Chương trước
Chương sau
Có thêm ám khí thực lực của đoàn đội tăng lên không ít. Đường Tam vừa đi vừa thảo luận với bọn họ sử dụng ám khí như thế nào, nhất là khi phối hợp chiến đấu, lúc nào sử dụng ám khí thì có hiệu quả nhất.
Băng tinh biến, Thiên Hồ Biến, Thì Quang Biến, Kim Bằng Biến, tứ đại huyết mạch có hiệu quả phụ trợ khác nhau. Kết hợp các ám khí lại, bọn họ có thể tạo thành một tử trận cho đối phương.
Trình Tử Chanh mỗi nửa giờ quay lại hội họp với bọn họ. Lần thứ hai đi trinh sát, nàng đã phát hiện đoàn đội học viện Gia Lý: "Phát hiện. Bảy người, cách chúng ta chừng năm cây số. Ta chỉ nhìn từ xa, không đến gần bọn họ, sợ bị bọn họ phát hiện." Trình Tử Chanh nói tình hình cho mọi người. Kím Sí Đại Bằng Điểu trên không có thị lực phi phàm, có thể sánh ngang với năng lực phi hành.
"Ân, sư tỷ, ngươi tiếp tục quan sát bọn họ từ xa, nếu như bọn họ có hành động, ngươi trở lại nói với chúng ta. Chúng ta chỉ cần bảo trì khoảng cách nhất định với bọn họ thì sẽ không gặp mặt." Đường Tam nói với Trình Tử Chanh.
Phát hiện ra người của học viện Gia Lý, Đường Tam âm thầm thở phào một hơi. Lần rèn luyện này, mục đích lớn nhất chính là bảo hộ Mỹ công tử, bất cứ giá nào cũng không để nàng gặp nguy hiểm.
Ngày đầu tiên, nhóm Đường Tam cũng không gặp phải bất kỳ Yêu Thú nào. Không biết có phải do Thiên Hồ Chi Nhãn tiến giai mà vận khí của bọn hắn cũng tốt hơn không.
Ân, còn có Thiên Hồ Chi Nhãn của Đường Tam cũng tiến giai. Có được hai đại năng lực, nếu như số mệnh có thể cộng hưởng, bọn họ tuyệt đối là một tiểu đội số đỏ. Dù là tổ hợp đỉnh cấp trong Yêu Quái Tộc cũng không có khả năng tồn tại hai người có Thiên Hồ Biến.
Chạng vạng, sắc trời dần dần tối xuống, Vũ Băng Kỷ vốn muốn tìm nơi nghỉ ngơi, nhưng tin tức truyền về nói đoàn đội bên kia vẫn đang tiến về phía trước, Đường Tam đề nghị bọn họ tiếp tục đi, như vậy có thể đảm bảo khoảng cách giữa bọn họ. Chờ khi đoàn đội học viện Gia Lý dừng lại, bọn họ bên này cũng dừng lại nghỉ ngơi.
Qua thêm một giờ, Trình Tử Chanh quay lại truyền tin, học viện Gia Lý bên kia đã dựng trại rồi. Nhóm Đường Tam cũng dừng lại, tìm một nơi địa thế tương đối cao để nghỉ ngơi. Ăn xong bữa tối, bọn họ luân phiên canh gác và minh tưởng.
Đường Tam nói với Vũ Băng Kỷ: "Đại sư huynh, ta vẫn có chút không yên lòng, ta muốn đến bên kia xem một chút, ta ở xa quan sát bọn họ."
Vũ Băng Kỷ suy nghĩ một chút, nói: "Có quá mạo hiểm không?"
Đường Tam nói: "Không biết, nhưng chúng ta không phải có Độc Bạch sư huynh sao? Độc Bạch sư huynh, ngươi gia tăng vận khí cho ta, coi như là tu luyện hôm nay của ngươi."
Vì đã tiến sâu vào trong Gia Lý Sơn Mạch, mọi người đều muốn bảo tồn thực lực, do đó, sáng sớm nay Độc Bạch không cùng tu luyện với Đường Tam như thường ngày.
"Được." Độc Bạch đáp ứng. Thiên Hồ Chi Nhãn sáng lên hào quang, vầng sáng bạch sắc nhàn nhạt ngưng tụ thành đồng tử dựng ngược, bạch quang bao phủ quang người Đường Tam.
Lập tức, Đường Tam cảm giác được thế giới thật tốt đẹp.
Vũ Băng Kỷ, Cố Lý và Trình Tử Chanh đều kinh ngạc nhìn một màn này. Đây là lần đầu tiên bọn họ thấy Độc Bạch toàn lực thi triển Thiên Hồ Chi Nhãn.
"Ta cần nghỉ ngơi ba giờ mới có thể hồi phục." Độc Bạch đã hư nhược rất nhiều, vừa rồi tuy không chiến đấu, nhưng tiêu hao rất lớn. Bình thường, Thiên Hồ Biến cùng số mệnh chi lực làm hắn có thể cảm nhận số mệnh bên người, có thể xu cát tị hung. Mạnh hơn thì có thể ảnh hưởng đến người bên cạnh. Mà cưỡng ép tăng lên số mệnh của người nào đó thì sẽ tiêu hao vô cùng lớn, Tinh Thần Lực cùng huyết mạch chi lực cần thời gian dài mới có thể khôi phục.
Nhưng tiêu hao như vậy rất tốt cho hắn tu luyện Thiên Hồ Chi Nhãn, kíƈɦ ŧɦíƈɦ Thiên Hồ huyết mạch tăng lên.
