Chương trước
Chương sau
Trương Hạo Hiên đã đi xuống dưới hỏi thăm, đồng thời mang về chút đồ ăn, cấp Yêu Vương mua đồ cũng có ưu đãi.
Về vấn đề phòng tu luyện với khách sạn, đáp án chính là, duy nhất!
Đúng vậy, chỉ có khách sạn dưới trướng Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng mới có tính năng này. Có thể cung cấp phòng tu luyện ôn dưỡng Thần Thức, trong Tổ đình cũng chỉ có khách sạn Bạch Hổ. Chênh lệch hiệu quả giữa các toà khách sạn không nhiều, đây cũng là sản nghiệp trọng yếu nhất của Bạch Hổ nhất mạch. Về phần ... có nơi nào có phòng tu luyện tốt hơn không, đáp án là có, nhưng không ở chỗ này, mà ở trong cung điện của các vị Đại Yêu Hoàng mới có.
Mặc dù giá cả xa xỉ nhưng phòng Yêu Hoàng luôn đầy khách, dù sao, nơi có thể trợ giúp Đại Yêu Vương ôn dưỡng Thần Thức cũng không nhiều. Mười nguyên tố tệ một đêm, đối với cường giả Đại Yêu Vương cũng không coi vào đâu. Nhưng đối với Bạch Hổ tộc, một đêm là mười nguyên tố tệ, vậy một năm thì sao? Tiền lời của tất cả gian phòng cộng lại là bao nhiêu? Một khách sạn như vậy, một năm cung cấp cho Bạch Hổ tộc một lượng tài phú tuyệt đối là thiên văn sổ tự (con số trên trời). Sản nghiệp như vậy, cũng chỉ có cường giả Đại Yêu Hoàng mới có thể toạ trấn.
Cho nên nói, vận khí của nhóm Đường Tam rất không tệ, trực tiếp tìm được khách sạn không phải xa hoa nhất, nhưng tuyệt đối là nổi danh và có giá trị nhất.
Ăn đơn giản chút gì đó, Trương Hạo Hiên rời đi. Có máy truyền tin ở đây, hắn cũng có thể tuỳ thời liên hệ với Đường Tam.
Rất nhanh đã đến giữa trưa, các đồng bạn cũng dần tỉnh lại. Trong đó người đạt được lợi ích lớn nhất không phải Vũ Băng Kỷ có tu vi cao nhất, mà là Độc Bạch.
Tinh Thần Lực của Độc Bạch vốn đã đạt đến Cửu giai, tu luyện trong phòng ôn dưỡng Thần Thức, đối với hắn trợ giúp rất lớn, toàn thân đều lộ ra thần thái sáng láng.
Bây giờ Vũ Băng Kỷ cũng không cảm thấy gian phòng này đắt, nó có giá của nó a! Nhưng ngược lại, phòng tiêu chuẩn của bọn họ không đáng giá như phòng này.
"Chúng ta tiếp tục để trấn trưởng thuê một gian phòng như vậy được không, các phòng kia thì trả lại?" Vũ Băng Kỷ hỏi Đường Tam.
Nếu như tất cả mọi người đều ở trong một gian tu luyện, một ngày mười nguyên tố tệ, hắn cảm thấy rất đáng giá.
Đường Tam bất đắc dĩ nói: "Lão sư đã sớm hỏi qua rồi. Phòng Yêu Hoàng, Yêu Vương mỗi ngày đều có người tới xác nhận thân phận, lão sư không có ở đây, chúng ta cũng không có biện pháp a. Chờ hắn báo cáo công tác trở về rồi nói tiếp."
Kỳ thật, tâm của hắn đã sớm bay đến phòng Yêu Hoàng rồi.
Phòng Yêu Hoàng đối với đồng bạn không nhất định có hiệu quả tốt hơn ở đây. Áp lực lớn hơn, đối với bọn họ có thể là cố quá hoá dở, ngược lại sẽ dễ dàng phản tác dụng. Nhưng với Đường Tam thì khác. Thần Thức của hắn nguyên bản có căn cơ thâm hậu, cấp độ lại siêu việt hơn tất cả cường giả của thế giới này. Nếu được tu luyện ở phòng Yêu Hoàng, không hề nghi ngờ đối với Thần Thức của hắn rất tốt, tốc độ sẽ tăng lên trên phạm vi lớn. Hiện tại hắn cần nhất là tăng lên Thần Thức a!
Nhất định phải nghĩ biện pháp vào phòng Yêu Hoàng tu luyện, dù có đột nhập cũng phải đi xem thử.
Nhưng đây không phải là một chuyện dễ dàng, hắn có thể cảm nhận được khi tiến hành dò xét khách sạn này. Khi phòng tu luyện mở ra sẽ có tín hiệu truyền đến chỗ khách sạn, phần tín hiệu này vô cùng rõ ràng nên dù phòng Yêu Hoàng có trống, một khi hắn đột nhập vào tu luyện sẽ bị phát hiện ngay.
Về phần cùng sử dụng với các Đại Yêu Hoàng khác, chuyện này căn bản là không thể. Hơn nữa, khách sạn Bạch Hổ có phòng tu luyện tốt như vậy, không biết nơi này có bao nhiêu cường giả Yêu Vương cùng Đại Yêu Vương, một khi bị phát hiện, hắn tuyệt đối không thể chạy thoát.
Cho nên, dù Đường Tam nóng lòng nhưng hắn không hành động thiếu suy nghĩ, nhất định phải tính toán thật kỹ rồi mới hành động. Ví dụ như, trao đổi lợi ích.
Haizzz, vẫn cần một chút thủ đoạn mới được a!
