Chương trước
Chương sau
Miêu Yêu khoát tay, một vòng tròn lấp lánh bao quanh năm người, chỉ có Xú Dứ Yêu cùng Ám Ảnh Tước Yêu không ở trong đó. Nó không những am hiểu tốc độ, hơn nữa còn có năng lực phụ trợ nhất định.
"Rống rống rống!" Sáp Sí Hổ phẫn nộ gào to, hai thân ảnh cực lớn từ trong rừng cây nhảy ra. Đó là hai đầu Thất giai Sáp Sí Hổ.
"Đội trưởng!" Hùng Yêu thấp giọng nói.
"Gϊếŧ!" Tống Quân Hậu lúc này khí thế đang thịnh, đột nhiên có hai đầu Sáp Sí Hổ đưa tới cửa, có lý nào lại không thu. Làm nó cảm thấy kỳ quái chính là đạo kim quang kia. Quang ảnh màu vàng kia rõ ràng không mạnh, không phải là Yêu Thú cường đại gì, tại sao Sáp Sí Hổ lại săn gϊếŧ nó.
Gϊếŧ Sáp Sí Hổ trước rồi nói tiếp.
Hoàng Kim Thánh Hoả nổi lên, nương theo tiếng Sư Tử Hống, quang diễm chói mắt lần nữa bắn ra, hoá thành biển lửa bao trùm hai đầu Sáp Sí Hổ.
Cảm nhận được Hoàng kim huyết mạch tồn tại, so với hai tên ở trong sơn động, hai đầu Sáp Sí Hổ này cảnh giác hơn nhiều, dù sao bọn nó vốn cũng ở trạng thái chiến đấu.
Cuồng phong thổi đến, hai vòi rồng bắn ra, lay động Hoàng Kim Thánh Hoả không tiếp cận được thân thể mình. Cùng lúc đó, rất nhiều Phong Nhận từ trên người Sáp Sí Hổ bắn ra mãnh liệt, cuốn tới mọi người bên này.
"Hừ!" Tống Quân Hậu hừ lạnh một tiếng, Hoàng Kim Thánh Hoả lập tức sôi trào. Dưới tác dụng của Hoàng Kim Thánh Hoả, Phong nguyên tố phá diệt, tất cả Phong Nhận đều không thể xuyên qua tường lửa màu vàng kia, nhanh chóng biến mất. Đột nhiên, tiếng Sư Tử Hống trở nên to hơn.
Trên đỉnh đầu Sáp Sí Hổ dường như nổi lên quang ảnh màu vàng làm khí tức của chúng lập tức sụt giảm, huyết mạch áp chế!
Huyết mạch áp chế xuất hiện cơ hồ ngay lập tức làm hai đầu Sáp Sí Hổ rơi vào thế hạ phong.
Thiết Bối Viên Yêu nhảy ra, trường côn trong tay đánh tới một đầu Sáp Sí Hổ, kim quang trên người Tống Quân Hậu bắn ra, tay phải ném ra một trảo, Hoàng Kim Thánh Hoả ngưng tụ thành một hoả diễm đao. Một đao chém ra, đao mang cực lớn chém nát hai vòi rồng. Hắn nhảy lên, đón nhận đầu Sáp Sí Hổ còn lại.
Các thành viên khác cũng không nhàn rỗi. Ám Ảnh Tước Yêu kết hợp với Thiết Bối Viên Yêu đánh lén từ phía sau, Miêu Yêu phóng xuất ra dây xích màu vàng có tác dụng tương tự. Bản thân Miêu Yêu cũng nhảy lên, mục tiêu là đầu Sáp Sí Hổ bên phía Thiết Bối Viên Yêu.
Hùng Yêu không có ra tay mà đứng gần Mỹ công tử. Tay nàng cầm Khổng Tước Linh rung nhẹ, từng đạo Khổng Tước Linh mang theo không gian chi lực phân biệt bao trùm hai đầu Sáp Sí Hổ.