Bởi vì Độc Bạch là phụ thuộc nhân loại, huyết mạch của hắn không thuần khiết, cho nên hắn có thể tu luyện đến mức độ nào không ai có thể nói trước. Do đó, hắn không ngừng phải kíƈɦ ŧɦíƈɦ huyết mạch của mình, tận khả năng tăng cường huyết mạch chi lực làm cho huyết mạch của mình càng trở nên mạnh mẽ.
Muốn tăng lên huyết mạch còn có một phương pháp, chính là dùng ngâm mình trong máu Thiên Hồ, tăng nồng độ huyết mạch. Nhưng việc bắt được một tên cao giai Thiên Hồ tộc, hoặc có được hậu duệ trực hệ Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng không khác gì người si nói mộng, cho nên, Độc Bạch muốn tăng lên cũng chỉ có thể dựa vào kíƈɦ ŧɦíƈɦ bản thân.
Vũ Băng Kỷ nói: "Đi nhanh về nhanh. Nếu như gặp nguy hiểm thì bắn tín hiệu, chúng ta đi trợ giúp ngươi."
Đường Tam gật gật đầu.
Với năng lực ẩn giấu của hắn, khả năng bị phát hiện rất nhỏ. Hắn tiến về bên kia, một là muốn nhìn Mỹ công tử có đi cùng hay không, hai là muốn quan sát tình huống của đối phương.
Nhìn Đường Tam nhanh chóng biến mất trong bóng đêm, Cố Lý nói: "Đại sư huynh, ta như thế nào cảm thấy Tiểu Đường lần này có chút kỳ quái, hắn dường như rất quan tâm đến đoàn đội học viện Gia Lý."
Vũ Băng Kỷ lạnh nhạt nói: "Hắn có suy nghĩ của riêng mình. Các ngươi nghỉ ngơi trước đi, ta gác đêm đầu tiên."
Đối với Đường Tam, Vũ Băng Kỷ lựa chọn tín nhiệm vô điều kiện. Đây là vì sau khi Đường Tam gia nhập học viện Cứu Thục đã mang lại cho họ trợ giúp quá lớn. Hầu như mỗi người đều được Đường Tam chỉ điểm, mà hắn chưa bao giờ đòi hỏi họ điều gì.
Trên thực tế, Đường Tam đã đòi hỏi rồi, chỉ là Vũ Băng Kỷ không biết mà thôi.
Lần này đi rèn luyện quả thực có cảm giác khác với lúc trước, đơn giản nhất là, thực lực của bọn họ so với trước đã cách biệt thiên soa địa viễn (cách biệt một trời một vực).
Nếu như lần này gặp lại Sáp Sí Hổ, Vũ Băng Kỷ tuyệt đối tin tưởng bọn họ có thể an toàn thối lui. Thất giai Yêu Thú dường như không còn đáng sợ nữa. Nhớ lần trước khi đi lịch luyện, trong lòng bọn họ đều rất lo lắng a!
Đường Tam mở ra Linh Tê Thiên Nhãn, cảm thụ được biến hoá của năng lượng xung quanh, dựa theo phương hướng Trình Tử Chanh nói, rất nhanh hắn đã tới gần tiểu đội học viện Gia Lý.
Có Thiên Hồ Chi Nhãn tăng lên vận may, hắn căn bản không sợ không tìm thấy nơi đối phương hạ trại, khí vận dẫn đạo làm hắn nhất định sẽ tìm được.
Năm cây số với hắn là một khoảng cách ngắn. Sau một khắc, Đường Tam đã cảm nhận được tiểu đội kia.
Khí tức của bọn họ quá mức đậm đặc, dùng Linh Tê Thiên Nhãn có thể thấy được nguyên tố chấn động rõ ràng. Đường Tam nhanh chóng đi tới cách đối phương chừng trăm mét, dùng Linh Tê Thiên Nhãn khống chế khí tức của mình hoà vào bóng đêm.
Bên trong đối phương nhất định có người chịu trách nhiệm trinh sát, vô luận trinh sát dựa vào cảm giác hay thị giác, đó rất có thể là một chuyên gia.
Cho nên ở khoảng cách này, Đường Tam vừa thu liễm khí tức của mình, vừa dùng Báo Thiểm nhảy lên. Cùng lúc đó, từ đáy mắt hắn toát ra vầng sáng ám tử sắc nhàn nhạt, làn da cũng dẫn nhuốm màu ám tử sắc, khí tức của hắn giống như thực vật xung quanh.
Đây là một ứng dụng của lạc ấn Lam Ngân Hoàng, đồng hoá với thực vật.
Lạc ấn Lam Ngân Hoàng tiến hoá có thể nói là do Đường Tam thúc đẩy, phương thức tiến giai cũng đặc thù, nhưng đều ở trong khống chế của hắn.
Đường Tam ẩn mình dưới một cây đại thụ lớn, tăng cường cảm giác của mình trên diện rộng.
Luận tu vi, hiện tại hắn khẳng định không bằng Hoàng Kim Sư Tử Cẩu. Trong đội ngũ học viện Gia Lý, ngoài Hoàng Kim Sư Tử Cẩu, các thành viên khác cũng không kém, có tu vi Lục giai, trong đó có hai tên Thất giai. Đoàn đội như vậy có thực lực hơn đội bọn họ nhiều.
Nhưng luận về Tinh Thần Lực, Đường Tam tin tưởng nhóm bọn họ ở phía trên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.