Chương trước
Chương sau
Suy luận về những pháp trận ở ngăn tủ bên ngoài dễ dàng hơn nhiều, hơn một giờ sau, Đường Tam nắm chắc có thể không tiếng động mở cửa tủ ra.
Làm xong những thứ này, Đường Tam cũng nở một nụ cười, hắn có một tính toán.
Sáng sớm.
Trước cửa hàng học viện Gia Lý, một tên Đại Lực Viên Yêu mở rộng thân thể, nhịn không được ngáp một cái. Ở bên cạnh hắn không xa, tên Đại Lực Viên Yêu kia giống như bị hắn tác động, cũng ngáp một cái: "Làm sao còn chưa tới? Những tên quỷ lười này, chờ đó cho ta."
"Đến rồi!" Đại Lực Viên Yêu ngáp trước nói ra.
Một Yêu Quái có vóc người thấp bé bước nhanh đi tới, hắn có một đầu tóc vàng, nhìn qua bóng loáng toả sáng, khá linh hoạt nổi trội. Đôi mắt của hắn rất lớn, con mắt thì đang loạn chuyển.
"Hồ điếm trưởng, hôm nay người tới muộn a!" Một tên Đại Lực Viên Yêu cười ha hả nói. Hồ Yêu được xưng là điếm trưởng tức giận, nói: "Chậm chỗ nào? Các ngươi càng ngày càng lười. Cùng ta đi vào giao ban, sau đó trở về đi."
"Hảo a."
Hai tên Đại Lực Viên Yêu đi theo Hồ Yêu điếm trưởng mở cửa đi vào cửa hàng học viện.
Vừa vào cửa, Hồ Yêu điếm trưởng đột nhiên dừng bước lại, con ngươi vốn rất lớn thoáng cái lại trừng lớn hơn. Trong nháy mắt tiếp theo, hắn như tia chớp nhảy lên, đánh tới quầy phía sau.
Hai tên Đại Lực Viên Yêu giật nảy mình, vội vàng đi theo, một tên hô to: "Hồ điếm trưởng, có chuyện gì vậy?"
Hồ Yêu điếm trưởng mang theo phẫn nỗ mà mắng: "Chuyện quan trọng gì? Các ngươi canh giữ kiểu gì, như thế nào có cửa tủ được mở ra?"
Hai tên Đại Lực Viên Yêu vội vàng tiến lên, quả thật có cửa tủ khu dược vật được mở ra. Quầy dược vật đối diện với cửa lớn, vô cùng dễ làm người khác chú ý, cho nên khi vừa vào cửa, Hồ Yêu điếm trưởng đã liền thấy được.
"Không có khả năng! Lúc chúng ta đi tuần cũng không có mở ra a!" Đại Lực Viên Yêu vội vàng giải thích. Hồ Yêu điếm trưởng không lên tiếng, chẳng qua vẻ mặt phẫn nộ nhanh chóng lấy ra một sổ ghi chép, sau đó mở rộng cửa tủ so sánh.
Khuôn mặt phẫn nộ kia dần trở nên tốt đẹp hơn vài phần, trong miệng lầm bầm nói: "Không mất đồ vật nào, vẫn còn nguyên vẹn. Khá tốt, khá tốt."
Hai tên Đại Lực Viên Yêu vẫn mang bộ dạng mờ mịt, nói: "Hồ điếm trưởng, chuyện gì xảy ra vậy? Cái tủ này ..."
Hồ điếm trưởng quay đầu liếc bọn họ một cái, nói: "Kỳ quái, không biết vì sao cửa tủ lại mở ra, bên trong có không ít thứ, nhưng cũng không mất cái gì."
Không mất đồ, tự nhiên cũng sẽ loại bỏ khả năng hai tên Đại Lực Viên Yêu biển thủ. Huống chi, chúng chỉ chịu trách nhiệm tuần tra canh giữ, căn bản không biết mở cửa tủ như thế nào, nếu cưỡng ép mở ra thì lập tức có cảnh báo.
"Không mất là tốt rồi, không mất là tốt rồi." Hai tên Đại Lực Viên Yêu nhẹ nhàng thở ra.
Hồ điếm trưởng cũng không dám buông lỏng, lập tức đi ra phía sau quầy, đi tới kho bảo mật.
Kho bảo mật cửa đều đóng kín, hắn rất nhanh đã mở ra một cái, kiểm tra bên trong một lát.
Bọn họ đều không có phát hiện ra, khi Hồ điếm trưởng mở ra cửa kho thứ nhất, một đại hắc ảnh loé lên, lặng yên không tiếng động rời khỏi cửa hàng.
Thấp phòng.
"Thực xin lỗi Mao lão, hôm nay con tới muộn, sáng nay thức dậy hơi trễ." Đường Tam vẻ mặt áy náy nói.
"Không có việc gì, cũng không muộn mấy phút, lần sau chú ý hơn. Đi làm đi a." Mao lão khẽ cười nói.
