Chương trước
Chương sau
Mặc dù Đường Tam và cô bé này không có tình cảm nào, nhưng đây là một sinh mệnh a! Huống chi còn là một tiểu sinh mệnh nhân loại, Đường Tam đã tận mắt nhìn nàng ra đời.
Bản thân Đường Tam cũng khó khăn khi tiếp nhận năng lượng, nàng làm sao có thể cảm thấy dễ chịu đây? Chẳng lẽ sinh mệnh nhỏ này sẽ bị bóp chết sao?
Không thể nghĩ nhiều như vậy!
Trong mắt Đường Tam lộ ra vẻ kiên quyết, hắn muốn dẫn động Thần Thức của mình. Chỉ có vận dụng Thần Thức mới có thể giúp hắn khôi phục hành động, còn về hậu quả, hiện tại hắn không lo được.
Ngay lúc này, Tinh Tinh đột nhiên hét lên: "Ba ba, a ..."
Ngay sau đó, một tầng ánh sáng sáng long lanh nở rộ từ cơ thể nàng. Đường Tam chỉ cảm thấy năng lượng hắc bạch song sắc đột nhiên đụng vào nhau, kịch liệt xoay tròn.
Trong quá trình xoay tròn, năng lượng song sắc cũng trở nên trong suốt. Thân thể Đường Tam chợt nhẹ bẫng, trong chớp mắt đã từ trong Thiên Đường Hoa Viên xông ra, đi vào Địa Ngục Hoa Viên.
Trên người hắn nhiều hơn một vầng sáng trong suốt, làm cho hàn hoa trong Địa Ngục Hoa Viên không có bất kỳ phản ứng nào với hắn.
Đường Tam vội cúi đầu nhìn Tinh Tinh trong ngực mình. Mái tóc nàng đã trở về màu bạc, nhưng dường như tiêu hao quá độ nên nàng đã ngủ thiếp đi trong ngực mình.
Trong nháy mắt tiếp theo, một màn kỳ quái xảy ra, thân thể Tinh Tinh trở nên trong suốt. Không đợi Đường Tam cảm thụ tình huống cơ thể nàng, nàng đã hoá thành một đoàn lưu quang, lặng yên không tiếng động chui vào trong cơ thể Đường Tam.
Một cỗ khí lưu lạnh chui vào trong cơ thể, Đường Tam giật mình phát hiện mình đã có thêm một lạc ấn thuỷ tinh, nó yên lặng nắm ở cuối cùng, cũng không có ý muốn tranh đoạt vị trí. Mà Tinh Tinh mang đến cho hắn cảm giác kỳ lạ lại đang ngủ say trên đó.
Đây là tình huống gì? Tiểu cô nương nở từ trứng này rút cuộc là tồn tại như thế nào? Trong mơ hồ, Đường Tam thậm chí có thể cảm giác được Thần Thức mà mình muốn điều động dường như có liên hệ với lạc ấn thuỷ tinh kỳ dị này.
Đây không phải là tình huống mà hắn muốn thấy. Bí mật lớn nhất của hắn chính là Thần Thức, mà Tinh Tinh lại đến từ Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng, là cường giả hàng đầu ở Yêu Tinh Đại Lục. Nhưng giờ hắn không có biện pháp nào, đã thử dẫn động cũng không có hiệu quả. Huống chi nàng gọi mình là ba ba, ở thời khắc mấu chốt đã giúp hắn, hắn sao có thể làm tổn thương nàng?
Xuất hiện biến hoá không chỉ có một lạc ấn, Đường Tam ngưng thần quan sát thể nội, năng lượng hắc bạch song sắc kịch liệt xoay tròn lúc trước đã không ngừng áp súc, cuối cùng hoá thành một vầng sáng tựa như Âm Dương Ngư, hiện lên ở sau Linh Tê Thiên Nhãn lạc ấn. Linh Tê Thiên Nhãn của hắn, hoặc nói là Thiên Hồ Biến dường như có chút biến hoá kỳ lạ.
Mà chính vì vòng tròn Âm Dương Ngư này, tất cả hàn hoa xung quanh đều không ảnh hưởng tới hắn.
Đường Tam không nghĩ nhiều nữa, giờ khắc này, rời khỏi đây mới là trọng yếu nhất. Hắn phóng xuất Kim Bằng Biến, triển khai hai cánh, nâng người lên nhanh chóng bay đi.
Thôn phệ chi lực trong Địa Ngục Hoa Viên đã hoàn toàn biến mất, nơi này đối với Đường Tam giống như là thế giới bên ngoài. Thiên địa linh khí khi vào trong cơ thể hắn, phần vận rủi kia sẽ tụ hợp vào trong đoàn khí lưu hắc bạch song sắc, chỉ để lại linh khí thuần tuý để thân thể hắn hấp thu. Những thiên địa linh khí thuần tuý này tẩm bổ thân thể Đường Tam, để hắn có thể luôn duy trì trạng thái đỉnh phong.
Đường Tam vừa phi hành vừa quay đầu lại nhìn Thiên Đường Hoa Viên, trong mắt loé lên hào quang kỳ dị, "Ta sẽ còn trở lại!"
Đúng vậy nơi này hắn nhất định sẽ trở lại trong tương lai. Có lẽ, hoặc nên nói là khẳng định, đây là địa điểm tốt nhất để hắn đột phá Thần cấp trong tương lai.
