Chương trước
Chương sau
"Được rồi, trước hết quay về khách sạn." Ngân quang loé lên, ba người liền biến mất. Khi xuất hiện lại thì đã ở trong gian phòng của Đường Tam ở khách sạn Bạch Hổ.
Lần truyền tống tinh chuẩn này đã thể hiện ra đầy đủ thực lực của Khổng Tước Đại Yêu Vương, trước mắt Mỹ công tử chưa làm được điều này.
"Xin ngài hộ pháp cho chúng ta." Đường Tam nói với Khổng Tước Đại Yêu Vương.
"Được." Khổng Tước Đại Yêu Vương đã ổn định lại.
Đường Tam dẫn Mỹ công tử vào phòng tu luyện, ra hiệu Mỹ công tử khoanh chân ngồi đối diện mình.
Hai người đối mặt với nhau, Đường Tam nói: "Trước tiên ngươi hãy ổn định lại tinh thần, chúng ta sẽ truyền tống rời đi, ở phương diện khống chế không gian, ở Tổ đình không có ai có thể mạnh hơn phụ thân ngươi. Cho nên đối với người muốn gây bất lợi với chúng ta, chúng ta đã hư không tiêu thất rồi. Thực tế nếu chỉ muốn giữ mạng thì chúng ta chỉ cần đến một toà thánh sơn là được. Nhưng nếu như vậy ngươi vĩnh viễn không thể thừa kế vị trí tộc trưởng Khổng Tước Yêu tộc. Muốn trở thành Vương của Khổng Tước Yêu tộc thì không thể phụ thuộc vào bất kỳ Hoàng Giả nào, bởi vì tương lai ngươi chính là Hoàng Giả."


Mỹ công tử yên lặng gật gật đầu, đây cũng là nguyên nhân nàng muốn rời đi ngay.
"Rời khỏi Tổ đình chúng ta rất có thể sẽ bị truy sát, nhưng bây giờ tất cả mọi người đều nghĩ chúng ta hẳn đã chạy trốn, tất nhiên sẽ truy kích ngay, chúng ta tạo ra sự khác biệt thời gian, đối với chúng ta là có lợi. Trước tiên ngươi hãy ổn định tâm tình, chúng ta tiêu hoá hai kiện Thần Khí này."
Nói xong, Đường Tam lấy ra tử tinh thạch cực lớn, đồng thời ra hiệu cho Mỹ công tử, để nàng lấy ra Thánh Diễm Đao.
Được Đường Tam ảnh hưởng, tâm tình nóng lòng của Mỹ công tử dần ổn định lại, nàng nhìn Đường Tam nói: "Ca, ngươi đã đáp ứng sau tranh tài hôm nay sẽ cho ta nhìn gương mặt thật của ngươi. Ngươi đừng quên nha."
Đường Tam nói: "Chờ chúng ta vượt qua được cửa ải khó khăn trước mắt đã, để tránh ngươi khi thấy gương mặt của ta lại bị ảnh hưởng."

"Được." Mỹ công tử không có cưỡng cầu, chỉ gật nhẹ đầu.
Đường Tam chỉ Thánh Diễm Đao trước mặt nàng, "Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng giảng thuật về Thần Khí không sai, thanh Thánh Diễm Đao này xác thực là xếp cuối trong mười kiện Thần Khí, thậm chí có thể nói là miễn cưỡng vượt qua ngưỡng cửa Thần Khí. Nhưng dù bất kỳ Thần Khí nào cũng chỉ có ý nghĩa khi sử dụng thực tế, phát huy được tác dụng thực sự của nó. Nếu không, nó cũng chỉ là Thần Khí trên danh nghĩa, thực tế chỉ có tác dụng trang trí thôi."
"Thanh Thánh Diễm Đao này, trong mười Thần Khí lúc trước là kiện thích hợp với ngươi nhất. Nó có thể trực tiếp dung hợp với Tinh Thần Chi Hải của ngươi, để Tinh Thần Lực của ngươi tăng lên trên diện rộng, từ đó sinh ra thuế biến, chuyển hoá thành Thần Thức trước khi ngươi đột phá thành Thần. Còn nhớ rõ thanh Thần Kiếm chúng ta chém Mông Đặc Đặc sao? Đó mới là Thần Khí chân chính mà ngươi khống chế trong tương lai. Một tác dụng khác của Thánh Diễm Đao là tăng cường lực triệu hoán của ngươi với Thần Kiếm đó, để nó nhanh chóng đi đến bên cạnh ngươi, đồng thời có thể mượn lực của nó ở một trình độ nhất định. Có Thánh Diễm Đao thủ hộ Tinh Thần Chi Hải của ngươi, tương lai khi đột phá thành Thần sẽ có lợi rất lớn. Đây là nguyên nhân ta lựa chọn nó. Mặc dù nó không phải là Thần Khí đặc biệt cường đại, nhưng đối với ngươi nó là hoàn hảo."

