Chương trước
Chương sau
Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng trở lại cung điện to lớn, trên mặt lộ ra biểu hiện trầm tư.
Hắn tự nhủ: "Ngươi cảm thấy hắn là đối tượng thích hợp? Hắn dù sao cũng chỉ là nhân loại? Mà ngươi không thấy lai lịch của hắn có chút đặc biệt sao? Hắn có nhiều năng lực, nhưng không phải đến từ huyết mạch chi lực."
Một âm thanh du dương vang lên, không nghe ra là giọng nam hay nữ, nhưng phi thường dễ nghe, giống hệt với thanh âm của Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng, "Ngươi cũng nói rằng dù sao hắn cũng chỉ là một nhân loại. Tên nhân loại này rất thú vị, kỳ thật hắn cũng không biết, hắn chân chính thông qua khảo nghiệm của ta là bởi vì hắn không bỏ lại đồng đội của mình. Hắn thà đặt mình vào nguy hiểm, dù là nguy hiểm tới tính mạng cũng muốn khiêu chiến. Cho nên ta chọn trúng hắn không liên quan đến chủng tộc cùng năng lực, trọng yếu nhất là nhân cách."
"Với cả, ngươi không cảm thấy năng lực của hắn rất thú vị sao? Mỗi một huyết mạch chi lực lạc ấn tồn tại ở trong đan điền. Nhưng phục chế thì khác. Suy cho cùng, không gì không làm được cũng chỉ là phục chế, không phải là chân chính có được. Hơn nữa cũng chỉ có thể phục chế đồng thời ba loại, mà hắn tựa hồ có thể thi triển nhiều hơn ba loại. Điều này rất thú vị, có lẽ, nó sẽ trở thành phương hướng trong tương lai."
Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng nói: "Lựa chọn của ngươi chưa từng sai, ta tin tưởng lần này cũng vậy."
"Đó là đương nhiên. Ngươi đi nghỉ ngơi đi. Lão hồ ly có là Chúa Tể Vận Mệnh giám chiếu tương lai cũng không đoán được ta sẽ làm như vậy, ha ha ha ha."
....
Hôm nay Đường Tam cùng Cố Lý leo núi kết thúc là nhanh nhất, ba người kia hẳn vẫn đang tiếp tục tu luyện. Đường Tam cùng Cố Lý đến chỗ Độc Bạch, sau đó đến chỗ Vũ Băng Kỷ cùng Trình Tử Chanh, chờ đến lúc về tới khách sạn đã là chạng vạng tối.
Tất cả mọi người đều đã mệt mỏi, sau khi ăn xong cơm tối liền trở về phòng mình, tiêu hoá thu hoạch ngày hôm nay.
Đường Tam cũng trở lại phòng của mình, hắn kỳ thật cũng không mệt mỏi nhưng chuyện hôm nay đã ảnh hưởng lớn tới hắn.
Áp bách Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng mang lại làm hắn có cảm giác mình không thể khống chế được, cảm giác này đối với một đời Thần Vương như hắn rất không dễ chịu. Với một người đã từng khống chế tất cả, cảm thụ khi sinh mệnh của mình nằm trong tay người khác rất thống khổ.
Đường Tam hiểu rõ, đối mặt với Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng chân chính hay bấy kỳ một vị Đại Yêu Hoàng nào, với tu vi trước mắt, dù hắn có vận dụng Thần Thức cũng không có cơ hội chạy trốn. Lúc trước chỉ có thể uy hiếp Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng, nhưng nếu thật sự chiến đấu, hắn một cơ hội nhỏ nhoi cũng không có.
Vẫn phải nhanh chóng trở nên cường đại hơn a!
Nhưng hiện tại đã tỉnh táo hơn, nhớ lại lúc ấy Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng thi triển nhiều loại năng lực, đa số đều là huyết mạch cấp một cường đại, còn có một ít là năng lực của bản thân hắn, nhưng Đường Tam luôn cảm thấy năng lực phục chế của Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng có gì đó không đúng.
Hắn thực sự có được đồng thời tất cả các năng lực sao? Thật sự là không gì không làm được sao? Điều này thực sự không thể.
Đường Tam từng là Thần Vương nên hiểu rất rõ, dù người hay thần, lực lượng đều có giới hạn, không thực sự là không gì không làm được. Đó là tình huống hoàn toàn không tồn tại.
Như vậy, cực hạn của Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng là nơi nào? Hoặc là nói, hắn có vấn đề gì khi phục chế? Mình cần khám phá bí mật ở trong đó. Tất nhiên là không phải hiện tại, bây giờ hắn quá nhỏ yếu, không có tư cách đi tìm kiếm.
Nghĩ tới đây, hắn lấy ra hai tín vật Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng cho hắn.
Một mặt kính nhỏ, còn có một quả trứng tròn vô cùng kỳ dị.
Tác dụng của tấm kính kia Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng đã nói rất rõ. Nó có thể phục chế một loại năng lực, hơn nữa có thể sử dụng một lần. Muốn sử dụng tiếp thì cần phục chế lại.