Tiểu đội này phối hợp khá ăn ý. Tuy rằng vừa mới chiến đấu xong, nhưng khi lần nữa đối mặt với hai Thất giai Sáp Sí Hổ, bọn họ vẫn ứng đối thong dong.
Không đến hai phút, Tống Quân Hậu trảm xuống cánh Sáp Sí Hổ, sau đó đâm vào cổ nó. Bằng vào huyết mạch áp chế mãnh liệt, hắn đã thành công gϊếŧ chết Sáp Sí Hổ, tu vi Bát giai không nghi ngờ cũng thể hiện ra triệt để.
Thu hồi Hoàng Kim Thánh Hoả, Tống Quân Hậu có chút thở dốc. Kỳ thực, hắn đánh chết con Sáp Sí Hổ đầu tiên tiêu hao nhiều hơn so với con thứ hai. Lúc đó vì giải phóng tâm tình, cũng có vài phần muốn chứng minh bản thân trước mặt Mỹ công tử, hắn toàn lực bộc phát, nhưng với đầu Thất giai Sáp Sí Hổ thứ hai, hắn đã cẩn thận hơn, dùng phương thức chiến đấu bình thường, lấy Bát giai áp chế Thất giai, đánh bại kẻ địch giành chiến thắng.
Bên kia cũng rất nhanh đã chiến đấu xong, Đại Lực Viên Yêu dùng một côn cắt đứt lưng Sáp Sí Hổ, các đội viên khác cũng thượng vị đánh chết nó.
"Đội trưởng, vận khí không tệ a! Xem ra chúng ta có thể trực tiếp trở về rồi."
Thu thập hai đầu Sáp Sí Hổ xong, tiểu đội Người đẹp và Quái vật rất hưng phấn. Bốn đầu Thất giai cùng một đầu Ngũ giai, trở về mọi người đều có thu hoạch không nhỏ a.
"Đúng vậy, mọi người khổ cực rồi. Thu thập xong chúng ta rút khỏi chỗ này rồi hẵng nói. Nghỉ ngơi chỉnh đốn lại một chút, sau đó chúng ta liền trở về." Liên tục một mình đánh chết hai đầu Sáp Sí Hổ, Tống Quân Hậu tâm tình thật tốt. Đúng là vận khí không tệ, liên tục tao ngộ rồi chiến đấu, chỉnh thể thực lực của tiểu đội cũng tăng lên rồi.
Rất nhanh đã thu thập xong Thất giai Sáp Sí Hổ, bảy người tụ tập ở một chỗ, muốn rời khỏi khu vực này.
Vừa rời đi không bao xa, một tiếng chim hót to lần nữa vọng đến bên tai bọn họ.
Tiếng hót này có chút quen thuộc a! Ánh mắt Mỹ công tử có chút biến hoá.
Khi tiểu đội Người đẹp và Quái vật chưa kịp phản ứng, một đạo kim quang lướt qua đầu bọn họ.
"Lại là con chim kia." Ám Ảnh Tước Yêu nhảy lên, lập tức tiến nhập không trung. Nhưng quang ảnh kia có tốc độ vô cùng nhanh, nó thậm chí không thể thấy rõ bộ dáng của đối phương. Sau đó nó cảm nhận được cuồng phong đuổi tới. Lần này là ba đạo quang ảnh màu xanh.
Uy áp cực lớn làm sắc mặt Ám Ảnh Tước Yêu đại biến, nó vội vàng hạ thấp xuống, biến mất trong rừng cây.
Sáp Sí Hổ, không ngờ lại là Sáp Sí Hổ, hơn nữa càng mạnh hơn so với mấy đầu Sáp Sí Hổ bọn họ vừa săn gϊếŧ.
"Rống ---" Ba thân ảnh màu xanh cũng muốn sượt qua bọn họ. Nhưng đúng lúc này, thân thể chúng nó bỗng dừng lại, kịch bản quen thuộc lần nữa tái diễn, ba đầu Sáp Sí Hổ từ trên trời giáng xuống, trực tiếp đụng phải rừng cây.
