bộc phát thì sẽ hồi quỹ lại vận may cho vị diện. Nếu vận rủi giảm đi thì tự nhiên sẽ có nhiều may mắn hơn.
Thiên địa thiếu đi một Hoàng Giả có ảnh hưởng lớn đến vị diện, lực lượng may mắn phản hồi cho vị diện cũng cực kỳ khổng lồ.
Nếu Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng ở chỗ này thì Đường Tam đương nhiên không có cơ hội, y tuyệt đối sẽ không chút do dự hấp thu phần may mắn này cho bản thân và Thiên Hồ tộc.
Tuy rằng bây giờ Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng ở Tổ đình cách đây rất xa, nhưng y sớm muộn gì cũng sẽ cảm giác được. Trước lúc đó, Đường Tam không chút khách khí dẫn phần may mắn này về bản thân thông qua Cát Hung Lưỡng Cực lĩnh vực. Sau khi Linh Tê Thiên Nhãn áp chế huyết mạch chi lực Kim Cương Tinh thì cũng tăng lên Thập Nhất giai. Sự tăng lên này khiến Cát Hung Lưỡng Cực lĩnh vực tiến hoá toàn diện. Với sự trợ giúp của may mắn, huyết mạch chi lực Kim Cương Tinh trong cơ thể hắn cũng ổn định hơn một chút.

Dấu vết chiến đấu trên thành Kim Cương đã lặng lẽ biến mất. Sau trận đấu quyết liệt, bầu trời trong xanh, nhưng trái tim của toàn thể người dân trong thành Kim Cương lại bị mây mù dày đặc bao phủ.
Thần thủ hộ thành Kim Cương, một đời Hoàng Giả đã vẫn lạc như vậy. Điều này tương đương là cắt đứt căn cơ cả thành Kim Cương. Tất cả Tinh Quái khoáng vật trong thành đều trở thành vô căn lục bình, không còn Hoàng Giả cường đại thủ hộ bọn họ nữa.
Mà tạo ra tất cả là một trong Tam Tổ, Thụ Tổ. Vị này không biết kinh khủng đến mức nào, thậm chí có thể tước đoạt 30% năng lượng sinh mệnh của cả toà thành và phân tán khắp thiên địa.
Không hề nghi ngờ, sự sụp đổ của thành Kim Cương là không thể tránh khỏi. Ít nhất trong một thời gian dài, trước khi ra đời một Hoàng Giả mới, Tinh Quái khoáng vật đều sẽ bị áp chế đến không ngóc đầu lên được. Điều này khiến Tinh Quái khoáng vật vốn không chiếm ưu thế ở Nhật Thần Đế Quốc càng khó có thể thừa nhận.
Mà người Lam Kim Thụ tộc vẫn ở lại thành Kim Cương như trước vừa chưa rời đi. Dù các cường giả thành Kim Cương do Kim Thành Ngô dẫn đầu có bi phẫn đến đâu thì giờ phút này cũng không thể làm gì được. Năng lượng sinh mệnh của bọn họ bị tước đoạt 30%, bây giờ bọn họ không dám có ý phản kháng. Ngay cả Kim Cương Thiên Tinh Hoàng còn vẫn lạc, bọn họ lấy gì để phản kháng?
Trên mặt lộ nụ cười nhàn nhạt, sắc mặt tái nhợt của Đường Tam đã dần trở lại bình thường. Các trưởng lão không hề minh tưởng, chỉ thủ hộ bên cạnh hắn, e sợ hắn sẽ bị thương.
Sau khi chứng kiến Đường Tam gϊếŧ chết Kim Cương Thiên Tinh Hoàng, trong lòng bọn họ, Đường Tam đã không khác gì là Hoàng Giả. Bọn họ đều hiểu, Lam Kim Thụ tộc rốt cuộc đã quật khởi, dưới sự dẫn dắt của vị tân tộc trưởng này và dưới quang huy Thụ Tổ.
