Chương trước
Chương sau
Tiếng nổ kinh khủng làm cả Đấu Thú Tràng run rẩy, lực xung kích cường hãn như kinh đào hải lãng (*) quét tới bốn người Đường Tam theo hình vòng cung.
(*) có nghĩa là sóng lớn cuồn cuộn.
Nhưng lúc này, kim quang loé lên, sóng xung kích tất sát kia đánh vào không khí, bốn người Đường Tam cứ như vậy biến mất.
Khi bọn họ xuất hiện thì đã ở phía sau Cửu giai Tượng Yêu. Đường Tam, Vũ Băng Kỷ đồng thời phóng người lên, nhào về phía nó.
Dưới sự phụ trợ của Phong nguyên tố, Đường Tam dẫn đầu tiến lên, Phong Nhận ngưng tụ trong tay trong nháy mắt đâm tới.
Cửu giai Tượng Yêu vừa hoàn thành bộc phát, đây là lúc nó vừa tiêu hao rất lớn, Tượng Giáp Thuật cũng buông lỏng. Mà chỗ Đường Tam chọn, chính là nơi Trình Tử Chanh không ngừng công kích bằng Kim Sí Phi Phong Trảm.
Vũ Băng Kỷ phóng người lên, hai cây băng châm nhanh chóng bắn về con mắt Cửu giai Tượng Yêu.
Thời điểm này đương nhiên không thể thiếu Thì Quang Biến, thân thể Tượng Yêu đột nhiên ngừng lại, chỉ vừa kịp nhắm hai mắt. Nhưng là mí mắt nó làm sao có thể chống đỡ được một kích tụ lực từ Vũ Băng Kỷ chứ? Băng châm đâm vào, nổ tung. Mí mắt trong nháy mắt nổ nát vụn, mà phía sau truyền đến một lực hút mạnh mẽ thôn phệ huyết mạch chi lực của nó.
Đau nhức kịch liệt cùng huyết mạch giảm sút làm lực phòng ngự của nó suy yếu, Phong Nhận đâm vào trung khu thần kinh sau gáy khiến tên Cửu giai Tượng Yêu này ngã nhào xuống đất, dường như không sống được.
Đường Tam không có nóng lòng đứng dậy, chỉ tiếp tục đâm Phong Nhận càng sâu, nhưng thực tế là không ngừng hấp thu huyết mạch chi lực của nó.
Huyết mạch chi lực hùng hậu tràn vào trong cơ thể làm huyết mạch của hắn tăng vọt, Thất giai đỉnh phong suýt nữa đột phá. Hắn dựa vào Tinh Thần Lực cường đại khống chế mới áp xuống được, không để mình đột phá như vậy.
Sau một hồi, Cửu giai Tượng Yêu rốt cuộc không giãy giụa nữa, chính thức chết đi!
Mà tới lúc này, thời gian đã quá năm phút đồng hồ. Nói cách khác, người tham dự đặt cược một phút, ba phút hay năm phút đều thua Đấu Thú Tràng.
Đường Tam và Vũ Băng Kỷ đứng trên lưng Cửu giai Tượng Yêu, Trình Tử Chanh cũng hạ cánh xuống bên cạnh bọn họ. Mà trên khán đài lúc này tràn ngập tiếng mắng chửi, ai thua cược cũng không cảm thấy vui vẻ.
"Kỳ tích, ta phải dùng từ kỳ tích để mô tả trận chiến này. Ta thậm chí không biết bọn họ làm được như thế nào. Nhưng kỳ tích chính là kỳ tích, để cho chiến đội Sử Lai Khắc của chúng ta thu được thắng lợi đầu tiên. Đây quả thực là một trận thắng không thể tin được đến từ nhân loại. Chúng ta hãy cùng chờ xem các trận đoàn chiến tiếp theo của bọn họ a!"
Khi năm người chiến đội Sử Lai Khắc đi ra khỏi sân đấu, gặp lại mùi huyết tinh nồng nặc trong hành lang, Đường Tam có thể nghe được tiếng thở dốc của bọn họ, thậm chí có thể cảm nhận được bọn họ hưng phấn đến nỗi mồ hôi ướt đẫm.
Thắng, trận này thắng, hơn nữa nhìn qua thì thật thuận lợi. Nhưng thực tế, kíƈɦ ŧɦíƈɦ với những người trẻ này có chút mãnh liệt.
Đường Tam tháo mặt nạ xuống, hắn không nói thêm gì, cũng không đi an ủi bọn họ, cảm giác này cần phải trải qua để trưởng thành. Nhân loại muốn quật khởi, có được không gian sinh tồn của riêng mình thì những người này cần cố gắng nhiều hơn nữa. Bọn họ không có tư cách làm đoá hoa trong lồng kính, bởi vì ở thế giới này nhân loại quá mức nhỏ yếu, rất cần các cường giả có đầy đủ thực lực.
Trở lại phòng chờ chiến ban đầu, bốn người khác cũng tháo mặt nạ xuống. Ánh mắt bọn họ không hẹn mà đều rơi trên người Đường Tam.
"Thắng! Chúng ta thắng rồi! Quang minh chính đại gϊếŧ Yêu Quái, thật là quá suиɠ sướиɠ!" thanh âm của Độc Bạch có chút run rẩy, nhưng là vì không kiềm chế được kích động trong lòng.
