Chương trước
Chương sau
Thân ảnh hư ảo của Đường Tam bay đến trước mặt nàng, đưa tay xoa xoa đầu nàng, mặc dù chỉ là quang ảnh hư ảo, nhưng Mỹ công tử ngạc nhiên phát hiện mình lại có cảm giác.
"Đồ ngốc, sao ta có thể mặc kệ nàng. Yên tâm, khi diễn ra luận võ chiêu thân, ta nhất định sẽ đến. Không ai được cướp lão bà của ta. Nhưng vì không để các Hoàng Giả hoài nghi, tạm thời ta không thể nói với nàng ta sẽ dùng thân phận gì tham dự. Đến lúc đó nàng sẽ biết. Nàng chỉ cần tin rằng ta sẽ luôn thủ hộ bên người nàng là được."
"Như vậy còn được." Mỹ công tử hừ một tiếng, nhưng tiến lên một bước và ngả vào lòng hắn.
"Ta chịu thiệt rồi." Đường Tam cười khổ nói.
"Sao chàng lại chịu thiệt?" Mỹ công tử tò mò hỏi.
"Nàng có cảm giác, nhưng ta không có, chỉ có tiếp xúc Thần Thức." Đường Tam bất đắc dĩ nói.

"Thần Thức còn tiến xa hơn linh hồn, tiếp xúc như vậy còn chưa đủ sao? Chàng nên thấy đủ a. Ai bảo chàng không truyền tống thân thể về, đáng đời."
Hai người cứ như vậy tựa sát vào nhau, đối với Mỹ công tử, đây là giây phút hiếm hoi nàng thả lỏng trong quá trình khẩn trương tu luyện. Trên khuôn mặt đẹp nở nụ cười, tràn đầy vẻ thoả mãn.
Đường Tam hỏi thăm một ít chuyện về Kiến Mộc Quốc, xác nhận hiện tại thành Gia Lý và Kiến Mộc Quốc không có vấn đề gì, hắn cũng yên lòng.
Trong khoảng thời gian này, hắn tin rằng Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng không có thời gian gây phiền toái cho thành Gia Lý. Thụ Tổ thức tỉnh mang đến sinh mệnh lực và số mệnh khổng lồ cho Yêu Tinh Đại Lục, không có thời điểm nào thích hợp hơn lúc này để hắn ta tu luyện. Mà ngoài vị này ra, Đường Tam không để các Đại Yêu Hoàng khác ở trong mắt. Trong 8 vị Đại Yêu Hoàng, hiện tại cơ bản đã có 4 vị đứng ở bên Mỹ công tử, vậy còn gì đáng sợ chứ?

Tiếp theo phải xem hắn gây sóng gió như thế nào cho Tinh Quái Tộc. Sau lần này là đã đến thời khắc hắn và Mỹ công tử đối mặt với trở ngại lớn nhất. Chỉ cần bọn họ có thể đột phá thành Hoàng thì trên vị diện này, các Hoàng Giả không còn là chướng ngại vật ngăn cản bọn họ nữa.
Sau một thời gian ở bên Mỹ công tử, Đường Tam mới dùng Thời Không Đạo Tiêu tiếp dẫn để trở về nội thành thành Kiến Mộc.
Tất cả đều như bình thường, thậm chí sau khi Thần Thức rời đi, bản thể của hắn vẫn tu luyện như trước, tiếp tục hấp thu và chuyển hoá năng lượng sinh mệnh vô cùng nồng đậm.
Hiện tại Đường Tam không phải đang tăng lên tu vi của mình. Tăng lên tu vi rất dễ, nhưng nuôi dưỡng bản nguyên là chuyện khó khăn và trọng yếu nhất. Hiện tại có quang huy Thụ Tổ chiếu rọi, không có thời khắc nào thích hợp hơn lúc này. Đây tương đương là hắn dùng bản nguyên sinh mệnh Pháp Lam tinh để nuôi dưỡng bản thân, góp ít thành nhiều.