Nếu như nói lần trước là trùng hợp, vậy lần này nhất định là cố ý.
"Không đúng, mọi người tạm thời lẩn đi." Tống Quân Hậu khẽ quát một tiếng.
Nhưng không chờ bọn họ chạy trốn, Phong Nhận đã liên tiếp bắn ra, bao trùm theo hướng bọn họ.
"Bị phát hiện rồi. Chuẩn bị chiến đấu." Tống Quân Hậu gầm lên một tiếng. Cùng lúc đó, một dòng suy nghĩ hiện lên trong đầu hắn, đại điểu màu vàng kia rốt cuộc là gì? Nó cố ý đưa Sáp Sí Hổ đến đây sao?
Bên kia, ba đầu Sáp Sí Hổ đột nhiên dừng lại, không thể phi hành, đụng phải rừng cây rồi ngã thất điên bát đảo. Lúc này trong lòng đã tràn đầy cuồng nộ.
Mà đúng lúc này, từng đạo hàn mang lạnh như băng đột nhiên xuất hiện, trên không trung tăng tốc lần thứ hai, đâm vào thân thể Sáp Sí Hổ.
Hàn mang không đủ làm trọng thương bọn nó, nhưng cảm giác đau đớn mãnh liệt làm Sáp Sí Hổ càng thêm điên cuồng, phóng thẳng đến theo hướng hàn mang.
Bên kia, một tiếng Sư Tử Hống phẫn nộ vang lên.
Bên trong một ngọn cây, Bạch sắc hào quang bao phủ. Độc Bạch thi triển Thiên Hồ Biến, số mệnh gia trì.
Hắn không phải gia trì vận khí tốt cho tiểu đội Người đẹp và Quái vật, mà là cho bọn họ. Phần vận khí này giúp bọn họ không bị ba đầu Sáp Sí Hổ đang cuồng nộ kia phát hiện.
Hàn mang chứa băng châm hiển nhiên là kiệt tác của Vũ Băng Kỷ, nó hấp dẫn sự chú ý của Sáp Sí Hổ đi tìm đối phương, mà Sáp Sí Hổ có thể từ trên không rơi xuống, hiển nhiên là tác dụng của Thì Quang Biến.
Cho dù là Thất giai, Bát giai Yêu Thú, khi phi hành tốc độ cao, thân thể đột nhiên ngưng trệ, dù chỉ trong chớp mắt cũng đã phá vỡ tiết tấu phi hành. Tốc độ càng cao thì càng khó khống chế thân thể, kết quả rơi xuống như thế nào có thể tưởng tượng được. Nếu không phải là Yêu Thú có khí lực cường đại, chỉ sợ sẽ té chết.
Lúc này trong tán cây, ba người rất khẩn trương nhưng vẫn bảo trì im lặng.
Thực lực của tiểu đội Người đẹp và Quái vật, bọn họ ở xa vẫn chứng kiến rõ ràng, nhất là Độc Bạch. Bằng vào thị lực cực tốt, hắn không chỉ nhìn kỹ, mà còn thuật lại chi tiết cho hai đồng đội cùng nghe.
Lần trước, bọn họ gặp một đầu Sáp Sí Hổ đã thập tử nhất sinh, nhưng tiểu đội Người đẹp và Quái vật này nhanh như vậy đã gϊếŧ chết năm đầu Sáp Sí Hổ, chênh lệch giữa hai bên có thể nghĩ.
Tính toán của Tiểu Đường, thật là xảo diệu a!
Không sai, kế hoạch xua Hổ nuốt Sói của Đường Tam rất đơn giản. Trình Tử Chanh cấp tốc phi hành dẫn Sáp Sí Hổ đi công kích tiểu đội Người đẹp và Quái vật, không ngừng làm suy yếu bọn họ, mượn tay bọn họ đánh chết Sáp Sí Hổ. Cuối cùng đánh lén, cướp đoạt thu hoạch.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.