Chương trước
Chương sau
Nhưng cách làm này cũng có vấn đề, trong đó vấn đề lớn nhất là vận khí quá mức tập trung sẽ dẫn đến tinh cầu phát triển không cân bằng. Nếu nhìn từ góc độ lâu dài, điều này sẽ gây bất lợi cho toàn bộ tinh cầu tiến hoá. Tất nhiên, đây là dưới con mắt của một đời Thần Vương Đường Tam.
Nhưng với Yêu Quái Tộc cùng Tinh Quái Tộc, cách làm này chính là tốt nhất, có thể đảm bảo hoàn toàn sự cường thịnh của bọn họ.
Đường Tam đã biết mình có thêm một nhiệm vụ mới, chính là phải xác định rõ quan hệ giữa Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng cùng Vị Diện Chi Chủ.
Ngoài ra, nếu nhân loại muốn quật khởi trong tương lai thì phải phá đi ngọn núi trước mắt này. Chỉ khi vận khí được khuếch tán, lan đến từng góc nhỏ trên tinh cầu thì nhân loại mới có cơ hội vùng lên. Nói cách khác, hắn nhất định phải đứng đối nghịch với Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng.
"Tiểu Đường, ta ... chúng ta còn đi tiếp sao?" Độc Bạch nơm nớp lo sợ hỏi.
Hắn cảm nhận không giống Đường Tam. Trong mắt hắn, núi Thiên Hồ này giống như là bản thể của Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng, huyết mạch bị dẫn dắt dường như lúc nào cũng muốn bị phát tán, có cảm giác không có gì có thể che giấu được.
"Tất nhiên rồi, chúng ta đi." Vừa nói, Đường Tam vừa đặt tay lên bả vai Độc Bạch. Độc Bạch cảm thấy một cỗ khí lưu ấm áp từ trong tay Đường Tam chảy vào trong cơ thể mình, lập tức, huyết mạch xao động trong nháy mắt đã ổn định hơn, khôi phục sự bình tĩnh. Cảm giác run rẩy kia cũng đã biến mất.
Hắn nhẹ nhàng thở ra, hơi kinh ngạc nhìn Đường Tam. Lúc này hắn mới buông lỏng bước chân, theo sau Đường Tam đi đến núi Thiên Hồ.
Đi đến chân núi, nhìn lên Thiên Hồ cung, bọn họ phát hiện, các Yêu Quái, Tinh Quái đến đây nhiều hơn không chỉ mười lần so với Kiếm Thánh cung. Trên tất cả cầu thang cơ hồ đều đầy Yêu Quái Tộc cùng Tinh Quái Tộc.
Nhìn thấy cảnh này, Độc Bạch lập tức thở nhẹ ra. Số lượng nhiều sẽ làm hắn có cảm giác an toàn, bởi vì nhiều người, khí tức sẽ trở nên hỗn tạp. Hắn đã hiểu Đường Tam nói đúng, với tu vi hiện tại của hắn căn bản không đủ để Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng chú ý đến.
Trả tiền xong thì phải xếp hàng, thật sự là vì số lượng quá nhiều nên cầu thang thậm chí có cảm giác không chứa nổi nữa, tộc nhân Thiên Hồ cung đang tận lực khống chế số người.
Độc Bạch đột nhiên ý thức được một vấn đề, nhịn không được nói với Đường Tam: "Thế này thì có bao nhiêu tiền a?"
Đúng vậy, nhìn ra xa, cầu thang rộng khoảng năm mươi mét, dài chừng năm trăm mét. Một nửa phía trước cơ hồ đều đã đầy người, phía sau số lượng mới thưa thớt hơn một chút, hiển nhiên là leo núi không dễ dàng. Nếu chỉ tính mỗi người năm nguyên tố tệ thì tiền lời đã là con số kinh khủng.
Đường Tam trong mắt chứa thâm ý nói: "Không giống vậy, tới nơi này không nhất định là muốn tăng lên tu vi, mà là muốn nhiễm vận khí."
Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng là Chúa Tể Vận Mệnh, khống chế vận mệnh, mà núi Thiên Hồ bản thân hình thành từ Khí Vận Chi Thạch, ẩn chứa khí vận dày đặc nhất hành tinh, không hề nghi ngờ đây là chỗ tốt nhất tăng lên vận khí của bản thân. Hấp thu vận khí, đối với bất kỳ chủng tộc nào cũng đều là chuyện tốt.
Mỗi người nộp mười nguyên tố tệ, hai người cuối cùng cũng đến chỗ leo núi.
Độc Bạch cùng Đường Tam liếc nhau, Đường Tam lần nữa vỗ vai hắn, sau đó hai người mới bước vào phạm vi núi Thiên Hồ.
Khi bọn họ bước lên bậc thang đầu tiên thì thân thể hai người cơ hồ đều chấn động.
Độc Bạch cảm thấy dường như mình đã tiến vào một thế giới khác, cảm giác tuyệt vời này làm hắn đắm say, huyết mạch tự động vận chuyển, Thiên Hồ Biến cơ hồ không chút do dự muốn phóng ra. Hắn thậm chí đã nhìn thấy ba cái đuôi muốn xoè ra ngoài.