Một tháng sau đó, Đường Tam vẫn ở lại trong nội thành, dẫn các vị trưởng lão đi cảm ngộ biến hoá mà lạc ấn Thụ Tổ mang lại. Việc này khiến các cao tầng trong Lam Kim Thụ tộc có cảm giác thoát thai hoán cốt.
Thụ Tổ thức tỉnh có ảnh hưởng rất lớn đến Yêu Tinh Đại Lục. Tổ đình đã chính thức tuyên bố, xác nhận chuyện Thụ Tổ thức tỉnh là sự thật, hơn nữa tuyên bố Cận Miểu Lâm tạm thời là Thành chủ thành Kiến Mộc. Đợi sau khi về Tổ đình báo cáo công tác thì sẽ chính thức trở thành chưởng khống giả thành Kiến Mộc.
Đồng thời, cũng dựa theo yêu cầu của "Cận Miểu Lâm", Tổ đình thông cáo đến tất cả chủng tộc trên đại lục, nếu giam cầm hay sử dụng tộc nhân Lam Kim Thụ tộc thì lập tức dừng lại, trả lại mọi thứ có liên quan về Lam Kim Thụ tộc. Nếu không, Lam Kim Thụ tộc có quyền tiến hành xử lý.
Thông cáo có chút lập lờ nước đôi, ngôn từ không quá gay gắt, nhưng với Đường Tam là đủ rồi. Thông cáo này mang đến cho hắn sự danh chính ngôn thuận.
Hơn nữa giống như hắn dự đoán, cho đến khi hắn và các trưởng lão kết thúc một tháng bế quan thì không có bất kỳ tộc nhân hay tàn dư nào được gửi về Lam Kim Thụ tộc. Các tộc giống như không biết rõ chuyện này, cũng không biết rõ thông cáo của Tổ đình.
Mà tất cả đều nằm trong dự liệu của Đường Tam.
Các ngươi không trả lại đúng không, được, vậy ta tự mình đi lấy.
Đường Tam dùng thân phận Thành chủ thành Kiến Mộc, tộc trưởng Lam Kim Thụ tộc, lệnh cho Đại trưởng lão ở lại trấn thủ thành Kiến Mộc, còn mình mang theo 12 vị trưởng lão, trong đó có 2 vị cấp bậc Đại Tinh Vương, chuẩn bị rời khỏi thành Kiến Mộc, đi về phía đông.
Trong 12 vị trưởng lão này có cả "muội muội" của hắn, Cận Miểu Sâm.
Đường Tam đã cân nhắc chuyện này. Một là vì Cận Miểu Sâm mãnh liệt yêu cầu được đi cùng, hai là cân nhắc đến chuyện hiện tại, Tổ đình đã tuyên bố Cận Miểu Lâm trở thành Thành chủ thành Kiến Mộc, tộc trưởng Lam Kim Thụ tộc. Vậy chuyện gì sẽ xảy ra nếu Cận Miểu Lâm chưa chết và trở về?
Đây là vấn đề Đường Tam không thể không suy tính. Đây cũng là khuyết điểm duy nhất trên người hắn hiện tại.
Lần này dẫn đầu các vị trưởng lão đến các chủ thành, một là vì súc thế, chuẩn bị để hắn báo cáo công tác, đồng thời nghênh đón các tộc nhân trở về. Hai là thử đi tìm Cận Miểu Lâm chân chính, xem có thể tìm được hắn hay không. Chỉ cần giải quyết được vấn đề người thừa kế chính thức này, vậy thân phận của hắn sẽ nghiêm cẩn, và không còn vấn đề gì nữa.
Mang theo Cận Miểu Sâm thì việc xác nhận thân phận của Cận Miểu Lâm sẽ dễ dàng hơn, đồng thời, nếu Cận Miểu Lâm tự mình quay về Lam Kim Thụ tộc, chỉ cần Cận Miểu Sâm không có ở đó thì không có ai tin tưởng thân phận của hắn ta. Đại trưởng lão đã bị hắn thuyết phục, nếu có người tự nhận là Cận Miểu Lâm thì chỉ sợ còn chưa có cơ hội đi bái kiến Thụ Tổ thì đã bị Đại trưởng lão bắt giam. Đây là nguyên nhân Đường Tam muốn dẫn Cận Miểu Sâm đi cùng.
Hắn không lo lắng trên đường sẽ gặp được Cận Miểu Lâm. Với cường độ huyết mạch của lạc ấn Lam Kim Thụ hiện tại, nếu có phát hiện ra điều gì đó thì Thần Thức và khí tức sinh mệnh của hắn sẽ phát hiện nhanh hơn Cận Miểu Sâm, do đó cũng có nhiều thời gian xử lý hơn.
Đại trưởng lão và các trưởng lão khác trong Lam Kim Thụ tộc tiễn nhóm Đường Tam tới cửa thành thành Kiến Mộc mới dừng lại.
Vốn Đại trưởng lão muốn Đường Tam dẫn nhiều người đi hơn, ngay cả hắn cũng muốn đi cùng. Dù sao, thành Kiến Mộc có Thụ Tổ thủ hộ, căn bản không cần lo lắng đến vấn đề an toàn.
Đường Tam lại nói với hắn, chuyến đi này hắn không phải đi tấn công các chủng tộc khác, mà là đi tìm tộc nhân. Nếu cường giả toàn tộc xuất động với quy mô lớn thì trên danh nghĩa sẽ có vấn đề. Do đó tốt hơn là để hắn tự đi.
Đại trưởng lão cũng không cố chấp nữa, hiện tại tất cả trưởng lão Lam Kim Thụ tộc đều nghe lời Đường Tam.
"Được rồi, các vị trưởng lão hãy về đi. Chờ sau khi ta báo cáo công tác ở Tổ đình sẽ trở về." Đường Tam gật đầu với các vị trưởng lão đưa tiễn.
"Cung tiễn tộc trưởng, cầu chúc tộc trưởng thành công." Các vị trưởng lão đồng thời khom người, cung kính hành lễ với Đường Tam.
Thành công là được. Đường Tam không khỏi mỉm cười, gật đầu chào bọn họ. Thân hình lập loè, hắn đã bay lên không trung, mang theo các vị trưởng lão đi về phía đông.
Điểm dừng chân đầu tiên của bọn họ dĩ nhiên là chủ thành gần thành Kiến Mộc nhất, thành Kim Cương. Không lâu trước, Kim Cương Thiên Tinh Hoàng vừa đến "bái kiến" một cách vô lễ, đây cũng là mục tiêu thứ nhất của Đường Tam.
Cận Miểu Sâm đi bên người Đường Tam, vừa phi hành vừa nhìn xung quanh, vẻ mặt đầy hưng phấn.
Đã rất lâu rồi nàng không rời khỏi thành Kiến Mộc. Đối với các chủng tộc khác, Lam Kim Thụ tộc là thiên tài địa bảo, mà Lam Kim Thụ tộc cấp bậc Vương giả thì càng là chí bảo trong chí bảo. Tinh Vương hay Yêu Vương các chủng tộc khác chỉ cần thôn phệ một Vương giả Lam Kim Thụ tộc thì gần như chắc chắn sẽ trở thành Đại Tinh Vương và Đại Yêu Vương. Đây là nguyên nhân trọng yếu Lam Kim Thụ tộc hầu như không dám rời khỏi thành Kiến Mộc, bởi vì bản thân bọn họ có lực hấp dẫn quá lớn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.