Đường Tam trong lòng thay đổi thật nhanh, suy tư xem nên làm thế nào để tiến vào phòng Yêu Hoàng tu luyện, đúng lúc này, Vũ Băng Kỷ hỏi hắn: "Chúng ta hẳn nên bắt đầu đi thăm các cung điện. Đi từ gần đến xa sao? Đường Tam ngươi có ý kiến gì không?"
Trương Hạo Hiên để lại bản đồ cho bọn họ, trên bản đồ đã đánh dấu rõ ràng mỗi toà cung điện thuộc về từng Đại Yêu Hoàng và Thiên Tinh Hoàng.
Đường Tam khôi phục lại từ trong suy tư, nói: "Không phải đi từ gần đến xa, trình tự đi cũng rất quan trọng. Chúng ta trước tiên đi thăm cung điện của Đại Yêu Hoàng, đi từ yếu đến mạnh a. Tuy rằng các Đại Yêu Hoàng cùng cấp bậc, nhưng chênh lệch thực lực hẳn là không nhỏ. Đi từ yếu đến mạnh, áp lực cũng sẽ từ yếu đến mạnh, chúng ta sẽ dễ dàng thừa nhận hơn, cũng dễ cảm ngộ hơn."
Ánh mắt Vũ Băng Kỷ sáng lên, "Có đạo lý. Chúng ta có sáu ngày thời gian, mỗi ngày ít nhất phải đi thăm từ hai đến ba cái mới có thể xem hết trước khi đi đến Đấu Thú Tràng. Chúng ta khi nào thì xuất phát đây?"
"Được, các ngươi ăn chút gì đi, sau đó chúng ta liền xuất phát. Trạm thứ nhất ..." Nói đến đây, trong lòng Đường Tam khẽ động, theo bản năng liền nhớ đến đối thủ mà mình từng gặp.
Nếu dựa theo bài danh, xếp cuối trong chín Đại Yêu Hoàng là Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng, nhưng hắn bây giờ chưa có cung điện thuộc về mình, như vậy, bọn họ sẽ đi thăm cung điện của vị xếp hàng thứ tám, Kiếm Thánh Đại Yêu Hoàng. Đường Tam từng đối mặt với một vị Đan Đỉnh Hạc Yêu, kiếm pháp của nó để lại cho hắn không ít ấn tượng.
"Xung Tiêu Lăng Vân Kiếm Thánh Đại Yêu Hoàng?" Độc Bạch hỏi.
"Ừm, đúng vậy."
Tìm kiếm trên địa đồ một lát, bọn họ rất nhanh đã thấy được cung điện kia cách khách sạn bên này không quá xa. Nhưng vì Tổ đình rất lớn, nếu đi bộ thì mất quá lâu.
Ăn xong, mỗi người trở về phòng mình thu thập một lát, sau đó tập hợp ở đại sảnh.
Vũ Băng Kỷ đã xuống dưới hỏi thăm trước rồi. Khách sạn bên này có thể cung cấp xe ngựa, thậm chí là xe ngựa phi mã. Nhưng nghe qua giá của xe ngựa phi mã, Vũ Băng Kỷ liền lắc đầu liên tục. Hắn cảm thấy tốc độ của xe ngựa bình thường là đủ rồi. Ân, đúng vậy, đủ rồi, không cần thiết phải bỏ quá nhiều tiền.
Một nguyên tố tệ là có thể thuê xe ngựa bình thường một ngày.
Vũ Băng Kỷ cảm thấy, từ khi đến Tổ đình, tiền tựa hồ không giống như lúc trước. Dùng nguyên tố tệ làm đơn vị, ăn cơm, cũng tính toán như vậy. Ở chỗ này, một người một nguyên tố tệ ngày ba bữa.
Rất nhanh, một cỗ xe ngựa của khách sạn Bạch Hổ đã chờ bọn họ bên ngoài. Xe ngựa không quá lớn, nhưng đủ cho năm người bọn họ.
Việc khách nhân muốn đến thăm cung điện của Yêu Hoàng là chuyện thường gặp. Xe ngựa cũng không có người đánh xe, bởi vì Giác Mã kéo xe có trí khôn nhất định. Nó trực kiếp kéo bọn họ đến cung điện của Kiếm Thánh Đại Yêu Hoàng.
Kiếm Thánh cung ở phía đông Tổ đình, từ bản đồ có thể thấy, các Đại Yêu Hoàng, Thiên Tinh Hoàng có bài danh càng cao thì cung điện sẽ càng gần trung tâm của Tổ đình. Mà trung tâm Tổ đình chính là toà hội nghị.
Đó là một ngọn núi, là ngọn núi trung tâm ở Tổ đình, rất cao, quanh năm ngập trong mây mù. Nghe nói chỗ đó là nơi để nghị hội, chỉ có Đại Yêu Hoàng, Thiên Tinh Hoàng mới có tư cách leo lên đó.
Kéo rèm che lên, ngồi ở xe ngựa nhìn cảnh vật hai bên đường không ngừng lướt qua, Độc Bạch thoải mái gối hai tay sau ót, cười híp mắt nói: "Có tiền thật tốt a! Ngồi xe ngựa thoải mái hơn đi bộ nhiều. Thích a!"
Vũ Băng Kỷ liếc mắt nhìn hắn, "Nếu như không phải vì tiết kiệm thời gian ngươi còn muốn ngồi xe ngựa?"
Độc Bạch cười hì hì nói: "Đại sư huynh, tiền phải kiếm ra, chứ không phải tiết kiệm mà ra. Chúng ta kiếm nhiều tiền là được nha."
Vũ Băng Kỷ tức giận nói: "Nói giống như ngươi biết kiếm tiền vậy."
Hai mắt Độc Bạch nổi lên bạch quang: "Ta thi triển vận khí cho mình, nói không chừng có thể nhặt được tiền rồi."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.