Đúng lúc này, Đường Tam chộp vào bả vai hắn, nắm chặt. Khí lưu ấm áp lần nữa tràn vào, cùng lúc đó, một lực trùng kích xuất hiện trong Tinh Thần Chi Hải.
Độc Bạch sợ hãi cả kinh, ngay lập tức tỉnh lại từ cảm giác sảng khoái kia. Lúc quay đầu lại, hắn nhìn thấy tử sắc trong đôi mắt của Đường Tam.
Lập tức, sau lưng hắn toát ra mồ hôi lạnh, thấm đẫm ra vạt áo. Kém một chút, chỉ kém một chút nữa thôi là hắn đã bại lộ.
"Ngươi tu luyện Tinh Thần Lực để làm đẹp sao? Dùng Tinh Thần Lực bao trùm huyết mạch chi lực, không được để khí tức huyết mạch va chạm với khí tức Thiên Hồ cung, ngăn cách bọn chúng lại." Thanh âm của Đường Tam vang lên trong đầu hắn.
Độc Bạch lúc này mới ý thức được từ lúc đến Thiên Hồ cung, hắn ngay cả phản ứng cơ bản cũng quên, hôm qua Đường Tam đã dặn dò hắn phải làm như thế nào. Hắn vội vàng ngưng tụ Tinh Thần Lực, bao trùm bản thân, đem khí tức sảng khoái kia ngăn cách ở bên ngoài.
"Chú ý cảm ngộ." Đường Tam lúc này mới buông bàn tay bắt lấy hắn.
Đường Tam đã sớm trong đan điền của mình lập một bình chướng, đem Linh Tê Thiên Nhãn ôm trọn ở trong, không để nó tiếp xúc với khí tức vận mệnh ở bên ngoài.
Cỗ lực này hướng từ dưới lên, đến từ Vận Khí Chi Thạch, chính là khí vận hạch tâm thuần tuý của toàn bộ tinh cầu.
Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng thật là lợi hại! Cũng vô cùng cường đại, thật khó có thể tưởng tượng nó đã làm như thế nào.
Đối với Yêu Quái Tộc và Tinh Quái Tộc, đây chính là chuyện cực tốt, nhưng với Pháp Lam Tinh thì chưa chắc đã tốt. Một toà vận khí như ngọn núi tồn tại, tập trung tất cả trong hai tộc, các chủng tộc khác sẽ chịu ảnh hưởng, phát triển không đồng đều. Phát triển không cân đối sẽ sinh ra tác dụng phụ khi tinh cầu tiến hoá.
Đúng là trước đến nay, Yêu Quái Tộc cùng Tinh Quái Tộc không ngừng lớn mạnh, thậm chí có thể chạm đến trình độ thần giới. Nhưng một vị diện muốn thành tựu Thần giới thì không phải chỉ cần một ít chủng tộc đạt đến cấp độ này là có thể. Quan trọng hơn là bản thân vị diện tiến hoá, chân chính thai nghén ra một Vị Diện Chi Tử. Khi Vị Diện Chi Tử này có thể phát triển đến cấp độ Thần Vương thì đó là thời khắc vị diện này tiến hoá thành Thần giới.
Pháp Lam tinh mặc dù có tài nguyên khổng lồ phong phú, nhưng muốn tiến hoá thành Thần giới, trước mắt còn vô cùng khó khăn. Yêu Quái Tộc cùng Tinh Quái Tộc cường đại, chính là vì cưỡng ép tụ hợp vận khí thành hình, mà điều này dẫn đến tinh cầu phát triển thiếu cân bằng.
Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng có thể làm được điều này sao? Chỉ sợ không phải là lực lượng của một mình hắn. Không thể không nói, tiên tổ của Yêu Quái Tộc cùng Tinh Quái Tộc chắc chắn có các vị đại năng tồn tại.
Nhưng với Đường Tam, vận khí bốc lên từ dưới chân rất có lợi cho hắn. Phần vận khí này đi qua, ảnh hưởng đến tất cả các giác quan của hắn, thậm chí là toàn thân.
Bất quá, đây đơn thuần là tăng lên vận khí mà thôi, hẳn không duy trì được trong thời gian quá dài. Đối với những tên Yêu Quái và Tinh Quái kia là đủ, nhưng đối với người có được Thiên Hồ Biến như Đường Tam thì không đủ, vẫn còn thiếu một chút. Ngược lại, đối với Độc Bạch cũng khá tốt, có thể giúp tinh lọc huyết mạch của hắn ở mức độ nhất định, nhưng vẫn không thể tiến hoá.
"Độc Bạch sư huynh, ngươi cần cảm thụ cách vận dụng vận khí nhiều hơn. Hãy cảm nhận tất cả biến hoá ở chỗ này."
"Ừm." Độc Bạch chớp chớp hai mắt, đi theo Đường Tam chậm rãi leo lên phía trước, yên lặng cảm thụ biến hoá của vận khí xung quanh.
Trong hai mắt Đường Tam, quang mang Tử Cực Ma Đồng lấp loé. Ở chỗ này hắn không dám vận dụng Linh Tê Thiên Nhãn, để tránh bị phát hiện mình có năng lực Thiên Hồ Biến.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.