Kính tròn trong tay có cảm giác kỳ dị, Đường Tam yên lặng dùng Tinh Thần Lực quét qua nó, lại phát hiện mình chưa từng thấy vật liệu này. Với kinh nghiệm của hắn cũng không biết tấm gương này làm bằng vật liệu gì. Thật cổ quái!
Nhưng hắn cũng không có cách nào, nếu không cách nào phát hiện ra, vậy thì sử dụng trước.
Ngân quang lấp loé, Khổng Tước Biến huyết mạch chi lực chậm rãi ngưng tụ trên người hắn, khi hắn dùng Tinh Thần Lực dẫn dắt những ngân quang này tới chỗ mặt kính, lập tức, bên trên mặt kính xuất hiện một vòng xoáy hư ảo. Nó giống như thôn phệ, dẫn dắt những ngân quang này rót vào bên trong.
Sau một lát, bề ngoài Thuỷ Tinh Kính hiện lên các đường vân màu bạc, những đường vân này giống như hoa văn trên Khổng Tước Linh. Sau đó, mọi thứ dẫn tĩnh lại.
Đường Tam còn muốn rót thêm năng lượng vào trong đó nhưng không thể.
Tinh Thần Lực rót vào bên trong Thuỷ Tinh Kính lập tức câu thông, quang mang màu bạc nổi lên. Đường Tam dẫn động năng lượng trong mặt kính loé lên ánh bạc, sau đó hắn đã lặng yên xuất hiện trong phòng khách cách đó vài mét, mà quang văn trên Thuỷ Tinh Kính cũng nhanh chóng tiêu tán.
Quả nhiên là thần kỳ a! Ở thời điểm mấu chốt, vật này sẽ có tác dụng cứu mạng, chỉ cần sử dụng hợp lý là được. Mà cường độ của huyết mạch chi lực được thi triển tựa hồ có liên quan đến năng lực của bản thân người sử dụng. Hơn nữa, Đường Tam mơ hồ cảm giác được, đồ vậy này không sử dụng được với người trên Thần cấp. Đúng vậy, hẳn là không dùng được cho cường giả Thần cấp, nếu không nó chính là một kiện Thần Khí. Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng không có hào phóng tới mức cho mình một kiện Thần Khí đâu.
Dù như vậy đây cũng là một bảo vật. Hơn nữa, so với công hiệu, mặt kính này có giá trị về mặt ý nghĩa nhiều hơn. Tấm kính này trong tay mình, dựa theo lời của Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng, mình có thể ẩn giấu được nhiều loại huyết mạch chi lực.
Việc thứ hai làm Đường Tam không hiểu được là Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng đối tốt với hắn.
Bọn họ chưa từng gặp mặt trước đây. Lần đầu tiên gặp nhau, mình thể hiện ra nhiều loại huyết mạch chi lực như vậy, đối phương nhất định là giật mình. Nhưng ngược lại hắn không thăm dò quá nhiều, còn cho mình tín vật, tương đương là đảm bảo cho hắn. Chuyện này rút cuộc là có ý gì? Vì sao đột nhiên đối tốt với hắn như vậy? Hắn là đệ nhất Yêu Hoàng, thậm chí là cường giả hàng đầu, hoàn toàn không có lý do làm như vậy a!
Phần nghi hoặc này hiện tại hiển nhiên hắn không thể giải đáp, có lẽ sau này hắn sẽ biết. Cũng có thể, nó xuất hiện ở trên tín vật kia.
Vừa nghĩ, ánh mắt Đường Tam liền rơi xuống quả trứng bên cạnh.
Toàn bộ vỏ trứng sáng óng ánh, nếu như Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng không nói với hắn đây là một quả trứng, có lẽ Đường Tam sẽ coi nó mà một khối thạch bảo. Nhìn qua, nó giống như một bảo thạch vô cùng huyễn lệ.
Đường Tam cẩn thận dùng từng chút Huyền Thiên Công cảm thụ quả trứng, nhưng khi Huyền Thiên Công vừa rót vào trong đó liền lập tức biến mất, không lưu lại một chút dấu vết nào.
Không chỉ có vậy, khi hắn thử đem Tinh Thần Lực của mình rót vào trong đó thì kết quả cũng giống như vậy, biến mất không để lại dấu vết.
Trong quả trứng này là một sinh vật như thế nào? Ngay cả Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng cũng coi trọng nó như vậy. Có thể là cái gì đây? Không có khả năng là hậu đại của Đại Yêu Hoàng, không phải nói hắn không cách nào truyền thừa huyết mạch biến dị của mình hay sao? Nhưng dù có, hắn cũng không thể giao quả trứng cho một người xa lạ như mình a!
Lại thử nghiệm thêm vài lần, cũng không tìm ra manh mối gì, Đường Tam đành đem quả trứng này cùng Thuỷ Tinh Kính thu vào vòng tay trữ vật.
Không biết vì sao, hắn luôn có cảm giác mình đã bỏ sót điều gì đó, mà linh cảm này làm hắn mơ hồ bắt được cái gì đó.
Đó là một cảm giác kỳ diệu, dường như mình đã bỏ qua một chuyện đặc biệt trọng yếu, mà chuyện này cũng có thể mang lại cho mình lợi ích cực kỳ lớn. Đến tột cùng là chuyện gì đây?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.