Mỹ công tử nhận ra, thì ra là vậy, nhưng kỳ thật nàng rất muốn hỏi, vì sao Đường Tam lại có phán đoán chuẩn xác với Thần Khí như thế. Không chờ nàng hỏi, Đường Tam đã tiếp tục nói: "Tập trung tinh thần, dùng Tinh Thần Lực của ngươi dẫn dắt Thánh Diễm Đao. Sau đó nhỏ một giọt nước mắt lên thân đao."
Gương mặt xinh đẹp của Mỹ công tử tỏ ra cổ quái, hỏi: "Ta khóc không được thì làm sao bây giờ?"
Đường Tam bất đắc dĩ nói: "Ngươi hãy tưởng tượng chúng ta bị vây công, ta bị trọng thương, sắp chết rồi."
"Ngươi đừng nói bậy." Mỹ công tử lập tức đưa tay ra, che miệng Đường Tam lại, nhưng ngay sau đó, khuôn mặt xinh đẹp ửng hồng, thu tay về.
"Ta, ta thật sự khóc không được a!" Mỹ công tử vẻ mặt đau khổ nói.
Đường Tam hơi trầm ngâm, nói: "Để ta kể chuyện cho ngươi a."
"Chuyện gì?" Mỹ công tử nghi ngờ nhìn hắn.
Đường Tam nói: "Lúc trước có một chàng trai và một cô gái, là thanh mai trúc mã, bọn họ cùng nhau lớn lên, cùng nhau tu luyện, không phải huynh muội ruột thịt, nhưng lại chẳng khác gì huynh muội. Chàng trai chải tóc cho cô gái, khi cô gái gặp nguy hiểm, chàng trai luôn đứng trước người cô gái che chở cho nàng. Trong quá trình lớn lên, chàng trai thời khắc luôn thủ hộ nàng."
"Về sau, bọn họ dần lớn lên thì phát hiện tình cảm giữa hai người không còn là tình huynh muội, mà là tình cảm nam nữ. Cô gái chính là một con thỏ tu vi 10 vạn năm tu luyện thành người, nếu muốn chính thức trở thành nhân loại, nàng cần phải trải qua quá trình huyết mạch thuế biến, chờ đến khi thực lực đạt đến một trình độ nhất định mới triệt để trưởng thành và ở bên chàng trai."
"Bọn họ đã trải qua năm tháng dài đằng đẵng, thực lực ngày càng tăng lên, tình cảm cũng càng thêm sâu đậm. Nhưng đối thủ của bọn họ quá cường đại. Trong một lần bị kẻ địch bao vây, lúc đó khoảng cách để cô gái chính thức trưởng thành chỉ còn kém một bước cuối cùng, nhưng vì địch nhân quá mạnh mẽ, mạnh đến mức chàng trai không chống đỡ được."
"Vào thời khắc sinh tử, vì để cô gái có thể sống sót, chàng trai đã dùng tính mạng của mình làm đại giá để bảo hộ cô gái và để nàng mau rời đi. Nhưng cô gái lại không đi. Nàng thiêu đốt tu vi 10 vạn năm của mình, đem mình hoá thành một phần thân thể của chàng trai, thành lực lượng của chàng. Vào thời khắc ấy, trong đầu nàng chỉ vang lên lời hứa của chàng trai, 'Nếu muốn tổn thương nàng thì phải bước qua thi thể của hắn.' Cô gái nhìn chàng trai, vào thời khắc cuối cùng, nàng nguyện ý đem tất cả của mình thủ hộ hắn, bởi vì, cô gái cũng yêu chàng trai rất sâu đậm."
Một giọt nước mắt trong suốt vô thức rơi xuống, rơi vào quang diễm sáng rực trên Thánh Diễm Đao. Mỹ công tử há to miệng, vừa muốn nói chuyện thì Thánh Diễm Đao trước người đột nhiên hào quang tỏa sáng, chiếu rọi toàn bộ phòng tu luyện.
Trong hào quang rực rỡ đó, Mỹ công tử nhìn thấy rõ ràng trong mắt nam nhân đối diện đã đẫm lệ.
"Oanh ----"
Một dòng nước ấm áp trong nháy mắt xông vào Tinh Thần Chi Hải của Mỹ công tử. Trong lòng nàng tràn đầy cảm động, bên tai nàng vang lên âm thanh của Đường Tam: "Bão nguyên quy nhất, ngưng thần tĩnh khí, cố thủ bản tâm." Năng lượng sáng chói chui vào trong Tinh Thần Chi Hải, Mỹ công tử chỉ cảm thấy Tinh Thần Chi Hải của mình dường như đã bùng cháy, dâng trào dữ dội. Nhưng kỳ lạ là, nàng không có cảm giác thống khổ, cái nóng như thiêu như đốt mang theo vài phần dao động tinh thần và hương vị ngoan ngoãn dịu dàng, khiến Tinh Thần Chi Hải của nàng nhanh chóng mở rộng. Dùng nước mắt để Thần Khí nhận chủ, cũng chỉ có Đường Tam để nàng làm như vậy, các Hoàng Giả đương thời cũng không có ai biết đến biện pháp này để dung hợp.
Nước mắt là bộc lộ tình cảm, là sự thể hiện chân thành sâu sắc nhất trong trái tim.
Khi Mỹ công tử rơi nước mắt vì cảm động, Thánh Diễm Đao sẽ tiếp thu phần cảm động này. Trong nước mắt ẩn chứa sự cảm động, mang theo trái tim trong sáng và bản chất thiện lương của Mỹ công tử. Tất cả đều là tồn tại tốt đẹp nhất. 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.