Vũ Băng Kỷ nhìn thật sâu Đường Tam rồi nói, "Tiểu Đường, không, Đường Tam, cảm ơn ngươi."
Hắn biết ơn là vì băng châm, không có Đường Tam chỉ điểm, hắn biết mình mãi mãi không có khả năng khống chế Băng nguyên tố đến trình độ hiện tại. Không chỉ khống chế băng châm, hiện tại chỉnh thể năng lực khống chế Băng nguyên tố của hắn đã siêu việt hơn rất nhiều Băng Tinh Biến bình thường.
Đường Tam mỉm cười nói: "Đây là kết quả do Đại sư huynh nỗ lực a. Nhưng mọi người không được buông lỏng, các ngươi đừng quên, đối thủ hôm nay là do chúng ta tự mình lựa chọn, mà các đối thủ tiếp theo đã từng thu được thắng lợi ở Đấu Thú Tràng. Mà đội ngũ đến đây tham chiến cực kỳ hung tàn, cho nên tuyệt đối không được chủ quan. Nếu không sẽ là tử lộ của chúng ta."
"Ừm, cùng một chỗ cố gắng." Vũ Băng Kỷ gật đầu.
Cố Lý nói: "Đáng tiếc hôm nay ta còn chưa được dùng chuỳ pháp, thật muốn nện bạo đầu bọn chúng."
Độc Bạch khinh thường nói: "Ngươi suy nghĩ nhiều rồi. Nếu chính diện đụng vào, ngươi trực tiếp bị chấn bay, ngươi có thể so lực lượng với người ta?"
Cố Lý bị vạch trần hừ một tiếng, nói: "Nếu để ta tụ lực mười tám chuỳ trở lên thì khó nói." Hiện tại hắn chưa tới Thất giai, đúng là không thể so lực lượng với Tượng Yêu. Nhưng chiến đấu hôm nay, tác dụng của hắn vô cùng lớn. Thì Quang Biến dưới sự thôi động của Tinh Thần Lực cường đại quả thực sinh ra hiệu quả kỳ diệu. Nếu không có hắn, băng châm của Vũ Băng Kỷ cũng không có hiệu quả tốt đến vậy.
"Két két!" Cửa mở dẫn tới sự chú ý của năm người.
Người tới chính là tên Thị Huyết Ma Viên kia. Lúc này ánh mắt nó nhìn bọn họ đã thay đổi.
"Thật không nghĩ tới các ngươi có thể thắng được trận này, quả thực có chút nội tình. Kim Bằng Biến, Thì Quang Biến, phụ thuộc nhân loại mà cũng có được huyết mạch như vậy, ngược lại làm người ta thật ngưỡng mộ. Đi theo ta, trước khi hai trận tiếp theo kết thúc, các ngươi không được rời khỏi Đấu Thú Tràng."
Nghe lời hắn nói, Vũ Băng Kỷ không nhịn được hỏi: "Ngài hảo, là như thế này, chúng ta ở bên ngoài có thuê phòng, có thể hay không cho chúng ta đi trả phòng rồi trở lại?" Hắn thật tiếc tiền thuê phòng a, bọn họ cũng không trở lại, đây không phải là lãng phí sao?
Thị Huyết Ma Viên thản nhiên nói: "Quy củ là vậy, các ngươi không hiểu là chuyện của các ngươi. Huống chi, tiền thuê phòng mấy ngày tính là gì? Nếu các ngươi thắng được ba trận liên tiếp, tiền thưởng còn nhiều hơn số đó."
Vũ Băng Kỷ muốn nói thêm gì đó nhưng lại bị Đường Tam ngăn cản. Hắn đành phải để như vậy, chỉ là trong lòng âm thầm tính toán mấy người thuê phòng hết bao nhiêu tiền.
Đấu Thú Tràng đúng là rất lớn, Thị Huyết Ma Viên dẫn bọn họ tới mấy phòng trên tầng hai. Mỗi người đều có phòng riêng, điều kiện dù không tốt như khách sạn nhưng cũng không tính là kém. Đồ ăn miễn phí, nhưng trước khi kết thúc ba trận bọn họ không được rời khỏi chỗ này trừ lúc thi đấu, bên ngoài có cường giả phụ trách trông coi. Đương nhiên, bọn họ tu tập với nhau thì không có vấn đề gì.
Bọn họ cũng không có nhiều đồ để thu xếp, hầu như đều để lại trong khách sạn. Vì vậy họ dứt khoát ở cùng nhau, thương lượng chiến thuật.
Đường Tam cảm nhận rõ tâm tình phấn khởi của các đồng bạn.
Trận đấu thắng khá đơn giản, chỉ mất hơn năm phút thời gian, đội ngũ Tượng Yêu mạnh mẽ, trong đó có một cường giả Cửu giai đã bị bọn họ đánh bại. Đến lúc này bọn họ trong lòng vẫn có cảm giác khó tin.
Nhưng sự thực trước mắt làm bọn họ không thể không tin. Bất tri bất giác, bọn họ đã có thể giao đấu với Yêu Quái đồng cấp, thậm chí là vượt cấp.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.