Từ đây Lam Kim Thụ tộc sẽ đứng lên, không còn ai dám săn trộm tộc nhân của bọn họ, nếu không, dù là Hoàng Giả cũng không giữ được đám khốn nạn đó.
Sát Hoàng không hề nghi ngờ là phương thức lập uy tốt nhất của Lam Kim Thụ tộc. Không cần nghĩ nhiều, bọn họ hoàn toàn có thể khẳng định, không lâu sau, các tộc nhân lưu lạc bên ngoài sẽ được trả lại. Chủ thành nào dám giữ tộc nhân Lam Kim Thụ tộc thì phải chuẩn bị sẵn sàng chịu sự trả thù của Thụ Tổ. Kim Cương Thiên Tinh Hoàng đã chết, còn Hoàng Giả nào có thể khẳng định mình có thể chống lại Thụ Tổ? Ai dám nói ý chí Thụ Tổ sẽ không hàng lâm?
Khi Đường Tam quyết định khiêu chiến Kim Cương Thiên Tinh Hoàng, bọn họ cảm thấy không thể tin được. Nhưng khi Đường Tam khiêu chiến thành công thì các trưởng lão mới phát hiện ra, tất cả đều đã thay đổi long trời lở đất. Quang huy Lam Kim Thụ tộc bắt đầu nở rộ từ thời khắc này.
Cảm giác được Đường Tam mở mắt ra, 12 trưởng lão lập tức nhìn về phía hắn. Cận Miểu Sâm đến gần, nhẹ giọng hỏi: "Ca, huynh như thế nào rồi?" Nàng lúc này trong lòng tràn đầy kiêu ngạo, nàng vui mừng biết bao khi có một huynh trưởng như vậy.
Đường Tam mỉm cười lắc đầu, nói: "Ta không sao, đã ổn định rồi. Chúng ta về thành Kiến Mộc trước đã."
"Được, được." Cận Miểu Sâm vội vàng gật đầu.
Đường Tam nhìn lên bầu trời, qua Thời Không Chi Tháp, hắn biết mình đã minh tưởng bao lâu. Bây giờ, chắc hẳn toàn bộ cao tầng ở Nhật Thần Đế Quốc, thậm chí là Tổ đình đều hỗn loạn vì cái chết của Kim Cương Thiên Tinh Hoàng.
Trong vòng một năm, đây là Hoàng Giả thứ hai trên Yêu Tinh Đại Lục vẫn lạc. Mặc dù tổn thất của Nhật Thần Đế Quốc không thể so với Thiên Vũ Đế Quốc, nhưng thiếu đi một Hoàng Giả đã đả kích không nhỏ tới một Nhật Thần Đế Quốc đầy tham vọng. Nhưng vậy thì sao? Đường Tam có lý lẽ chính đáng, hơn nữa trong mắt Nhϊếp Hồn Thiên Tinh Hoàng, người gϊếŧ chết Kim Cương Thiên Tinh Hoàng không phải là Lam Kim tộc trưởng, mà là Thụ Tổ.
Phải trở về trước. Hiện tại hắn miễn cưỡng phong ấn huyết mạch chi lực của Kim Cương Thiên Tinh Hoàng, nhưng không được ổn định lắm. Bây giờ hắn không thể chiến đấu với người khác nữa. Nếu lực lượng không đủ thì phong ấn dễ dàng bị huyết mạch chi lực phá vỡ. Hắn nhất định phải tĩnh tu một thời gian để hấp thu một phần huyết mạch chi lực đó và tích hợp nó vào lạc ấn huyết mạch. Do đó, phong ấn huyết mạch sẽ giảm bớt, vậy hắn sẽ thừa nhận dễ dàng hơn một chút.
Mười mấy thân ảnh bay lên trời, không nói gì với các cường giả Kim Cương Tinh tộc, Đường Tam đã dẫn mọi người rời khỏi thành Kim Cương.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.