"Vâng, con đi ngay đây." Mắt thấy Đường Tam cầm dụng cụ đi ra ngoài, ánh mắt Mao lão càng thêm nhu hoà. Đứa nhỏ này đã tới đây một tuần, biểu hiện gần như hoàn mỹ, chân tay nhanh nhẹn, không nói nhiều, chuyện hắn phân phó đều làm rất khá, hơn nữa quét dọn rất cẩn thận. Một tuần lễ này, Mao lão đã được phòng giáo vụ chủ nhiệm khoa gọi lên hai lần, đều khen khu vực Đường Tam làm việc. Cho nên Đường Tam không hề nghi ngờ được nhận chính thức, mỗi tuần chỉ cần làm ba ngày, có tình huống đặc biệt thì sẽ làm thêm. Mỗi tuần sẽ tính lương một lần, thu được hai mươi Yêu tệ. Đối với phụ thuộc nhân loại, đây là một khoản thu nhập không tệ.
Hai mươi Yêu tệ đã đủ cung cấp cho một phụ thuộc nhân loại ở trong thành Gia Lý ăn no mặc ấm, nếu như tiết kiệm một chút còn có thể để dành được một khoản, huống chi Đường Tam vẫn chỉ là một hài tử mười tuổi.
Làm công kết thúc, Đường Tam quay về học viện Cứu Thục, ăn xong cơm tối, hắn cùng Độc Bạch tu luyện một lát. Một tuần gần đây, Tinh Thần Lực của Độc Bạch đã tăng lên rõ rệt, phương pháp của Đường Tam vẫn tương đối hữu hiệu, Tinh Thần Lực của Độc Bạch phát triển rất nhanh. Thiên Hồ Biến không hổ là đỉnh cấp huyết mạch, Độc Bạch phát triển cũng khá nhanh.
Ngày mai không cần đến học viện Gia Lý làm công, Đường Tam có thể ở lại học viện tu luyện. Sau khi cùng Độc Bạch tu luyện xong, Đường Tam trở lại gian phòng của mình, dựa vào trí nhớ của mình, ghi lại pháp trận trong kho bảo mật, làm công tác chuẩn bị.
Đường Tam rất cẩn thận, một tuần tiếp theo, hắn cũng không có quay lại cửa hàng học viện, hắn vẫn như bình thường, tu luyện và làm quét dọn.
Một tuần lễ này, dựa vào vận khí, Đường Tam gặp Mỹ công tử hai lần. Mỗi lẫn nhìn thấy nàng, Đường Tam cũng có cảm giác trời hôm đó thật đẹp.
Làm Đường Tam có chút xao động là, mỗi lẫn hắn nhìn thấy Mỹ công tử đều có mặt Hoàng Kim Sư Tử bên cạnh. Tuy rằng Mỹ công tử không có vẻ thân mật với hắn, nhưng Đường Tam vẫn không yên lòng. Dựa theo tuổi, tên Hoàng Kim Sư Tử Cẩu kia đúng là ưu tú a ...
Đúng, Hoàng Kim Sư Tử Cẩu chính là tên Đường Tam đặt cho thanh niên tóc vàng.
Đối với việc này, Đường Tam rất bất đắc dĩ, kế hoạch của hắn cần ít thời gian nữa mới có thể hoàn thành. Mà với thực lực trước mắt hắn không đủ khả năng a. Nhất định phải đẩy nhanh một chút mới được!
Màn đêm buông xuống. Đêm đen như mực làm cho người ta một cảm giác thần bí, mọi âm thanh đều vang vọng, thập phần sinh động.
Đường Tam không tiếng động rời học viện Cứu Thục, rời khỏi thị trấn nhỏ, lần nữa đi vào cửa sau của học viện Gia Lý.
Bạch quang trong mắt lập loè, Linh Tê Thiên Nhãn mở ra, lặng yên cảm thụ vận khí của bản thân. Buổi tối, Đường Tam đã được Độc Bạch gia tăng số mệnh, vận khí hẳn là rất tốt. Nhưng hắn vẫn cẩn thận tự mình quan sát một lát.
Đường Tam ở cửa sau chờ đợi, vận khí vẫn như cũ chiếu cố hắn. Hai con ma men đã đến, nhỏ giọng kêu mở cửa.
Cửa mở ra, thủ vệ lén lút kéo cửa, dẫn bọn họ đi vào.
Đường Tam cũng thừa cơ hội này nhảy vào từ chỗ nấp, Báo Thiểm thi triển, hắn chuẩn bị như cũ đi vào cửa.
Nhưng khi chân hắn vừa bước ra ngoài, trong lòng hắn đột nhiên sinh ra rung động mãnh liệt.
Không tốt!
Hắn cơ hồ ngay lập tức điểm mũi chân phải trên mặt đất, thân thể lộn một vòng, đánh về phía xa xa. Cùng lúc đó, một đại thủ giơ lên không trung, suýt nữa bắt được hắn, nhanh hét lên một tiếng: "Ai? Ai dám can đảm xông vào học viện chúng ta?"
Một cỗ khí thế cường đại bộc phát, một thân ảnh mang theo lam tử sắc quang mang lao ra, đuổi theo Đường Tam.
Bát giai? Ít nhất là Bát giai. Lúc đối phương bộc phát kia, Đường Tam đã cảm nhận được rồi. Cảm giác nguy cơ mãnh liệt lần nữa kéo tới, Đường Tam bước một bước xa nghiêng ngả xông ra ngoài, chân đạp Quỷ Ảnh Mê Tung Bộ, trong sát na tránh được hai tia chớp oanh kích.
Báo Thiểm lần nữa phát động, được Huyền Thiên Công tầng thứ sáu thúc giục, Báo Thiểm liên tục lập loè, Đường Tam mượn rừng cây phía sau che lấp thân ảnh của mình.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.