Chương trước
Chương sau
Linh Tê Thiên Nhãn là Cửu giai sơ kỳ, sau khi tiến vào Cửu giai thì dường như Linh Tê Thiên Nhãn bị cái gì đó hạn chế, muốn tăng lên vô cùng khó khăn. Cát Hung Lưỡng Cực lĩnh vực dung hợp cũng không thể để nó tăng lên lần nữa.
Đường Tam biết mình muốn thử nghiệm đột phá thành Thần thì chín lạc ấn đều phải tăng lên Cửu giai đỉnh phong mới được, đây là cơ sở.
Hiện tại cần cải thiện Linh Tê Thiên Nhãn, Lam Ngân Hoàng và một lạc ấn còn thiếu. Thuỷ Tinh Biến tương đối đặc thù, Tinh Tinh dường như vẫn đang ngủ say, nhưng trong vô hình luôn hấp thu huyết mạch chi lực của Đường Tam.
Qua quan sát, Đường Tam phát hiện, khi hấp thu Tinh Tinh rất đúng mực. Khi huyết mạch chi lực của hắn tràn đầy, Tinh Tinh sẽ hấp thu nhiều hơn. Khi huyết mạch chi lực của hắn cạn kiệt, nàng sẽ hấp thu ít hơn hoặc không hấp thu.

Đường Tam đã từng thử làm Tinh Tinh tỉnh lại, nhưng chung quy vẫn không thành công.
Tinh Tinh hiển nhiên là có quan hệ với Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng, nhưng đến bây giờ Đường Tam vẫn không biết rõ mối quan hệ này là gì. Thuỷ Tinh Biến ở trong cơ thể hắn không có tác dụng gì, cũng không tạo thành phiền toái gì.
Không, không thể nói là hoàn toàn không có tác dụng. Khi hắn gặp nguy hiểm, Tinh Tinh vẫn trợ giúp hắn.
Thuỷ Tinh Biến có thể coi là Cửu giai đỉnh phong, mặc dù khí tức nội liễm nhưng tựa hồ không yếu. Cho nên, vấn đề hiện tại nằm ở Linh Tê Thiên Nhãn, Lam Ngân Hoàng tăng lên và lựa chọn lạc ấn huyết mạch cuối cùng.
Muốn Linh Tê Thiên Nhãn tăng lên Cửu giai đỉnh phong, Đường Tam thấy có thể đợi đến khi độ kiếp, có lẽ sẽ đến nơi kia tìm cơ duyên để tăng lên. Đối với Lam Ngân Hoàng, hắn muốn thử dung hợp huyết mạch siêu cấp thứ hai của mình, chuyện này cũng cần phải đến Tổ đình, lần nữa đến hai đại Thánh Sơn để thử nghiệm.

Chỗ trống còn lại rất có thể sẽ dùng làm phụ trợ vào thời điểm đó, giống như Kim Mông Biến là lạc ấn dung hợp từ hai lạc ấn khác. Chỉ là lúc đó sẽ không dễ dàng khống chế, khẳng định còn khó hơn khi dung hợp Kim Mông Biến.
Nếu thực sự không được, lúc đó sẽ thử nghiệm dung hợp Thiên Hoả bảy màu vào vị trí còn trống, đồng thời dùng Thời Không Đạo Tiêu làm Thần Khí bản mệnh khi độ kiếp.
Muốn triệu hoán Hải Thần Tam Xoa Kích đến bên người không phải một lát là có thể hoàn thành, vậy không có gì thích hợp hơn Thời Không Đạo Tiêu, dù sao đồ vật này có tiềm năng Siêu Thần Khí, đây cũng là khối Thời Không Đạo Tiêu lớn nhất mà Đường Tam từng thấy.
Như vậy, trong thời gian bế quan, quan trọng nhất là tăng tốc ngưng tụ Thần Thức, chuyển hoá ra càng nhiều Thần Thức, để bổ sung cho tu luyện phía sau. Về phần lạc ấn, dưới sự tẩm bổ của Kim Mông Biến, bọn chúng sẽ tự vận động tăng lên Cửu giai đỉnh phong.