Không còn cần đồng hoá hàn hoa, trên người bớt đi gánh nặng, tốc độ phi hành của Đường Tam tự nhiên nhanh hơn nhiều, hắn tựa hồ đã là một phần của thế giới này.
Hắn vừa bay vừa đem tinh thần của mình chú ý lên Linh Tê Thiên Nhãn, cảm thụ được sự thay đổi cùng ổn định của đoàn khí lưu song sắc.
Khi Đường Tam thử dẫn dắt đoàn khí lưu đó thì hắn cảm nhận được bên trong nó có hai thay đổi khác nhau.
Khi hắn dẫn động khí lưu màu đen, Đường Tam thấy hàn hoa dưới chân mình điên cuồng sinh trưởng, giống như là chúng nhận được lượng lớn chất dinh dưỡng, làm chúng càng thêm cường đại.
Còn khi hắn dẫn động khí lưu màu trắng lại xuất hiện một tình cảnh kỳ dị khác. Hàn hoa xung quanh trong nháy mắt biến sắc, chuyển thành nhiệt hoa, tản ra sinh mệnh khí tức nhu hoà cùng vận khí ba động. Phạm vi ảnh hưởng có thể đạt tới đường kính trăm mét.
Đây rõ ràng là ...
Lĩnh vực!
Đúng vậy, Đường Tam đánh bậy đánh bạ cộng thêm sự trợ giúp của Tinh Tinh, vậy mà tăng thêm cho lạc ấn Linh Tê Thiên Nhãn một lĩnh vực. Chỉ là không biết lĩnh vực này có thể sử dụng ngoài Địa Ngục Hoa Viên hay không.
Sự tình phía sau lại càng thêm kỳ dị. Trước tiên hắn dẫn động khí lưu màu đen, sau đó dẫn động đồng thời khí lưu song sắc thì lĩnh vực này xuất hiện biến dị, không phải phạm vi biến lớn, mà nguyên bản hàn hoa trực tiếp biến thành màu đen, xung quanh tựa như vận rủi giáng lâm, tràn đầy mặt trái tâm tình. Ngược lại, nếu hắn dẫn động khí lưu màu trắng rồi dẫn động khí lưu song sắc thì xung quanh biến thành Thiên Đường Hoa Viên, tất cả các bông hoa biến thành màu trắng, tràn đầy sinh cơ bừng bừng cùng khí tức vận khí.
Sau mấy lần thử nghiệm liên tục, Đường Tam phát hiện chùm sáng hắc bạch song sắc kia trở nên mờ đi sau mỗi lần sử dụng, hiển nhiên là năng lượng bị tiêu hao. Nhưng là, trong Địa Ngục Hoa Viên, hắn có thể trực tiếp hấp thu năng lượng để bổ sung. Mỗi lần phóng thích lĩnh vực nhiệt hoa hoặc hàn hoa thì cần khoảng mười phút để khôi phục, nếu phóng xuất lĩnh vực Địa Ngục Hoa Viên màu đen hay Thiên Đường Hoa Viên màu trắng thì ước chừng cần nửa giờ để khôi phục.
Nếu trong quá trình này hắn sử dụng Thiên Hồ Biến thì tốc độ khôi phục sẽ nhanh hơn.
Nếu như ở bên ngoài cũng có thể thi triển lĩnh vực này thì thật tốt quá, trợ giúp sẽ rất lớn. Chỉ là không biết ở ngoài kia nó sẽ biến đổi như thế nào.
Coi như là niềm vui ngoài ý muốn.
Đường Tam vừa thử lĩnh vực mới thu được, vừa bay thật nhanh.
Sau hai giờ hắn rút cuộc đã thấy nhiệt hoa. Bởi vì hiện tại không còn bị Địa Ngục Hoa Viên ảnh hưởng, cho nên hắn toàn lực thi triển Tinh Thần Lực, tìm kiếm đồng bạn.
Giống như hắn dự liệu, bốn người chiến đội Sử Lai Khắc cũng không đi xa, bọn họ mặc dù vì số lượng nhiệt hoa thu hẹp mà lùi về phía sau một khoảng, nhưng cũng không cách xa nơi bọn họ chia tay nhau.
Cảm nhận được khí tức của đồng bạn, Đường Tam nhanh chóng thu hồi Kim Bằng Song Dực, nhẹ nhàng hạ xuống. Bốn người Vũ Băng Kỷ vô cùng lo lắng, Đường Tam đã rời đi rất lâu, lúc tiếng ca vang lên, diện tích nhiệt hoa đã giảm bớt mà hắn vẫn không có tin tức gì.
Lại qua nửa ngày, bọn họ cách lối ra vô cùng xa, Đường Tam vẫn chưa về. Nhưng bốn người không ai nói phải rời đi trước, cứ yên lặng chờ ở chỗ này, chờ Đường Tam trở về.
"Địa Ngục Thiên Đường đều ở nhân gian!" Đúng lúc này, tiếng ca lại vang lên lần nữa. Vũ Băng Kỷ đứng người lên, hắn có thể cảm nhận được các đoá hoa xung quanh bắt đầu biến sắc, năng lượng trong nhiệt hoa bị rút ra, chuyển thành sắc lạnh.
"Chúng ta đi, tìm một điểm dừng chân mới." Hắn lập tức nói. 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.