Đường Tam chuẩn bị bế quan một tháng, điều chỉnh trạng thái của mình đến tốt nhất, để tinh thần hạch tâm chuyển hoá thành Thần Thức, sau đó sẽ đến Tổ đình, đến Thiên Dương Thánh Sơn và Địa Âm Thánh Sơn tìm kiếm cơ duyên.
Sau khi nghĩ rõ ràng, Đường Tam bắt đầu chải chuốt các năng lực của mình, phân loại các năng lực của lạc ấn huyết mạch, cố gắng ứng dụng và cảm ngộ nó.
Lạc ấn nhiều thì không đơn thuần là lực lượng cá thể, mà cần dung hợp, phối hợp lẫn nhau mới khiến bọn chúng phát huy được uy lực mạnh nhất.
Trong bất tri bất giác, trời đã sáng rồi.
Mượn một vòng trắng bạc phía xa, Đường Tam tu luyện Tử Cực Ma Đồng.
Ngay khi hắn chuẩn bị trở về Hoàng Kim Thụ tiếp tục bế quan thì máy truyền tin đột nhiên vang lên.
Máy truyền tin này là đặc biệt làm riêng, chỉ có một người có thể liên lạc.
Đường Tam không chút do dự kết nối, sau đó liền truyền đến thanh âm của Mỹ công tử: "Ngươi ở chỗ nào?"
"Ta bế quan ở Hoàng Kim sơn cốc a!" Đường Tam nói.
"Ta đã đến học viện Gia Lý rồi, ngươi tới đón ta đi." Thanh âm Mỹ công tử vẫn êm tai như thế.
"Đón ngươi?" Đường Tam kinh ngạc nói.
"Đúng vậy. Tới đón ta qua, ta cùng ngươi bế quan. Ta là cường giả Thần cấp, có trợ giúp của ta, ngươi bế quan không phải sẽ thuận lợi hơn sao? Ta đã sắp xếp xong rồi, về sau mỗi tuần ta sẽ bế quan với ngươi ba ngày, bốn ngày còn lại thì trở về chủ trì các sự vụ. Lúc ta không có ở đó, mời Vương Phi giúp ta xử lý công việc. Ta đã nói với nàng rồi, ta giúp ngươi bế quan vì để ngươi sớm ngày thành Thần, sau đó phục sinh phụ thân, nàng đã đồng ý."
"Ngươi cùng ta bế quan?" Đường Tam có chút không xác định mà hỏi.
"Như thế nào? Không hoan nghênh sao?" Mỹ công tử tức giận nói.
"Hoan nghênh, đương nhiên hoan nghênh." Nụ cười trên mặt Đường Tam ngày càng đậm, lúc này tâm hắn mềm nhũn giống như đã bị hoà tan.
Chỉ sau vài lần hô hấp, hắn lại gặp được nàng.
Vẫn là chỗ cũ bên học viện Gia Lý, nàng đã đổi một thân quần áo dài trắng đơn giản, tóc dài chải đuôi ngựa sau đầu, khi không trang điểm, nhìn nàng thật nhẹ nhàng thoải mái.
Trong khoảnh khắc khi bốn mắt nhìn nhau, ánh mắt hai người đều có chút ngưng trệ.
Dù mới một ngày không thấy, nhưng giờ khắc này, nỗi nhớ trong lòng hai người đều trào dâng.
Đường Tam đột nhiên tiến lên một bước, nhanh chóng ôm chặt nàng vào trong lòng mình. Trong chớp mắt này, hắn đã bất chấp mọi thứ, hắn chỉ muốn ôm nàng một cái, ôm người yêu của mình vào trong lòng.
Mỹ công tử bị hành động 'dũng mãnh' của hắn làm giật mình, vùng vẫy một hồi nhưng rồi cũng từ bỏ.
Áp mặt vào lồng ngực hắn lại an tâm như vậy. Vòng tay hắn rộng lớn và ấm áp, tựa vào người hắn, nàng dường như tìm được chỗ dựa hoàn mỹ nhất, trong chớp mắt này, tất cả mệt mỏi đều nhanh chóng tiêu biến. Nàng nâng tay ôm lấy eo hắn, hai người cứ như vậy ôm chặt lấy nhau.
"Nàng biết không? Ta rất nhớ nàng." Đường Tam ôn nhu nói, ngửi mùi hương trên tóc nàng.
"Nhớ ta mà còn chạy?" Mỹ công tử tức giận nói.
"Ta không chạy, ta chỉ muốn bảo hộ nàng tốt hơn." Đường Tam giải thích.
"Vậy cũng không được rời khỏi ta, thời thời khắc khắc đều phải ở bên cạnh ta, như vậy mới có thể bảo vệ ta, biết chưa?"
"Được, Mỹ tỷ."
"Ừm, như vậy mới ngoan." Trên mặt Mỹ công tử không khỏi nở nụ cười. Nàng nhắm mặt lại, hưởng thụ cảm giác đặc biệt an tâm khi dựa vào hắn.
Mặc dù mới chỉ tách ra một ngày ngắn ngủi, nhưng một ngày này khiến nàng cảm thấy bên mình thật trống trải, không có hắn bên cạnh, nàng tựa hồ thiếu đi căn cơ, thiếu tự tin, làm gì cũng kỳ quái.
Lúc đó nàng mới giật mình nhận ra, nàng đã quen với cảm giác có hắn bên cạnh. Có lẽ từ lúc tranh tài, nàng đã bắt đầu ỷ lại vào hắn, về sau trong thời gian gần đây ở chung, hắn luôn điềm tĩnh ung dung, bình tĩnh tự tin, mỗi khi nàng gặp vấn đề khó thì hắn luôn có phương thức tốt nhất giải quyết giúp nàng, đưa ra những đề xuất hợp lý nhất.
Cho dù là Hoàng Kim Lộc Yêu Vương cùng Linh Tê Lộc Yêu Vương cũng không có dị nghị với mệnh lệnh của nàng. Mỗi khi nhìn thấy ánh mắt tán thưởng và khâm phục của bọn họ, Mỹ công tử không khỏi thầm đỏ mặt, bởi vì căn bản không phải do nàng nghĩ ra, mà đến từ cuốn 'bách khoa toàn thư' của nàng.
Không có hắn, chỉ sợ nàng đã sớm luống cuống tay chân đi. Sở dĩ Vương Phi không giúp nàng quản lý sự vụ chỉ sợ cũng là muốn nhìn nàng ở phương diện này có năng lực hay không, có thể trở thành một Thành chủ hợp cách hay không. Thực lực cường đại có thể thủ hộ tộc đàn, là một tộc trưởng hợp cách, nhưng Thành chủ là một chuyện khác, quản lý một toà chủ thành không phải là chuyện dễ dàng.
Ngắn ngủi một tháng, có thể sắp xếp thành Gia Lý trật tự cũng như đem lại lợi ích cho nhân loại, giảm thiểu ảnh hưởng của việc thay đổi Thành chủ đến mức thấp nhất, để mọi chuyện lần nữa trở về quỹ đạo, làm nội bộ Khổng Tước Yêu tộc trở nên bình ổn. Tất cả mọi chuyện nàng làm, các cường giả Khổng Tước Yêu tộc đều thấy rõ. Cũng có càng nhiều người ủng hộ nàng hơn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.